Đêm càng tối, kinh sư thường có mưa phun.
Giang Phong lúc nãy cũng nhìn thấy dấu tay trên mặt Thẩm Nguyên.
Nàng từ đó giờ luôn là mỹ nhân mềm yếu. Bàn tay nhỏ nhắn, mặt mày tinh xảo, tổng thể luôn mang cảm giác yếu ớt.
Da thịt Thẩm Nguyên tinh tế như tuyết đầu mùa, chỉ cần một chút đỏ thôi cũng nhìn ra, nếu nhìn gần gương mặt kia của nàng, càng sẽ cảm thấy, chỉ cần dùng đầu ngón tay chạm nhẹ một cái thôi, thì cô dường như sẽ vỡ vụn ra.
Một nữ nhân nhu nhược như vậy, đáng ra phải được nâng niu trên tay mà yêu thương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT