Nghe tiếng ô tô đám người Trần ca kích động không thôi, không hẹn cùng nhau nhẹ nhàng thở ra, có cảm giác sống sót sau tai nạn. Nhưng Trần ca chú ý Phương Vũ Dương bên miệng cười lạnh, anh ta cảm thấy bất an cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, trực giác tình hình không tốt, không chờ anh ta nghĩ nhiều, liền nghe được tiếng súng vang lên!

Anh ta kinh hoảng tim cũng ngừng đập, quay đầu, nhìn thấy một tên thủ hạ ngã xuống đất. Thanh đao tên nọ đang nắm rơi trên mặt đất, phát ra tiếng “Loảng xoảng” giòn vang.

Trần ca thấy, ngực cậu ta thủng một lỗ, sau khi ngã xuống, máu từ lỗ thủng ào ạt chảy ra, nằm trên mặt đất đau đớn kêu la. Cùng lúc đó, xe dừng lại, cửa xe mở ra, người đàn ông trên xe bước xuống. Trần ca nhận ra anh ta, người này là đội trưởng đội dị năng giả Khâu Dịch Minh.

Mày anh ta nhăn lại, nhân cơ hội Phương Vũ Dương ngừng động thủ, bước nhanh đi qua Khâu Dịch Minh, vẻ mặt tươi cười lấy lòng, trong miệng nói:

“Khâu đội trưởng! May mắn anh đến kịp, bằng không chúng tôi gặp nguy hiểm rồi.”

Tình huống anh ta không nghĩ tới là, Khâu Dịch Minh lạnh lùng nhìn anh ta một cái, bước đến bên người Phương Vũ Hân, quan tâm hỏi:

“Hân Hân, sao lại thế này?”

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Trần ca cứng đơ, trong lòng cũng rõ, bọn họ lần này thật sự đá trúng ván sắt. Anh ta không ngờ, thực lực hai người kia không chỉ cường đại, còn có giao tình với Khâu Dịch Minh! Hơn nữa Khâu Dịch Minh quan tâm bọn họ như vậy, hiển nhiên hai bên có quan hệ không tồi!

Nghĩ đến đây, anh ta hung hăng mắng thầm tên đã ra kiến nghị này. Nếu không phải tên nọ đề nghị chọn nơi này, anh ta làm sao chọc phải người không nên chọc!

Phương Vũ Hân không ngờ Khâu Dịch Minh sẽ đến, nhưng anh ta nếu tới, sự tình dễ giải quyết hơn nhiều. Vì thế cô giải thích đơn giản:

“Anh rời đi không bao lâu, mấy người này liền tới, muốn cướp nhà bọn em.”

Trần ca vừa nghe liền biết không tốt, nhanh miệng căng da đầu nói:

“Chỉ là hiểu lầm!”

Khâu Dịch Minh hừ lạnh một tiếng:

“Hiểu lầm? Cậu cho tôi mù sao?”

Thời điểm anh ta tới đúng lúc nhìn thấy một người cầm thanh đao chém Phương Vũ Hân, anh ta không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp bắn một phát súng.



Một chiếc xe khác tiến đên, hai người đàn ông bước xuống, đều mặc quân trang. Bọn họ nhìn qua tình huống nơi này, bước đi đến bên cạnh Khâu Dịch Minh, xin chỉ thị:

“Đội trưởng, những người này xử lý như thế nào?”

Khâu Dịch Minh nhìn đám người Trần ca, bỏ qua ánh mắt cầu xin Trần ca, nhàn nhạt mở miệng:

“Những người này đã làm trái quy định khu an toàn, tự tiện xông nhà dân, ý đồ gây rối, toàn bộ mang đi!”

Lúc này, trừ Trần ca và hai cô gái đang ở trên xe, những tên còn lại đã bị đánh tơi tả, nằm ngã trên mặt đất. Hai người quân đội chỉ huy người đem đám bọn họ kéo lên xe. Bọn họ bị đưa lên cùng một cái xe, bao gồm Trần ca cùng hai cô gái, có cả tên bị Khâu Dịch Minh bắn chết.

Khâu Dịch Minh cho thủ hạ rời trước, sau đó nói với Phương Vũ Hân cùng Phương Vũ Dương:

“Vừa rồi quên nói cho các ngươi, khu này đã khai phá thành khu an toàn tạm thời, trừ nhân viên chấp pháp, những người khác không được giết người ở khu an toàn. Hiện tại tình huống còn tốt đẹp, chờ sau này người sống sót nhiều, khẳng định vấn đề tranh chấp nhà ở sẽ xảy ra càng nhiều. Trừ những người này, khẳng định còn có người khác theo dõi nhà các ngươi, từ giờ trở đi, các ngươi nhất định phải cẩn thận một chút, chú ý an toàn.”

Nói tới đây anh ta dừng một chút, chờ Phương Vũ Hân Vũ Hân cùng Phương Vũ Dương nghe lọt lời anh ta, mới tiếp tục nói:

“Kỳ thật nếu bọn em gia nhập đội dị năng giả của anh, về sau chính là nhân viên chấp pháp, không chỉ hưởng thụ đãi ngộ tốt, không còn ai dám đánh chủ ý tới nhà bọn em.”

Anh ta nói lời này, có ý nhắc nhở, cũng có ý cảnh cáo hai người. Tuy rằng hai người trước đó đã cự tuyệt, nhưng anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định lôi kéo hai người nhập bọn. Một màn vừa rồi, anh ta ý thức được thực lực hai người so với dự đoán của anh ta còn mạnh hơn, nên càng luyến tiếc không nỡ buông tay.

Phương Vũ Hân nói:

“Em cùng anh trai hiện tại chưa có quyết định này, nhưng đề nghị của anh bọn em sẽ suy xét. Anh cho bọn em thời gian suy nghĩ, em thật sự cảm tạ anh.”

Nếu mở miệng là Phương Vũ Dương, anh ta có lẽ phản bác vài câu, nhưng Phương Vũ Hân nói, anh ta không cứng rắn khuyên nữa.

Phương Vũ Dương đột ngột hỏi:

“Phương Mộng Dao ở chỗ cậu sao? Cô ta có phải gia nhập đội ngũ dị năng của cậu?”



Khâu Dịch Minh nghe anh hỏi, sắc mặt vẫn bình thường, nhưng ánh mắt lại hơi lóe. Anh ta nói:

“Không sai, cô ta gia nhập đội ngũ dị năng, hiện tại là đội viên của tôi. Đội ngũ cần dị năng hệ không gian của cô ta, về sau đi ra ngoài thu thập vật tư thuận tiện hơn nhiều.”

Lời lẽ anh ta nói rất chính đáng, giống như chỉ làm theo việc công xử theo phép công, không hề có tâm gì.

Phương Vũ Dương gật đầu:

“Nếu cô ta ở chỗ cậu thì tốt, dù sao cô ta cùng Phương gia hiện tại không có quan hệ gì, muốn đi chỗ nào muốn làm gì là tự do của cô ta.”

Khâu Dịch Minh nghe vậy trong lòng giật thót, anh ta biết Phương Mộng Dao ầm ĩ gây náo loạn với Phương gia, lại không đoán ra Phương gia muốn đoạn tuyệt quan hệ với cô ta! Anh ta không hoài nghi lời nói của Phương Vũ Dương, anh ta biết rõ cách làm người của Phương Vũ Dương và địa vị của Phương gia, anh nói như thế nào chính như vậy, việc này là thật.

Anh ta có chút hoảng hốt. Phương Mộng Dao cùng Phương gia xé rách mặt, anh ta hiện tại thu nhận cô ta bên người, Phương Vũ Hân sẽ nghĩ như thế nào? Cô có thể hay vì vậy tức giận với anh ta?

Khâu Dịch Minh nhìn về phía Phương Vũ Hân, giãi bày:

“Hân Hân, anh đồng ý cho Phương Mộng Dao nhập đội vì coi trọng dị năng không gian của cô ta, không có nguyên nhân khác, em…… Em đừng vì vậy giận anh nhé?”

Nói xong lời cuối cùng, ngữ khí anh ta trở nên thấp thỏm.

Phương Vũ Dương nghe vậy nheo đôi mắt lại, nhìn về phía Khâu Dịch Minh ánh mắt trở nên bất thiện. Anh cảm thấy Khâu Dịch Minh quả thực vô sỉ, dám nói ra lời này với Hân Hân!

Phương Vũ Hân lại hơi mỉm cười, hồn nhiên không thèm để ý mở miệng:

“Em đương nhiên biết nguyên nhân anh coi trọng cô ta, chỉ là gia nhập đội ngũ dị năng mà thôi, em vì sao phải giận? Giống như anh trai em nói, cô ta hiện tại cùng Phương gia không còn quan hệ, cô ta làm cái gì là tự do của cô ta, anh thưởng thức cô ta cũng là tự do của anh, chẳng lẽ trong mắt anh, em chính là người có bụng dạ hẹp hòi hay sao?”

Khâu Dịch Minh nhìn kỹ biểu cảm của cô, thấy cô không giống nói dối, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Sắc trời đã tối, còn phải kịp thời xử lý những người lúc nãy, báo cáo cấp trên, anh ta không có ở lại lâu, nên rời đi sớm.

Trên đường trở về, anh ta nhớ đến Phương Vũ Hân, tim cũng đập nhanh hơn. Đột ngột dẫm phanh lại, Khâu Dịch Minh cẩn thận nhớ lại biểu tình trên mặt Phương Vũ Hân, sắc mặt dần dần trầm xuống, càng ngày càng khó coi.

Anh ta đột nhiên nhớ tới, Phương Vũ Hân là một cô gái thông minh, lời cô nói rõ ràng có ẩn ý!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play