Editor: _Annne_

Lúc Hoa Bán Sơ về chiến đội GG đã đến giờ ăn tối.

Đại Thánh đang ngồi xổm trên bậc thang cửa chiến đội trêu chọc bé mèo con, anh ta thấy Hoa Bán Sơ về thì nhiệt tình vẫy tay với cậu: "Tiểu Sơ, cậu về rồi!"

Hoa Bán Sơ gật đầu với Đại Thánh, Đại Thánh nhiệt tình định kéo cậu nhưng theo bản năng cậu lui về sau tránh được.

Đại Thánh không để ý Hoa Bán Sơ né tránh, anh ta tiếp tục thân thiện nói: "Baba, mặc dù cậu không yêu tôi nhưng mà tôi lại yêu cậu nha, đi ăn cơm thôi, mọi người đều đang chờ đó."

Hoa Bán Sơ nói OK rồi cùng Đại Thánh đi đến phòng ăn tầng 1. Hai người đi được lúc, Đại Thánh nhớ ra nhiệm vụ Hoa Bán Sơ đi đến chiến đội SSS, anh ta vừa đi vừa hỏi cậu: "Tiểu Sơ, cậu thấy được Jungle - Mid của chiến đội SSS chưa, ai là người đánh bại tôi thế, người của chiến đội bên Hàn à?"

Hoa Bán Sơ cụp mắt xuống: "Không phải."

Đại Thánh tò mò hỏi: "Thế thì là ai, có cao to không? Giờ tôi rất muốn đánh cho hắn ta một trận. Với hình thể này của tôi đi solo thì cậu nghĩ tôi có thắng được không?"

Lúc Đại Thánh hỏi câu này, hai người đã đi đến phòng ăn.

Trong phòng ăn, Chủ Công, Tương Ngôn, Úy Lam, Tứ Nguyệt và mấy quản lý của chiến đội đều ở, Bạch Lộ và Tiểu Tiểu Kiều cũng ở, nghe xong lời của Đại Thánh, tất cả đều quay ra nhìn anh ta.

Úy Lam hỏi: "Anh Khỉ, cậu muốn solo với ai?"

Đại Thánh: "Jungle trong trận thi đấu huấn luyện nhà bên, đánh chết hắn, đánh cho hắn phát khóc."

Đại Thánh nói rồi ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Úy Lam, Hoa Bán Sơ lần lượt ngồi bên cạnh Đại Thánh.

Đại Thánh lấy điện thoại ra, anh ta vừa kiểm tra tin nhắn WeChat vừa hỏi Hoa Bán Sơ mà không thèm ngẩng đầu: "Tiểu Sơ, Jungle thi đấu huấn luyện nhà bên rốt cuộc là ai thế?"

Hoa Bán Sơ: "Bán Ký."

Tổ tông của đám Jungle LPL các cậu.

Đại Thánh nghe xong lời nói của Hoa Bán Sơ, anh ta sợ đến mức ném cả điện thoại ra ngoài, điện thoại không phải ngẫu nhiên mà văng bộp vào cằm của Úy Lam. Úy Lam ui phát rồi che chỗ đau, nhưng cái điện thoại đáng thương của Đại Thánh thì bốp một phát rơi vỡ trên đất.

Đại Thánh tan nát cõi lòng gào lên, lập tức ngồi xổm xuống đất cứu bé điện thoại của mình. Đại Thánh kêu gào như vậy nhưng mấy quản lý chiến đội tất cả đều trầm mặc. Cuối cùng Tương Ngon mở đầu trước: "Tiểu Sơ, em có chắc người huấn luyện thi đấu chiến đội SSS là Bán Ký hả? Mid kia là Bát Lượng?"

Hoa Bán Sơ gật đầu xác nhận: "Đúng vậy, là Bán Ký và Bát Lượng của chiến đội VIP."

Tương Ngôn nhìn Chủ Công, Chủ Công im lặng không nói một lời, Tương Ngôn cũng không nói gì thêm.

Nếu nói tuyển thủ nào LPL sẽ không có khả năng chuyển nhượng thì tất cả mọi người đều sẽ nhớ đến Bán Ký và Bát Lượng của chiến đội VIP. Hai người họ xuất thân từ đội đào tạo trẻ chiến đội VIP, VIP không phải là chiến đội nhà giàu nên không có tiền mua tuyển thủ hàng đầu, mà Bán Ký và Bát Lượng lại là tuyển thủ top 1 nóng bỏng tay.

Giới Esport thường có người nói đùa rằng năm đó đội đào tạo trẻ chiến đội VIP nhặt được Bán Ký và Bát Lượng như là mua vé số trúng 5 triệu vậy, cào thẻ ra được một cặp SSR.

Bán Ký và Bát Lượng đều là nhóm tuyển thủ trước vào LPL từ mùa S5. Trong số các tuyển thủ của S5, ngoại trừ Thập Lục thì chỉ còn hai người họ đang thi đấu trên sân thôi.

Hồi đó, khi Bán Ký và Bát Lượng đang ở độ tuổi đẹp nhất có rất nhiều chiến đội bỏ giá cao cũng không thể đào hai người đi. Vì thế mấy năm nay chiến đội VIP được gọi là cô nhi viện, Bán Ký và Bát Lượng được gọi là Viện trưởng và Phó viện trưởng. Hai người thi đấu cho chiến đội VIP 8 năm, ba vị trí trác thay đổi biết bao người nhưng đôi Jungle - Mid hai người vẫn là cặp bài trùng mạnh nhất.

Họ đã để lại những năm tháng đẹp nhất của mình cho chiến đội VIP, nhưng lại chọn rời đi khi sắp kết thúc sự nghiệp.

Sau khi Đại Thánh đau khổ vì màn hình điện thoại vỡ tan tành, cuối cùng anh ta mới hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, anh ta khiếp sợ nhìn đám người đang im lặng rồi lại nhìn Hoa Bán Sơ: "Bán Ký với Bát Lượng muốn chuyển nhượng?"

Hoa Bán Sơ nhớ lại lúc nãy cậu gặp được hai người ở chiến đội SSS. Hai người cười nói với Hoa Bán Sơ: "Hai người chúng tôi đã chơi 8 năm rồi, sang năm không đánh được nữa. Trước khi giải nghệ cũng muốn đến xem sân thi đấu thế giới trông như thế nào."

Họ là tuyển thủ đẳng cấp thế giới nhưng chưa bao giờ lấy được tư cách tham dự giải đấu, thực lực của chiến đội VIP chỉ có thể vững chân ở LPL chứ không đủ để đạt được giấc mộng to lớn hơn.

Hoa Bán Sơ im lặng không nói gì, Tiểu Tiểu Kiều ngồi đối diện cậu cắn đũa: "Nếu không phải Tiểu Sơ nhìn tận mắt thì tôi chắc chắn không tin. Có khi nói Bán Ký và Bát Lượng giải nghệ còn đáng tin hơn là nói hai người chuyển nhượng."

Úy Lam thở dài nói: "Lão tướng đúng là không dễ dàng, hai người họ còn không dễ dàng hơn nhiều. Đều nói 'Bước lên sân thi đấu để nhận được ca ngợi', có ai bước lên để được ca ngợi đâu, rõ ràng đi lên là vì ước mơ của mình. Năm đó khi huấn luyện viên còn đang thi đấu, chiến đội GG chúng ta cực kỳ tàn nhẫn. Tôi nhớ rõ mùa S7 đó, chúng ta chỉ thua mấy ván mùa giải thường thôi, trong đó một trận thua bởi Cô nhi viện."

Chủ Công bị réo tên liếc mắt nhìn Úy Lam mà không phủ nhận lời nói của anh.

Úy Lam nói xong còn qua về phía Bạch Lộ: "Bán Ký trên sân thi đấu còn từng dạy anh trai em cách làm người đấy."

Bạch Lộ giả vờ kinh ngạc: "Thật hả, tôi còn không biết luôn."

Úy Lam: ...

Úy Lam cứ nhìn Bạch Lộ là lòng đau, còn đau hơn khi thấy anh trai ruột của cô.

Phân tích số liệu Tứ Nguyệt dừng lại một video thi đấu, hắn ngẩng đầu nói: "Nếu Bán Ký Bát Lượng thật sự đến chiến đội SSS thì không phải là tin mừng cho chúng ta. Mặc dù thao tác của họ không so sánh được với mấy người trẻ nhưng kinh nghiệm trên sân thi đấu rất phong phú. Tại Chung kết Thế giới, LPL chỉ có 3 suất thi đấu tiêu chuẩn, lại còn là dựa vào điểm tích lũy cả năm. Thi đấu mùa Xuân chúng ta xếp thứ 3, chiến đội SSS xếp thứ 4, và cuối cùng chúng ta rất có thể phải cạnh tranh vị trí cuối cùng để xuất ngoại."

Úy Lam mở miệng an ủi Tứ Nguyệt: "Anh đừng quá căng thẳng, anh nhìn bên SSS đi, bên họ là yếu gì bổ sung đấy. Giờ nhìn lại chiến đội GG chúng ta đi, ta là phá tường Đông bù đắp tường Tây. Thi đấu mùa Hạ đánh không lại SSS thì ông chủ chiến đội với fans cũng có thể thấu hiểu ta thôi."

Tương Ngôn lạnh lùng mở miệng: "Muốn mất việc hoặc muốn trải nghiệm khủng hoảng tuổi trung niên thì cứ nói thẳng, không cần ám chỉ tôi như thế."

Úy Lam: "Chỉ đùa chút thôi mà?"

Đại Thánh: "Xin lỗi cho tôi nói thẳng là chẳng buồn cười gì cả, tôi còn nhớ đến việc chúng ta thiếu một Support trụ cột."

Huấn luyện viên trưởng Văn Hạo Du im lặng nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng, hắn nói với Đại Thánh: "Ngày mai sẽ có hai Support đến huấn luyện thử, một người từ LDL, một người từ nước ngoài."

Đại Thánh: "Cái khu thi đấu Estée Lauder Saint Laurent kia hả?"

Hoa Bán Sơ yên lặng sửa lại: "Khu thi đấu ESL."

Đại Thánh: "Yêu cầu của tôi đối với Support thật ra cũng không cao lắm, chỉ cần hoạt bát, đáng yêu và thân thiện là ổn. Nhìn anh Lộ một câu không hợp là mắng người đi, lại nhìn Tiểu Tiểu Kiều xấu tính rồi lại nhìn nhóc tự kỉ Hoa Bán Sơ đi. Tôi cảm thấy trong chiến đội cần thêm một người khỏe mạnh phơi phới như tôi."

Hoa Bán Sơ liếc mắt nhìn Đại Thánh một cái rồi ăn cơm tiếp không thèm mở miệng, Bạch Lộ xì một tiếng với Đại Thánh, nhưng cũng lười để ý, chỉ còn Tiểu Tiểu Kiều khó hiểu hỏi anh ta: "Tôi xấu tính chỗ nào?"

Đại Thánh: "Cậu lén lút phát sóng trực tiếp cảnh tôi đi loanh quanh không mặc quần áo và gửi lời tỏ tình bằng WeChat của tôi cho Mid đội Bảo Cấp. Khi cậu đi rank gặp tôi, cậu không chỉ gọi tên mà còn nhìn lén màn hình để bắt tôi khắp nơi, muốn tôi kể tiếp nữa không?"

Hoa Bán Sơ ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Tiểu Kiều.

[Không ngờ cậu lại là một Tiểu Tiểu Kiều như vậy.]

Tiểu Tiểu Kiều hiểu được ánh mắt Hoa Bán Sơ, cậu ta giải thích: "Hồi đó là hồi trẻ trâu không hiểu biết, giờ tôi lớn rồi."

Đại Thánh: "Cậu nói điêu, hôm qua cậu còn lấy điện thoại tôi gửi tin nhắn trống* cho huấn luyện viên, cậu muốn hại chết tôi hay huấn luyện viên thế."

Chủ Công hắng giọng không hài lòng.

Đại Thánh quay đầu nhìn Chủ Công, quan tâm hỏi: "Huấn luyện viên, đầu gối anh có ổn không, Tiểu Kiều đội bắt anh quỳ bàn phím bao lâu thế."

Chủ Công lời ít ý nhiều nói: "Nếu ngày mai anh đến đội phát hiện cấp bậc của chú vẫn còn ở Kim Cương thì trừ nửa tháng tiền lương."

Đại Thánh sửng sốt: "Mặc dù bây giờ em vẫn đang ở Kim Cương 2 nhưng dựa trên vấn đề này thì sao có thể bảo đảm leo lên được Cao Thủ trong đêm nay được cơ chứ."

Tiểu Tiểu Kiều nghĩ kế: "Không đánh thắng được thì cậu có thể thua. Trở thành cái hố lớn di động, sáng mai huấn luyện viên kiểm tra cậu sẽ không còn ở Kim Cương nữa."

Bạch Lộ: "Rớt bộp xuống Bạch Kim."

Hoa Bán Sơ không kìm lòng được mà nói: "Thật đỉnh."

Đại Thánh: ...

Đại Thánh ngẩng đầu nhìn Úy Lam, hỏi một cách chân thành: "Quản lý, khi nào thì đồng đội Support hoạt bát đáng yêu và thân thiện của tôi mới đến?"

Úy Lam trả lời: "Có thể là chiều nay đến."

Úy Lam còn định nói chuyện tiếp nhưng Bạch Lộ đã ăn xong đứng lên, côô nói với anh ta: "Anh Úy Lam, phòng tôi ở chỗ nào, tôi đi sửa soạn đồ đạc, sẽ không ở cái phòng hồng phấn kia, cảm ơn."

Úy Lam cũng ăn xong rồi, anh ta đứng lên chấp nhận nói: "Đi thôi, anh dẫn em, không phải phòng màu hồng, không cần khách khí."

Úy Lam nói xong liền rời đi cùng Bạch Lộ, Đại Thánh nhớ đến việc lên hạng nên cầu xin Tiểu Tiểu Kiều đánh đôi với anh ta.

Phòng ăn đang khá sôi động, sau khi một nhóm người đi khỏi chỉ còn lại Chủ Công, Tương Ngôn, Tứ Nguyệt và Hoa Bán Sơ. Mọi người đều không có tính cách nói nhiều, phòng ăn im hơn hẳn.

Chủ Công nhớ đến việc huấn luyện thử, nói với ADC của chiến đội: "Hoa Bán Sơ, mai hai Support sẽ đến huấn luyện thử nghiệm, cậu rảnh thì đến xem thử với chúng tôi, dù sao người đó cũng là người phối hợp với cậu."

Hoa Bán Sơ ừ một tiếng như trả lời, cậu nhớ đến việc mình ngày trước hiểu nhầm Chủ Công, nghĩ một chút rồi đổi thành câu chính thức hơn: "Tôi biết rồi."

Tương Ngôn vốn đang chơi điện thoại liếc nhìn Hoa Bán Sơ, cảm thấy thái độ của đứa trẻ này với Chủ Công đã thay đổi, nhưng hắn không nói gì, chỉ cong khóe môi.

Sau khi Hoa Bán Sơ trả lời Chủ Công, bàn ăn lại bắt đầu im ắng, Hoa Bán Sơ dùng đũa chọc cơm trong bát, do dự một hồi vẫn nói với Chủ Công.

Hoa Bán Sơ: "Huấn luyện viên, khi anh gọi Hầu Soái Lôi là Đại Thánh, gọi Cung Ngôn là Tiểu Tiểu Kiều, nhưng khi anh gọi tôi thì lại gọi cả họ tên."

Tự dưng Hoa Bán Sơ nói một câu không đầu không đuôi như vậy, nhưng ý của cậu thật ra rất rõ. Ý cậu là huấn luyện viên anh cũng có thể thân thiết hơn với tôi, có thể gọi tôi là Tiểu Sơ.

Chủ Công sửng sốt khi Hoa Bán Sơ nói lời này, hắn ngẫm nghĩ lúc cũng hiểu ra ý của cậu. Ý của Hoa Bán Sơ là anh gọi những người khác đều bằng ID thi đấu, lúc gọi cậu cũng có thể gọi ID của cậu.

Chủ Công nhớ ID của Hoa Bán Sơ là Cinderella, hắn do dự một chút nhưng vẫn quyết định chiều theo yêu cầu này của cậu. Hắn ngập ngừng gọi đứa nhóc xinh đẹp của chiến đội: "Cô bé lọ lem?"

Tác giả có điều muốn nói:

Tiểu Kiều: Chủ Công, sự hiểu biết của anh thật tuyệt vời.

Chủ Công: ???

-----------------------------

1. Tin nhắn trống: Gửi tin nhắn trống trên Messenger hay đăng status, bình luận trắng trên Facebook là một trong những cách troll bạn bè khá thú vị. Bạn có thể gửi những tin nhắn không có nội dung cho bạn bè trên Messenger hay Facebook nền web, hoặc đăng status không ghi bất kỳ nội dung nào khác.

------------------------------

#31/05/2022

#Annne

Chăm khum chăm khum :3333

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play