Đồng Đội Của Tôi Lại Cắn Người Rồi, Làm Sao Bây Giờ

Chương 30 [2]


1 năm

trướctiếp

Editor: Anne

Giang Trục và Hoa Bán Sơ không thể tả được trong lời của Úy Lam đang cùng đi vào phòng vinh dự.

Trên đường đi đến phòng vinh dự, Hoa Bán Sơ vẫn kéo cổ tay Giang trục không buông. Hoa Bán Sơ quên mất không buông, Giang Trục cũng không lên tiếng nhắc nhở, mãi đến khi Hoa Bán Sơ đưa tay đẩy cửa phòng thì cậu phải thả tay mới nhận ra hai người bọn họ cứ thế kéo tay nhau đi một đoạn đường.

Hoa Bán Sơ cố gắng làm như không có chuyện gì xảy ra nhưng cậu không nhin được dùng bàn tay vừa nắm tay Giang Trục lặng lẽ giật mạnh lá xanh của cây kim tiền trước cửa.

Giang Trừng có hơi nghi hoặc trước hành vi của Hoa Bán Sơ, Hoa Bán Sơ ho nhẹ giả vờ như không có gì xảy ra cả.

Hoa Bán Sơ đưa Giang Trục đi vào phòng vinh dự rồi nói: "Tuyển thủ của LPL rất nhiều, anh không thể nhớ hết họ nhưng những tiền bối trong chiến đội chúng ta thì anh nên biết một chút."

Phòng vinh dự của chiến đội GG rất lớn, phong cách trang trí là màu trắng tinh khiết, ánh sáng vừa đủ kết hợp với những chiếc đèn trang trí tông màu lạnh mang đầy hơi thở khoa học kỹ thuật.

Phòng vinh dự trưng bày đầy đủ các loại cúp, bằng khen, huy chương,... Trên tường của phòng cũng có rất nhiều bức ảnh được phóng to thành tranh treo.

Hoa Bán Sơ đứng trước tấm ảnh treo có hình sáu người nâng cúp, cậu nhìn Giang Trục, Giang Trục hiểu ý đi đến bên cậu.

Giang Trục nhìn bức ảnh, trong ảnh là hình ảnh sáu thanh niên áo đỏ cùng nhau giơ cao chiếc cúp bạc cực lớn. Trong cơn mưa vàng, chiếc cúp bạc toát ra ánh sáng lạnh lùng chói mắt, ngược lại với đội GG áo đỏ tươi kia thì lộng lẫy như một ngọn lửa hừng hực, ngang tàng mà rực rỡ.

Giang Trục đặt câu hỏi: "Đây là lúc chiến đội GG đạt chức vô địch, chiếc cúp này trông rất ngầu, là cúp vô địch thế giới hả?"

Hoa Bán Sơ kinh ngạc khi Giang Trục không biết cái cúp kia, cậu hỏi Giang Trục: "Năm ngoái không phải anh đã chơi Liên Minh Huyền Thoại rồi sao, anh không xem Chung kết Thế giới?"

Giang Trục: "Xem thi đấu khu vực, lễ trao giải không có gì đẹp."

Hoa Bán Sơ ngẩng đầu nhìn bức ảnh như đang lẩm bẩm: "Rất đẹp, khi trên trời có cơn mưa vàng đổ xuống, khi mọi người cùng nhau nâng cúp, rất đẹp."

Giang Trục quay đầu nhìn Hoa Bán Sơ, Hoa Bán Sơ vẫn đang chăm chú nhìn vào mấy bức ảnh.

Trong đôi mắt của Hoa Bán Sơ, đó không phải là ước ao mà là cảm thán.

Giang trục không biết Hoa Bán Sơ lớn lên trong giới E-sports, cũng không biết Hoa Bán Sơ đã từng xem qua bao nhiêu chiến đội lên xuống, nhìn thấy biết bao tuyển thủ tiếc nuối giải nghệ.

Những gì người ngoài nhìn thấy là những nhà vô địch có được vinh quang vô hạn, nhưng từ khi còn nhỏ, Hoa Bán Sơ đã biết được con đường thi đấu này đều là một tướng vạn xương khô.

Giang Trục không hiểu những gì Hoa Bán Sơ đã trải qua, anh chỉ cảm thấy Hoa Bán Sơ rất khác biệt. Khi anh và đồng đội nói đến chức vô địch thế giới, ánh mắt của họ đều mơ màng, mang theo loại cảm giác không lo không sợ của người trẻ tuổi. Nhưng đối với cậu bé rất xinh đẹp này thì mang theo cảm giác từng trải không giống với lứa tuổi của cậu, mang theo tâm trạng kính nể.

Hoa Bán Sơ không nghe được câu trả lời của Giang Trục, cậu nói tiếp: "Nó tên là <Summoner's Cup>, nó là cúp vô địch của Chung kết Toàn cầu Liên Minh Huyền Thoại. Nó nhìn giống như một câu pháp trượng ngắn, trên cúp là mô hình năm triệu hồi sư, một viên pha lê xanh lam được triệu hồi sư cầm trong tay tượng trưng cho nút năng lượng, trên vành cúp có khắc chữ, cao 70cm, nặng 65 cân."(32kg)

Hoa Bán Sơ hỏi Giang Trục: "Cúp vô địch thế giới nặng lắm đúng không?"

Giang Trục gật đầu.

Hoa Bán Sơ nói tiếp: "Cực kỳ cực kỳ nặng, rất khó nâng lên. LPL của chúng ta để nâng nó lên đã phải dùng 7 năm từ S2 đến S8. Và lần đầu tiên đại biểu cho Trung Quốc nâng nó lên chính là các tiền bối này của chiến đội chúng ta."

Hoa Bán Sơ nâng ngón tay chỉ cho Giang Trục xem: "Anh nhận ra được không, đây là Chủ Công - huấn luyện viên của chúng ta, ID chuyên nghiệp là Themain. Người kia là người vừa mới chơi game hộ anh - đội trưởng Tiểu Kiều (Xiaoqiao), hai người là bộ đôi đường dưới số 1 thế giới, là bộ đôi ADC Support giỏi nhất. Tôi rất thích họ, ngày xưa hay đi đến sân vận động để xem trận đấu của hai người."

Hoa Bán Sơ nói xong lại giới thiệu tiếp: "Hai người lớn lên giống nhau y đúc kia có ID là Tóc Xám Đen (Heifahui) và Tóc Đen Xám (Huifahei), là Jungle và Mid, anh trai của Bạch Lộ. Người đang khóc kia có ID là Iron, là đường trên hàng đầu, còn anh Tương Ngôn quản lý Weibo của chiến đội ta là thay thế bổ sung của chiến đội GG, chơi Mid rất tốt."

Giang Trục nhìn rất kỹ từng người trong bức ảnh, Chủ Công, Tiểu Kiều và Tương Ngôn mặc dù không còn ngây ngô như trong hình nhưng không thay đổi mấy. Giang Trục hiểu được ý định của Hoa Bán Sơ, bọn họ là một truyền thuyết, là nhà vô địch thế giới, các tiền bối của chiến đội mình thì nhất định phải hiểu rõ."

Giang Trục: "Tôi nhớ rồi."

Giang Trục nhìn Hoa Bán Sơ, khi đứa nhỏ này nói với anh mấy chuyện đó, trong mắt cậu có một loại sùng bái không biết tên, anh cứ tưởng tuyển thủ thi đấu e-sports chuyên nghiệp chỉ là một nghề nghiệp tương đối đặc biệt, thế mà khi Hoa Bán Sơ nói về LPL như là đang nói về tín ngưỡng vậy.

Giang Trục nhìn một vòng quanh phòng danh dự, anh nhìn thấy rất nhiều cúp nhưng không tìm được Summoner's Cup trong ảnh, Giang Trục mở miệng hỏi: "Chiếc cúp vô địch thế giới kia không ở đây sao?"

Hoa Bán Sơ trả lời: "Không ở, mỗi chiến đội thắng đều có thể mang Summoner's Cup về khu vực thi đấu của mình nhưng trước khi bắt đầu Chung kết Thế giới năm sau diễn ra thì phải đích thân trả lại Summoner's Cup về, nó giờ đang được đặt ở phòng trưng bày chiến đội POE Hàn Quốc.

Giang Trục ừ một tiếng.

Hoa Bán Sơ nhìn bức ảnh, nghiêm túc nói: "Nếu có thể, tôi hy vọng chúng ta có thể đoạt lại."

Giang Trục nâng tay phải lên, anh xoa đầu cậu đồng ý nói: "Nếu em muốn, tại sao không cùng nhau thử một lần?"

Hoa Bán Sơ không ngờ Giang Trục sẽ làm hành động thân mật như vậy, Giang Trục thu tay về nhưng Hoa Bán Sơ vô thức đưa hai tay che đầu, Hoa Bán Sơ giữ nguyên tư thế đó mà kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Giang Trục.

Giang Trục cười: "Sao thế."

Hoa Bán Sơ thu tay lại, cố gắng tỏ ra bình tĩnh trả lời: "Không có gì."

Hoa Bán Sơ trả lời xong thì tỏ vẻ nghiêm túc giải thích tiếp: "Chiến đội GG được thành lập vào năm S7, những tuyển thủ đời đầu chính là những người trong ảnh, năm đầu tiên thành lập họ đã tiến vào bốn đội mạnh nhất thế giới nhưng đáng tiếc thua bởi chiến đội POE liên tiếp vô địch 4 năm. S7 năm ấy Trung Quốc là đơn vị tổ chức nhưng đáng tiếc chiếc cúp vô địch lại bị đội Hàn Quốc lấy đi. Nhưng đến năm thứ hai, Hàn Quốc là nơi tổ chức nhưng các tiền bối chiến đội ta lại đem được Summoner's Cup từ Hàn Quốc về Trung Quốc."

Hoa Bán Sơ nói rồi chỉ vào rất nhiều cúp, huy chương,... trong phòng vinh dự: "Đây là tất cả những vinh dự mà chiến đội GG đã giành được trong 6 năm qua, quán quân LPL, vô địch thế giới, quán quân Á vận hội và còn nhiều giải thưởng khác nữa, chiến đội GG là một đội rất mạnh."

Hoa Bán Sơ nhìn về phía Giang Trục rồi giả bộ thản nhiên hỏi nhưng không giấu được ánh mắt mong chờ: "Anh có sẵn lòng ở lại không?"

Giang Trục bắt gặp ánh mắt sáng ngời của đứa nhỏ, khóe môi hơi cong: "Đương nhiên."

Hoa Bán Sơ ồ một tiếng rồi mím môi nén cười, cậu sợ Giang Trục nhìn ra mình vui vẻ nên giả bộ cúi đầu nhìn điện thoại. Sau khi Hoa Bán Sơ nhìn giờ trên điện thoại thì cậu nhớ ra một chuyện, hình như đội mình hẹn một cuộc thi đấu huấn luyện và sắp đến thời gian rồi.

Hoa Bán Sơ: ...

Hoa Bán Sơ nói: "Sắp đến giờ thi đấu huấn luyện, chúng ta trở về thôi."

Giang Trục đáp ừ rồi đi về phía cửa, mới đi được vài bước thì bị một bức ảnh khác thu hút tầm nhìn.

Giang Trục dừng bước và nghiêm túc nhìn vào bức ảnh có vẻ xưa hơn kia, kiểu tóc của mấy người trong ảnh hơi cũ, đồng phục đội cũng không đẹp như bây giờ, họ đang mặc một bộ quần áo thể thao đơn giản màu xanh nước biển, nâng một cái cúp nhỏ không đẹp lắm nhưng nụ cười trên môi mỗi người đều rất rạng rỡ.

Giang Trục nhìn người trong ảnh, nghi hoặc hỏi: "Người ở phía xa là anh Úy Lam? Đeo kính là nhà phân tích số liệu?"

Hoa Bán Sơ: "Đúng là họ."

Giang Trục càng khó hiểu hơn: "Đây cũng là chiến đội GG?"

Nếu như câu lạc bộ eSports GG được thành lập lúc S8 thì rõ ràng không phù hợp với thời gian của bức ảnh này vì Úy Lam và Tứ Nguyệt còn quá trẻ, có thể nói lúc này hai người vẫn còn dáng vẻ thiếu niên.

Hoa Bán Sơ đi đến bên cạnh Giang Trục đứng sóng vai với anh, cậu nhìn bức ảnh in đầy dấu vết của thời gian, kiên nhẫn giải thích: "Đây là chiến đội CD cũ, nó không phải chiến đội GG nhưng bọn họ là những người tiên phong của LPL. Những tuyển thủ đời đầu đó đã tạo nên một chiến đội huyền thoại mạnh nhất thế giới thời điểm đó, nếu không gặp phải lần thi đấu không công bằng kia thì LPL đã có được chiếc cúp vô địch thế giới từ lâu rồi, thay vì phải đợi thêm 7 năm."

Hoa Bán Sơ nói xong rồi nhìn thời gian, cậu nói với Giang Trục: "Chúng ta về trước thôi."

Giang Trừng gật đầu: "Được."

Hoa Bán Sơ và Giang Trục ra khỏi phòng vinh dự, khi cậu đóng cửa chợt thấy Giang Trục còn đang nhìn bức ảnh kia của chiến đội CD.

Hoa Bán Sơ quay lại đứng bên cạnh Giang Trục, cậu hỏi: " Có phải anh thắc mắc vì tại sao phòng vinh dự của chiến đội GG lại có ảnh chung của các tuyển thủ đời đầu của chiến đội CD đúng không?"

Giang Trục đúng là muốn hỏi điều này, anh nhạt nhẽo ừm một tiếng.

Hoa Bán Sơ vừa đi vừa giải thích: "Không chỉ chiến đội chúng ta là tuyển thủ cũ đi Mid của chiến đội CD, quản lý chiến đội chúng ta Úy Lam là Top, phân tích số liệu Tứ Nguyệt là ADC dự bị, còn huấn luyện viên trưởng trước của chiến đội GG chúng ta là Kiều, khi còn chơi chuyên nghiệp cũng chơi vị trí Support.

Giang Trục nghe hiểu, chiến đội GG thực ra là các tuyển thủ cũ của CD đời trước tạo lên.

Giang Trục suy ngẫm cái tên của Support chiến đội CD cũ, anh nhìn về phía Hoa Bán Sơ hỏi: "Vì thế có Kiều, Tiểu Kiều, Tiểu Tiểu Kiều?"

Hoa Bán Sơ không thấy có gì bất ổn: "Đúng rồi."

Giang Trục: ...

Giang Trục mặc dù không phải người nói nhiều, cũng không phải người thích nói chuyện người khác sau lưng nhưng sau khi anh nghe được 3 ID này vẫn không kìm nén được mà hỏi: "Búp bê Matryoshka?"

Hoa Bán Sơ nhìn Giang Trục.

Giang Trục cảm thấy ánh mắt của Hoa Bán Sơ nhìn anh như đang nhìn thấy mấy chữ rất nguy hiểm.

Hoa Bán Sơ thu hồi ánh nhìn, mở miệng dặn dò: "Anh đừng nói như vậy trước mặt người khác."

Giang Trục :"Tại sao?"

Hoa Bán Sơ nhìn về phía Giang Trục, cậu nở nụ cười giống y hệt nụ cười của Tiểu Kiều đội trong phòng huấn luyện.

Giang Trục: "Tại sao?"

Hoa Bán Sơ: "Vì anh Kiều là đồng đội kiêm đội trưởng trước của ông chủ. Anh Tiểu Kiều là đồng đội trước kiêm đội trưởng của huấn luyện viên mình. Nếu anh trêu bọn họ thì sẽ không thấy được tiền lương và tiền thưởng giống Đại Thánh."

Giang Trục ừ một tiếng, anh vốn dĩ cũng không muốn nói chuyện với ai về nhà búp bê Matryoshka kia, dù sao anh chưa bao giờ nói chuyện với những người khác trong chiến đội, anh chỉ quen mỗi Hoa Bán Sơ.

Giang Trục nghĩ đến Kiều rồi lại hỏi: "Thế tại sao người tên là Kiều kia không làm huấn luyện viên nữa, Jungle và ADC của chiến đội CD cũ đâu, tại sao họ không cùng ở chiến đội GG?"

Hoa Bán Sơ trả lời: "Anh Kiều làm việc ở Liên Minh, giờ anh ấy là quản lý tối cao của Liên Minh. Tuyển thủ Jungle Bách Xuyên sau khi giải nghệ thì làm Bình luận viên của chính phủ, anh sẽ gặp được khi giải đấu mùa hạ bắt đầu. ADC chiến đội CD cũ là Phong Phồn, là tuyển thủ số 001 của LPL, là thần tượng của huấn luyện viên chúng ta, giờ đang làm huấn luyện viên ở chiến đội CD."

Giang Trục: "Họ không tham gia thành lập chiến đội GG sao?"

Hoa Bán Sơ nhẹ nhàng lắc đầu: "Phong Phồn và Bách Xuyên không tham gia, chuyển nhượng, chấn thương, tai nạn xe cộ, giải nghệ, xuất ngoại,... Năm đó chiến đội CD cũ đã xảy ra rất nhiều chuyện, khi đó họ đi các con đường khác nhau nhưng giờ vật đổi sao rời, tất cả đều bình thường lại."

Hoa Bán Sơ nhìn cửa phòng huấn luyện lớn gần trong gang tấc kia mà nói: "LPL có rất nhiều chuyện cũ, nếu anh muốn biết thì sau này tôi sẽ từ từ kể cho anh nghe."

Giang Trục rất thích câu từ từ kể cho anh nghe của Hoa Bán Sơ, anh nói được, mặt mày sắc nét hơi dịu dàng đi, đôi mắt mang theo ý cười chứ không còn lạnh lẽo như mọi ngày, băng tuyết tan chảy, xuân về hoa nở.

Hoa Bán Sơ nhìn về phía Giang Trục, đúng lúc cậu nhìn thấy được dáng vẻ dịu dàng của anh. Đối với khuôn mặt nam thần kia, Hoa Bán Sơ phải dùng tự chủ cả đời này của mình mới không chạy đến chỗ Mười Sáu bên cạnh mà kêu gào.

Giang Trục và Hoa Bán Sơ lần lượt trở lại phòng huấn luyện, Chủ Công nhìn hai người rồi nhìn đồng hồ.

Thời gian Hoa Bán Sơ và Giang Trục trở về rất đúng, còn lại mười phút trước khi đến giờ hẹn thi đấu huấn luyện với chiến đội Tấn Giang, không sai một phút nào.

Lúc này Hoa Bán Sơ và Giang Trục đều ngồi vào chỗ của mình, Bạch Lộ, Đại Thánh và Tiểu Tiểu Kiều cũng đã chuẩn bị xong. Chủ Công đứng lên đi đến bên Tiểu Tiểu Kiều nói với các đội viên: "Khi vào trận thi đấu huấn luyện thì Tiểu Sơ và Tiểu Tiểu Kiều thử cùng chỉ huy đi."

Giang Trục hỏi Chủ Công: "Bình thường không phải Support sẽ chỉ huy sao?"

Chủ Công nói thẳng: "Vị trí Support quả thực là vị trí thích hợp nhất để trở thành người chỉ huy vì vị trí đó không phải gánh áp lực đi đường như các vị trí khác. Nhưng cậu mới từ khi vực ESL vào LPL, khu vực ESL là khu vực League thứ cấp. Nếu để cậu làm chỉ huy thì lối chơi và chiến thuật có thể không đủ phong phú, cũng không đủ tiên tiến. Quan trọng nhất, hệ thống chiến thuật áp dụng cho ESL có thể không áp dụng cho LPL được, tôi không nói cậu chỉ huy không tốt mà là hạn chế của giải đấu thứ cấp vẫn luôn lộ rõ, ít nhất hiện tại tôi thấy cậu không đủ điều kiện để làm vị trí chỉ huy trong LPL."

Chủ Công tuy nói rất thẳng thắn nhưng lại chân thành, hoàn toàn không có ý khinh thường Giang Trục, Giang Trục cảm thấy tính cách của Chủ Công và anh khá giống nhau, có một thì nói một đúng với sự thật.

Giang Trục nghe Chủ Công nói xong thì cũng nói thẳng: "Về lâu dài, tôi nghĩ tôi làm chỉ huy thì tốt hơn. Những lý do anh đưa ra tôi đều tiếp thu, nếu trong chiến đội có chỉ huy kinh nghiệm phong phú thì tôi sẽ học tập với họ, LPL đúng là rất nhanh nhưng ESL không phải không có điểm tốt, nếu có thời gian thích hợp thì tôi có thể kết hợp một số ý tưởng từ khu vực ESL vào lối chơi của LPL, tôi nghĩ đây chính là lợi thế của tôi."

Chủ Công nghiêm túc nghe Giang Trục nói, cũng cảm thấy quan điểm của Giang rục rất tốt, hắn nhìn về phía Úy Lam và Tứ Nguyệt, Úy Lam và Tứ Nguyệt đều gật đầu đồng ý.

Chủ Công nhìn Giang Trục rồi nói: "Vậy thì từ trận đấu huấn luyện này, cậu cũng thử nói phong cách thi đấu của mình, Tiểu Tiều Kiều vẫn luôn là chỉ huy của chiến đội ta, Tiểu Sơ là chỉ huy của đội hai BJ, năng lực chỉ huy của hai người họ đều tốt nên cậu có thẻ nói chuyện riêng với họ. Nếu cậu có thể đảm nhiệm vị trí chỉ huy thì đó là một điều tốt với đội."

Giang Trục đáp được, nhưng Bạch Lộ lại vẫy tay với Chủ Công.

Chủ Công nhìn về phía Bạch Lộ: "Làm sao vậy?"

Bạch Lộ: "Mid, ADC và Support đều là chỉ huy, thời điểm đi gank là Jungle làm chỉ huy, 5 người chiến đội thì có 4 người chỉ huy tôi?"

Chủ Công hỏi lại: "Vậy em muốn thế nào, để em trở thành 'tổng chỉ huy Lộ đường trên' hả?"

Bạch Lộ: "À."

Úy Lam: "Văn Hạo Du, chú ý lời nói của cậu, anh Lộ nhà mình là con gái."

Bạch Lộ: "À."

Bạch Lộ à với Úy Lam và Chủ Công xong thì đeo tai nghe lên luôn, có dáng vẻ từ chối nói chuyện. Đúng lúc này điện thoại của cô hơi vang lên, Bạch Lộ mở app Wechat thấy được tin nhắn của Đại Thánh gửi đến.

[Đại Thánh: Hai đồng đội yêu dấu, hai người có thấy phong cách cảu chiến đội bây giờ hơi lạ không?]

[Đại Thánh: Không phải Giang Trục mới đang thử huấn luyện hả, tại sao huấn luyện viên lại nói về tương lại với hắn, thậm chí lại muốn để hắn chỉ huy ?]

[Đai Thánh: Huấn luyện viên, anh Úy Lam, anh Tứ Nguyệt đầu có phải bị mất trí không, ít nhất cũng phải chơi một trận thi đấu huấn luyện mới quyết định chứ nhỉ?]

[Úy Lam: Thiểu năng trí tuệ, cậu gửi sai nhóm rồi, đầu óc cậu mới mất trí.]

[Bạch Lộ: Đừng cue baba cậu, baba cậu trở thành chỉ huy Lộ rồi.]

*cue: nhắc đến

[Tiểu Tiểu Kiều: Xin lỗi mọi người, em sẽ giải tán nhóm ba người ngay lập tức, em đảm bảo sau này sẽ không bao giờ lập nhóm nhỏ với thiểu năng trí tuệ.]

[Tứ Nguyệt: Chúng tôi đã thực hiện rất nhiều lần phân tích với Giang Trục, trận huấn luyện này chỉ là một trong những bước kiểm tra chứ không phải là tiêu chuẩn đánh giá để cậu ta có thể ở lại hay không.]

[Hoa Bán Sơ: Tôi đã từng đánh đôi với Giang Trục, sự phối hợp và thao tác đều ổn, tôi cảm thấy rất phù hợp để chơi đường dưới với tôi.]

[Hoa Bán Sơ: Mặc dù tôi không quan tâm lắm nhưng nhân tiện hỏi chút, trong đội có bốn thành viên, các cậu lập nhóm ba người thì đang nói gì trong nhóm?]

[Đại Thánh: Chúng tôi chỉ đang nói chuyện Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài với Mã Văn Tài thôi, nếu nói dối thì sau này tôi không ăn được bùa đỏ nhà mình, không ăn cua ven sông, cũng không tranh giành trừng phạt được Rồng và Baron.]

[Tiểu Tiểu Kiều: Được, thề thật độc.]

[Hoa Bán Sơ: Cậu không cần phải thề thốt như vậy.]

[Bạch Lộ: Anh Đài, im đi.]

[Chủ Công: Đại Thánh, muốn thi đấu huấn luyện thì lắp lại não mình đi.]

[Tương Ngôn: Tiện thể cắt thẻ lương đi, dù sao cũng không còn lương.]

Đại Thánh: ...

Giang Trục không hiểu tại sao mấy người chiến đội GG này lại đột nhiên cúi đầu xem điện thoại, Jungle còn tự nhiên không hiểu được mà thét gào.

Chủ Công ghét bỏ nhìn Đại Thánh rồi quyết định làm lơ nhóc đầu gấu kia, hắn quay người rồi hỏi Giang Trục: "Với việc tham gia chiến đội và phong cách thi đấu thì cậu còn gì góp ý không?"

Chủ Công cảm thấy mọi người đều ở khu vực thi đấu Trung Quốc nên có lẽ tuyển thủ từ bên ngoài Giang Trục này có thể ở bên ngoài nhìn thấy một số điểm mù hoặc là hạn chế.

Giang Trục tiếp tục đề tài trước, anh nói: "Tôi đã từng xem qua một số bài báo của Châu Âu phân tích về giải đấu Thế giới. Đối với phong cách thi đấu của LPL thì đều có đánh giá chung về Đường Dưới. Họ cho rằng LPL ở trong thi đấu Thế giới hoàn toàn không tôn trọng meta nên mới dẫn đến sự thất bại trong trận chung kết. Sự kết hợp của bộ đôi Đường Dưới gồm ADC và Support truyền thống không đủ mạnh mẽ nhưng LPL lại quá cố chấp với các anh hùng ADC truyền thống, quá cố chấp với vinh quang của ADC."

Mọi người đều biết LPL đăng quang ở thi đấu Thế giới ba năm, nhưng năm trước không thể bảo vệ được vinh quang quán quân thế giới.

Chủ Công nghe xong lời nói của Giang Trục thì hắn không trả lời gì mà nói với ADC chiến đội mình - Hoa Bán Sơ: "Quan điểm này, cậu thấy sao?"

Hoa Bán Sơ đáp lời không chút do dự: "LPL không phải không tôn trọng meta, LPL cũng không cố chấp với cái gọi là vinh quang của ADC. Ba chiến đội dự thi của chúng ta lựa chọn tướng Xạ Thủ truyền thống là vì ba ADC của LPL giỏi, sử dụng tướng rất thuận buồm xuôi gió, bọn họ vẫn có thể tìm thấy ý nghĩa của các tướng Xạ Thủ truyền thống trên sân thi đấu, thay vì thay thế các Xạ Thủ bằng các tướng vị trí khác. Mặc dù làm như vậy sẽ hợp với meta nhưng chưa chắc phát huy được 100% hiệu quả thi đấu, meta trò chơi rất quan trọng nhưng điều quan trọng nhất là phải hiểu rõ và phù hợp."

Chủ Công gật đầu đồng ý, Hoa Bán Sơ nhìn rồi nói tiếp: "Thắng hay bại của một ván đấu không phải do vị tướng chọn lúc đầu quyết định. Hiện tại trình độ của các khu vực đều rất cao, để chiến thắng cần phải có sẵn một ưu thế để giành lấy nhiều lợi thế hơn. Thất bại cũng vậy, không phải do chọn tướng mà là do không nắm chắc được điểm mấu chốt và không phát huy được chiến thuật và lối chơi dẫn đến thua cuộc. Thua chưa bao giờ là vấn đề của chọn tướng, của riêng một người, thậm chí không phải vấn đề của riêng năm tuyển thủ trên sàn đấu, thua là vấn đề của tất cả đoàn đội đều có trách nhiệm."

Giang Trục một tay chống đầu nhìn Hoa Bán Sơ, mỗi lần Hoa Bán Sơ nhắc tới LPL đều trở nên nghiêm túc, trông vừa đáng yêu vừa đáng tôn trọng.

Hoa Bán Sơ vốn dĩ đang nghiêm túc thảo luận vấn đề trò chơi nhưng khi cậu phát hiện Giang Trục đang nhìn mình thì không hiểu sao hơi xấu hổ.

Hoa Bán Sơ đưa thay vuốt tóc, nhân tiện lấy tay che mặt mình, Giang Trục nhìn Hoa Bán Sư cười cười, Hoa Bán Sơ thoáng nhìn, lỗ tai hơi đỏ.

Chủ Công ban đầu đứng giữa Giang Trục và Hoa Bán Sơ, hắn đang nói chuyện về trò chơi với hai người rất nghiêm túc, đang nói thì hai người kia đều phớt lờ Chủ Công.

Hai người kia, một người đang nhìn đối phương, người còn lại thì che mặt không cho nhìn.

Chủ Công: ...

Tương Ngôn ngồi bên cạnh cùng thở dài cắn hạt dưa với Tiểu Kiều: "Rõ ràng là bộ phim điện ảnh ba người, Chủ Công lại không thể có tên họ."

Tiểu Kiều: "Nhìn hai đứa nhỏ kia, cậu không có cảm giác gì sao?"

Tương Ngôn: "Tôi cảm thấy sau cậu với Chủ Công, có lẽ lại thêm một đôi nữa."

-------------------

#Annne

#22/08/2022

Tui đã quay trở lại rồi đây :3


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp