Đồng Đội Của Tôi Lại Cắn Người Rồi, Làm Sao Bây Giờ

Chương 22


2 năm

trướctiếp

Editor: Anne

Một đám người chiến đội GG muốn Hoa Bán Du qua hỏi thăm tình hình bên địch nhưng huấn luyện viên Văn Hạo Du lại bảo đừng để ý nhóm bọn hắn.

Nói xong, Văn Hạo Du kéo ghế Esport đến ngồi bên cạnh Hoa Bán Sơ, lấy sổ ghi chép ra nói: "Tôi nói qua về trận vừa rồi chút."

Chủ Công không giống với mấy huấn luyện viên chiến đội khác, đa số các huấn luyện viên sẽ chủ động thu hẹp khoảng cách với các tuyển thủ vì điều này có lợi cho việc giao tiếp trong chiến đội, ví dụ như Đồng Tịch - bố của Hoa Bán Sơ là một huấn luyện viên rất hòa đồng với đội viên.

Nhưng Chủ Công thì lại khác, hắn rất lạnh lùng và không cố gắng tạo quan hệ tốt với các đội viên lắm. Hoa Bán Sơ thấy mấy tuyển thủ được Chủ Công huấn luyện từ trước đều rất thích hắn như là Tiểu Tiểu Kiều, Đại Thánh và Bạch Lộ, mặc dù họ không biểu hiện ra nhiều nhưng Hoa Bán Sơ có thể cảm nhận được qua mấy chi tiết nhỏ.

Chủ Công ngồi xuồng bên cạnh Hoa Bán Sơ, hắn không nói gì thêm mà bắt đầu nghiêm túc nói với Hoa Bán Sơ mấy chi tiết nhỏ trong ván đấu vừa rồi.

Hoa Bán Sơ im lặng lắng nghe, thỉnh thoảng nhìn lén Chủ Công một cái. Hồi đó cặp đôi Đường Dưới mà cậu thích nhất là Chủ Công và Tiểu Kiều, nếu Chủ Công không giải nghệ cùng với Tiểu Kiều, nếu Chủ Công không vứt bỏ tinh thần thi đấu, có lẽ giờ cậu sẽ rất vui khi được hắn chỉ bảo.

Năm đó Chủ Công thi đấu chuyên nghiệp với vai trò ADC, lại còn là ADC vô địch thế giới. Hắn là đùi to trong mấy chiến đội không mạnh lắm, cùng đội mạnh lấy chức vô địch thế giới về. Chủ Công có kinh nghiệm thi đấu rất phong phú nên kinh nghiệm chuyên môn cực kỳ đầy đủ. Hắn nghiêm túc chỉ cho Hoa Bán Sơ nên cậu có thể tự cảm nhận vị ADC đỉnh nhất thế giới năm đó đem vị trí AD hòa vào linh hồn mình, những hiểu biết về vị trí ADC này của hắn từ đó đến nay vẫn đứng đầu.

Hoa Bán Sơ nghiêng đầu nhìn Chủ Công, hắn rõ ràng có thể tiếp tục thi đấu, có thể lấy thêm nhiều giải quán quân. Là một tuyển thủ nhà nghề sao không đánh đến không đánh được nữa như Thập Ngũ Thập Lục hoặc như Bán Kí và Bát Lượng của chiến đội VIP chứ. Từ bỏ sự nghiệp khi đang đứng trên đỉnh vinh quang đúng là giảo hoạt.

Nhưng Chủ Công thật sự là loại người thế sao?

Hoa Bán Sơ nhìn quyển ghi chép lít nhít toàn chữ của Chủ Công, nghe hắn nghiêm túc giảng giải, cậu cảm thấy được nhiệt tình và yêu thích của hắn đối với Liên Minh Huyền Thoại, nếu lửa nhiệt tình chưa tắt thì tại sao lại lựa chọn giải nghệ.

Hoa Bán Sơ cảm thấy hình như mình hiểu sai gì đó.

Hoa Bán Sơ có thiên phú cao, chơi ADC tốt, Chủ Công không cần giải thích gì cho cậu nhiều, sau khi nói với Hoa Bán Sơ xong thì quay đầu nói chuyện về ván đấu vừa rồi với Tiểu Tiểu Kiều, Hoa Bán Sơ nghĩ chút rồi đứng dậy đi về phía cửa.

Úy Lam ngồi bên cạnh cửa phòng huấn luyện hỏi: "Tiểu Sơ đi đâu đấy?"

Hoa Bán Sơ trả lời: "Qua SSS, không cần lo."

Úy Lam nghe thấy Hoa Bán Sơ nói muốn qua SSS thăm dò tình hình thì lập tức nồng nhiệt đưa tiễn. Nhưng sau khi Hoa Bán Sơ rời đi, Tứ Nguyệt vốn luôn ít nói lại lên tiếng: "Hoa Bán Sơ khác so với những gì tôi tưởng tượng."

Một đám người trong phòng huấn luyện bất ngờ nhìn Tứ Nguyệt, họ thậm chí hơi ngạc nhiên vì Tứ Nguyệt bình thường chỉ xem video thi đấu cả ngày, ít khi cùng người khác buôn chuyện thế mà giờ lại chủ động cùng mọi người nói về Hoa Bán Sơ.

Tứ Nguyệt nói tiếp với máy người trong phòng: "Hoa Bán Sơ nổi tiếng từ khi còn trẻ, tôi còn tưởng rằng cậu ấy chơi game sẽ tự cao tự đại, nhưng vừa nãy tôi chơi Support cho cậu ấy lại rất bất ngờ. Cậu ấy không tùy tiện gây giao tranh chơi như người qua đường mà phối hợp với cả đội rất tốt, thậm chí sẵn sàng hy sinh highlight của bản thân vì team, cậu ấy hiểu rõ một ván đấu là của năm người.

Úy Lam nói tiếp: "Năm đó đội Bảo Cấp nổi tiếng với lối chơi đồng đội. Cha cậu ấy có thể đưa chiến đội quán Internet đến với chức vô địch Thế giới chắc chắn Tiểu Sơ cũng học được khá nhiều. Bây giờ vị trí ADC không còn như trước, tôi luôn cảm thấy từ ngày cậu ấy chuyển qua chơi ADC, cậu ấy biết mình sẽ phải từ bỏ rất nhiều, ví dụ như vinh quang vô hạn."

Tiểu Tiểu Kiều nói tiếp: "Em nhớ cậu ấy đã từng nói qua, vị trí ADC của LPL luôn phải có người đến gánh vác."

Đại Thánh: "Người baba mới của tôi không chỉ siêu đẹp mà còn rất cao thượng, nếu cậu ấy có thể nói thêm Jungle của SSS là ai thì tôi càng yêu cậu ấy."

Bạch Lộ qua ghế sang bên Đại Thánh: "Hầu Soái Lôi, sao anh vẫn không biết xấu hổ như vậy nhỉ?"

Đại Thánh trả lời: "Bởi vì tôi là Hầu Soái Lôi á~"

Bạch Lộ: "Ngu ngốc."

Đại Thánh bị mắng còn chưa phản ứng gì mà Úy Lam đã hết lòng thuyết phục: "Anh Lộ, đừng chửi bậy, em là gái đó."

Bạch Lộ: "À."

Úy Lam: ???

Úy Lam cảm thấy rất đau lòng.

Bầu không khí của chiến đội GG bên này rất "ôn hòa", phong cách của chiến đội SSS bên kia lại cực kỳ lạ lùng. Hoa Bán Sơ đi vào sân chiến đội SSS, tình cờ thấy Thập Lục cao to mập mạp đang chật vật đập cửa, anh ta vừa đạp vừa gào thét: "A Sầu, anh đừng có trốn trong đó không lên tiếng, mở cửa ra mở cửa ra, anh có bản lĩnh cướp đàn ông thì anh mở cửa ra đi!"

Hoa Bán Sơ: ....

Hoa Bán Sơ mở miệng gọi: "Thập Lục, anh đang làm gì thế?"

Thập Lục đang muốn đạp cửa tiếp nhưng khi thấy Hoa Bán Sơ gọi mình thì lập tức dừng lại.

Thập Lục quay đầu nhìn về phía Hoa Bán Sơ, nhìn thấy cậu nhóc như em ruột của mình thì cười toe toét, nhiệt tình hỏi: "Tiểu Hoa, sao em lại ở đây?"

Hoa Bán Sơ không trả lời Thập Lục mà hỏi lại: "Anh đang làm gì thế?"

Thập Lục nhìn cánh cửa đang đóng chặt của chiến đội lại nhìn về phía Hoa Bán Sơ, người đàn ông nặng hai trăm cân mang biểu cảm ấm ức: "A Sầu bắt nạt anh, hắn ta thế mà lại nhốt anh ngoài cửa, còn không cho ai mở cửa cho anh."

Hoa Bán Sơ thấy A Sầu không có vẻ gì là người tàn nhẫn lạnh lùng và cố ý gây sự, cậu mở miệng hỏi: "Anh đã làm gì?"

Thập Lục nghiêng đầu nhìn trời: "Anh đứng sau lưng hắn uống sữa chua, Hồng Trận chọc anh cười thế là anh phun sữa chua lên đầu A Sầu, phun cả việt quất và xoài lên."

Hoa Bán Sơ mặt không cảm xúc nói: "Vậy thì anh quá đỉnh."

Thập Lục không vào được cửa chiến đội cũng không thấy đỉnh gì cả, anh không đồng tình lời cậu mà hỏi lại: "Sao em lại chạy qua chiến đội anh?"

Hoa Bán Sơ: "Định hỏi anh mấy việc."

Hoa Bán Sơ nói xong nhìn xung quanh một lượt mà không thấy chỗ nào thích hợp để ngồi xuống, thế là cậu trực tiếp ngồi bệt xuống bậc thang, cậu ngồi xuống liền vỗ vỗ chỗ bên cạnh ý bảo Thập Lục cũng ngồi xuống cùng.

Anh béo 200 cân ngồi bên cạnh Hoa Bán Sơ.

Hoa Bán Sơ nghiêng người về phía Thập Lục hỏi: "Thập Lục, anh có thân với Tiểu Kiều đội không?"

Thập Lục không ngờ Hoa Bán Sơ muốn hỏi chuyện về Tiểu Kiều. Mặc dù anh không biết tại sao Hoa Bán Sơ lại hỏi như vậy nhưng anh vẫn nói thật: "Tất nhiên quen, ngày trước anh chuyển từ BJ đến SSS cứ nghĩ sẽ không có đứa nhóc nào chơi cùng như em, không ngờ chiến đội SSS cũng giấu một đứa nhỏ, Tiểu Kiều lớn hơn em nhưng mà lúc đó cũng chỉ là một đứa nhỏ."

Thập Lục kể lại: "Em ấy không có ba mẹ nên ở cùng anh trai em ấy trong chiến đội, khi đó thấy nhóc ý là đứa nhỏ đáng thương, đối xử tốt với em ấy, sau đó ở cùng nhau càng lâu tình cảm càng sâu đậm, anh đối với em ấy và em đều như nhau, đều là em ruột anh."

Hoa Bán Sơ ừ một tiếng, cậu nhặt cành cây ngắn lên vạch xuống đất, im lặng một lúc mới nói: "Thập Lục, ngày trước em cực kỳ thích Chủ Công và Tiểu Kiều."

Thập Lục trả lời: "Thập Ngũ từng kể rồi, sau đó sao lại không thích nữa?"

Hoa Bán Sơ: "Bọn họ giải nghệ, em không thích nữa. Tiểu Kiều có vấn đề về tâm lý nhưng Chủ Công lại không có, sau lấy được giải vô địch thế giới hắn ta lại theo Tiểu Kiều giải nghệ, vô địch thế giới không phải là kết thúc mà chỉ là khởi đầu thôi."

Thập Lục ngạc nhiên nhìn về phía Hoa Bán Sơ: "Sao em biết Tiểu Kiều có vấn đề về tâm lý, lúc đó chiến đội họ không có mấy ai biết đến, cả anh sau này mới biết."

Thập Lục nói xong mới nghĩ ra: "Mẹ em lúc đó là bác sĩ của chiến đội GG."

Hoa Bán Sơ giải thích: "Mẹ em nói chuyện với Chủ Công nên em nghe được, không phải là bà ấy nói với em."

Thập Lục nghiêm túc gật đầu rồi nghiêm túc hơn: "Tiểu Sơ à, em nhầm rồi, ngày trước không phải Chủ Công theo Tiểu Kiều giải nghệ mà là Tiểu kiều giải nghệ theo Chủ Công."

Hoa Bán Sơ nhìn về phía Thập Lục, có vẻ không hiểu ý anh ta lắm.

Thập Lục giảng đạo tiếp: "Tâm lý Tiểu Kiều đúng là có gặp vấn đề, bác sĩ cũng khuyên em ấy giải nghệ sớm chứ đừng chờ đến khi lâm vào trạng thái không ổn rồi ảnh hưởng dư luận. Nhưng mà nếu Chủ Công muốn đánh tiếp thì Tiểu Kiều chắc chắn cũng theo hắn thi đấu. Năm đó sau khi đoạt giải vô địch thế giới, Chủ Công là người quyết định giải nghệ."

Thập Lục nhìn xa xăm nói tiếp: "Sau khi Chủ Công lấy được giải vô địch thế giới thì mục tiêu của hắn đã thay đổi. Trong quá khứ, với tư cách là tuyển thủ chuyên nghiệp, điều chúng ta mong muốn nhất là giành được chức vô địch thế giới cho Trung Quốc, gột rửa những nhục nhã mà LPL chúng ta phải chịu nhiều năm qua, hắn cũng luôn mong muốn như vậy. Nhưng sau khi đạt được chức vô địch, điều ước của hắn còn lớn hơn nữa, điều hắn muốn không phải là đoạt chức vô địch lần nữa mà là lấy năng lực của mình bồi dưỡng thêm các nhà vô địch thế giới."

Thập Lục nói xong lại bổ sung thêm: "Anh thật sự kính nể hắn, hắn thật sự yêu LPL chúng ta, tất nhiên cũng bị ảnh hưởng bởi anh Phồn, anh cảm thấy mỗi bước đi của hắn đều đi theo bước chân của idol mình."

Hoa Bán Sơ cầm cành kho trong tay không nói tiếng nào.

Nghe Thập Lục nói, cậu mới nhận ra mình đã hiểu nhầm Chủ Công và Tiểu Kiều rồi.

Thể thao điện tử là một ngành mới nổi, không có người đi trước, không có kinh nghiệm. Những người trong giới Esport đều đang vượt sông bằng đá, nếu muốn một khu vực thi đấu phồn vinh và lớn mạnh thì một chiến đội mạnh là không đủ, một tuyển thủ ưu tú không đủ. Cái giới này cần phải đào thải, cần phải có kinh nghiệm, cần có người từng trải đi trước giáo dục bồi dưỡng người mới thì mới đặt nền móng vững chắc cho LPL trong tương lai.

Chủ Công chỉ lui về hậu trường chứ không phải từ bỏ cuộc chơi.

Thập Lục thấy Hoa Bán Sơ không nói gì nên nói thêm câu: "Tiểu Sơ à, chiến đội các em từ Huấn luyện viên đến Quản lý đều là người rất tốt, Chiến đội GG là một nơi đáng đến."

Thập Lục nói rồi vỗ vai Hoa Bán Sơ, dặn dò cẩn thận: "Những điều cần biết em đều biết hết rồi, trở về đi. Nhớ hòa thuận với những người trong chiến đội mình, đừng chỉ coi họ là đồng đội, phải coi họ là bạn bè mới được."

Hoa Bán Sơ cảnh giác nhìn Thập Lục: "Tại sao anh cứ nhân cơ hội rót canh gà có độc cho em thế?"

Thập Lục định trả lời nhưng đúng lúc này cửa lớn chiến đội SSS mở ra, A Sầu mới gội đầu lảo đảo bước ra, hắn nhìn thấy Hoa Bán Sơ liền thân thiết nói: "Ui, đây không phải là Tiểu Sơ à, sao cậu là ngồi đây, vào chơi đi."

Hoa Bán Sơ xoay người nhìn A Sầu, không ngờ lại thấy hai người còn lại đứng sau lưng hắn. Hoa Bán Sơ sững sờ nhìn cặp Jungle - Mid kia, không nói lên lời.

Tác giả có điều muốn nói:

Giang Trục: Còn tôi thì sao?

-------------------------------------------------

#30/05/2022

#Annne


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp