Chương 3325
Người này thật sự không giống như hơn năm mươi tuổi, rốt cuộc chăm sóc bản thân thế nào vậy?
Bà ta có thể hỏi Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành cách chăm sóc bản thân được không?
Bà Viên đang suy nghĩ trên trời dưới biển thì Ông Viên đã lấy lại tinh thần: “Thành chủ, mời…”
Khách quý đã tới, cũng không thể để người ta đứng ở đây được, mặc dù Ông Viên biết Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành rất bận rộn, nhưng cũng phải mời người ta vào thư phòng, có chuyện gì thì từ từ nói.
Tuy rằng Ông Viên biết Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành không thể nào nhờ vả mình, nhưng Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành đột nhiên đến thăm hỏi thì chắc chắn là có chuyện.
Nhưng không biết rốt cuộc là chuyện gì?
Nhưng Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành đột nhiên đến thăm hỏi thì chắc chắn là có chuyện. Nhưng không biết rốt cuộc là chuyện gì?!
Từ sáng nay ông Viên vẫn luôn nghĩ đến vấn đề này, đến bây giờ cũng không nghĩ ra được, hiện tại Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành đã tới, nhưng Thành chủ không nói, ông ta cũng không thể vội vàng hỏi, nên mời người ta vào trước rồi tính.
“Vậy làm phiền ông Viên rồi.” Quản gia Trọng rất tự nhiên xử lý hình thức giao tiếp, cho dù nói thế nào, hôm nay bọn họ đến đây cũng có việc nhờ vả người ta, quản gia Trọng dùng hết các cách giao tiếp.
“Ông quá khách sáo rồi, mời, mời, mời Thành chủ.” Ông Viên nhìn thấy thái độ nhiệt tình của quản gia Trọng thì ngây người, trong lòng cũng không nhịn được suy nghĩ nhiều.
Ông Viên biết người này là quản gia của Quỷ Vực Chi Thành, có thể nói là đứng dưới một người mà trên hàng trăm triệu người ở Quỷ Vực Chi Thành.
Hơn nữa ông Viên biết thái độ của quản gia đại diện cho thái độ của Thành chủ.
Bọn họ nhiệt tình như vậy, ông Viên không thể không nghĩ nhiều.
Dù sao ai cũng biết tính tình của Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành, hơn nữa Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành là ân nhân cứu mạng của ông ta, chứ không phải ông ta là ân nhân cứu mạng của Quỷ Vực Chi Thành.
Bà Viên nhìn bọn họ đi vào thư phòng thì mới lấy lại tinh thần, nhưng bà ta vẫn sửng sốt, vẻ kinh ngạc trên mặt không thể che giấu.
Ông Viên mang theo Trương Minh Hoàng và quản gia Trọng đi vào thư phòng, Trương Minh Hoàng vẫn luôn không nói gỉ, ông Viên thoáng có chút cần thận, trong lòng càng thêm lo lắng.
Hiện tại ông ta ngồi ở vị trí này, người có thể làm cho ông ta lo lắng không nhiều lắm, nhưng hiện tại ông ta đang đứng trước mặt Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, Thành chủ không nói gì nhưng ông ta cảm thầy áp lực và lo lắng.
Trương Minh Hoàng không nói lời nào, ông Viên chắc chắn phải chủ động, dù sao đây là Viên phủ, Thành chủ còn là ân nhân cứu mạng của ông ta.
“Hai mươi bảy năm trước tôi được Thành chủ cứu mạng, những năm gần đây tôi vẫn luôn không có cơ hội báo đáp, hôm nay có thể nhìn thây Thành chủ, tôi muốn nói tiếng cảm ơn Thành chủ.” Thái độ của ông Viên vô cùng chân thành, ông Viên cũng nói thật lòng.
Mấy năm nay ông ta không gặp được người nên không có cơ hội nói tiếng cảm ơn.
Có đôi khi cảm tạ hai chữ tuy rằng nhìn như đơn giản, nhưng là lúc này lại nhất có thể biểu đạt ông ta tâm ý.
Ông Viên biết Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành không thể nào có chuyện cần mình giúp đỡ, nhưng ông Viên vẫn bày tỏ tắm lòng của mình, nói thêm một câu: “Nếu Thành chủ cần tôi làm gì thì tôi chắc chắn sẽ không từ chối.”
Ông Viên biết tính cách của Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, cho nên ông Viên có chuyện gì làm được cho ông ta, chỉ cần không vi phạm lương tâm và nguyên tắc, cho nên ông Viên mới dám nói như vậy.
“Ông Viên khách sáo rồi, thật ra cũng không có chuyện gì đặc biệt.” Quản gia Trọng nhìn Ông Viên, trên mặt mang theo ý cười, thái độ rất nhẹ nhàng.