Chương 2884

Tô Khiết dùng tay đè lên, bởi vì tay cô vừa tiếp xúc, khung đỡ vốn bình thường lại đột nhiên thay đổi, lóe lên mấy chấm sáng màu đỏ.

Trác Thanh và Cố Ngũ nhất thời choáng váng, bom này quá kín đáo rồi? Bọn họ thật sự không phát hiện ra.

Sở dĩ Tô Khiết phát hiện ra bởi vì thứ nhất cô ta quan sát rất kỹ, thứ hai Sở Bách Hà nghiên cứu thứ đồ chơi này, Sở Bách Hà nghiên cứu bom thì loại tiên tiến nhất thế giới.

Bình thường Sở Bách Hà nghiên cứu ra bom mới thì sẽ đưa cho cô xem trước, Sở Bách Hà cũng sẽ nói cho cô biết thông tin về bom đó, bao gồm cách dùng như thế nào, cũng cách phát hiện bom được giấu đi ra sao.

“Có người cài bom trong chính nhà của mình, điên rồi sao?” Cố Ngũ trợn tròn mắt, người kia cài thứ đồ chơi này trong chính biệt thự của mình, không sợ xảy ra sơ sót gì nổ chết mình sao?

“Bà chủ, bom này không phải nhắm vào chúng ta, chúng ta chỉ vừa đến đây, đối phương không thể cài bom nhanh như vậy đúng không??” Cố Ngũ có chút khiếp sợ, nhưng vẫn nhanh chóng lấy lại tinh thần.

“Ừ, không phải nhắm vào chúng ta mà là nhắm vào người bên trong, bom này đã được cài từ rất lâu.” Tô Khiết ngước mắt nhìn phòng bệnh, ý của cô rất rõ ràng.

Ngày hôm qua Trác Hiểu Lam nghe lén đã nảy sinh lòng tham, nhưng bom này đã được cài từ rất lâu.

“Trác Hiểu Lam đã chuẩn bị rất tốt, cô ta chuẩn bị gi ết chết ba Viên Ngữ bất cứ lúc nào.” Tô Khiết nhìn về phía Trác Thanh, trong lòng có chút đau lòng cho cậu hai Trác, có một người chị như Trác Hiểu Lam như vậy, cậu hai Trác thật sự có chút thê thảm.

Trác Hiểu Lam chẳng những cố chia rẽ Trác Thanh và Viên Ngữ mà còn giữ ba Viên Ngữ ở đây để khống chế, vẫn luôn khống chế Viên Ngữ, hơn nữa Trác Hiểu Lam còn chuẩn bị gi ết chết ba Viên Ngữ bất cứ lúc nào.

Rõ ràng Trác Hiểu Lam chuẩn bị những thứ này để nhắm vào Trác Thanh, lỡ Trác Thanh phát hiện ra sự thật, Trác Hiểu Lam có thể nổ tung chỗ này, không có ai làm chứng.

Không thể không nói Trác Hiểu Lam thật sự quá độc ác.

“Chị ấy đúng là chuyện gì cũng làm được.” Trác Thanh đương nhiên hiểu ý của Tô Khiết, lúc này hai mắt của anh ta lạnh lẽo, cũng có chút kh ủng bố.

Trác Thanh cũng không ngờ Trác Hiểu Lam đối xử với anh ta như thế.

“Bà chủ, tình huống hiện tại thế nào? Làm sao bây giờ? Có cần rút lui hay không?” Vẻ mặt của Cố Ngũ nghiêm túc, rốt cuộc là nguyên nhân gì cũng không quan trọng, anh ta chỉ biết anh ta không thể để bà chủ xảy ra chuyện, nếu bà chủ xảy ra chuyện gì thì lão đại sẽ phát điên.

“Bom vẫn chưa được kích hoạt.” Tô Khiết đã từng nhìn thấy loại bom này ở chỗ Sở Bách Hà, cho nên cô biết rất rõ, cô hơi dừng một chút, sau đó lại nói tiếp: “Nhưng bom này có thể được kích hoạt từ xa, trong phạm vi một kilomet có thể kích nổ.”

“Khi kích hoạt bom thì sau bao lâu sẽ nổ?” Cố Ngũ nhìn quả bom, thầm thở dài một hơi, anh ta muốn biết đến lúc đó bọn họ có bao nhiêu thời gian chạy thoát.

Tô Khiết ngước mắt nhìn về phía Cố Ngũ, vẻ mặt phức tạp, khóe môi cô khẽ nhúc nhích, nhẹ giọng nói: “Lập tức.”

Bom này không có thời gian đếm ngược, chỉ cần người kia ở trong phạm vi một kilomet thì có thể lập tức kích nổ bom, không có giới hạn thời gian.

“Nói cách khác nếu bên kia muốn giết chúng ta thì hoàn toàn có thể khiến chúng ta nổ tung thành từng mảnh nhỏ trong lúc chúng ta không biết, không phát hiện ra sao?” Cố Ngũ không nhịn được hít sâu một hơi, khóe môi cũng không nhịn được giật giật, anh ta quản lý Diêm Môn nhiều năm như vậy, gặp qua biết bao sóng to gió lớn, hiện giờ anh ta đối mặt với tình huống này cũng phải hoảng sợ, “Có thể nói như vậy.” Tô Khiết gật đầu, tán thành với lời anh ta nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play