Chương 2490

Trọng quản gia sửng sốt, hai mắt lập tức loé lên, từ trước đến nay, trong công việc, thành chủ là người kiên nhẫn nhất, đối với chuyện tương tự, trước kia thành chủ tuyệt đối không bao giờ chủ động dẫn dụ kẻ địch ra, và thành chủ cũng khinh thường cách làm như vậy.

Nhưng bây giờ thành chủ lại yêu cầu ông ta nghĩ cách dụ rắn ra khỏi hang khiến cho Trọng quản gia giờ phút này chỉ có thể nghĩ đến một nguyên nhân duy nhất, đó chính là thành chủ làm vậy vì cô Đường.

Hiện tại kẻ địch đang núp ở chỗ tối, có sự tồn tại của Trình Nhu Nhu, bọn họ sẽ không thể trực tiếp đi tìm cô cả nhà họ Đường, cho nên thành chủ mới muốn dụ kẻ địch ra, trực tiếp tiêu diệt, sau đó thành chủ sẽ có thể đi gặp cô Đường.

“Vâng, tôi biết phải làm như thế nào rồi.” Trọng quản gia liên tục đáp lời, ông ta cũng rất thán thành với cách làm đó, và muốn nhanh chóng tìm ra kẻ địch đang ẩn núp, sau đó có thể để thành chủ cùng cô Đường sớm gặp được nhau.

Nguyễn Hạo thần vừa rời khỏi công ty liền đến thẳng sân bay, hôm nay Tô Khiết sẽ về, mặc dù còn lâu mới tới giờ cô hạ cánh, nhưng một người luôn quý trọng thời gian như Nguyễn Hạo thần giờ phút này lại quyết định đến sân bay để đợi.

Đợi cô thì anh có thể đợi cả đời.

Khi Nguyễn Hạo thần tới sân bay thì còn hơn hai giờ nữa là đến giờ Tô Khiết thạ cánh, Nguyễn Hạo thần biết Đường Lăng nhất định sẽ vì Tô Khiết mà sắp xếp một lối đi riêng, dù sao hiện tại mặc kệ là thân phận của Tô Khiết hay là thân phận của Đường Thẩm Nhi đi nữa thì cũng đều vô cùng thu hút sự chú ý, Đường Lăng làm việc luôn cẩn thận, nhất định sẽ không để cho cô bị những phiền toái không đáng có bám theo vào lúc này.

Cho nên Nguyễn Hạo thần liền đi thẳng đến lối đi riêng để chờ cô.

Rõ ràng còn hơn hai giờ nữa nhưng Nguyễn Hạo thần lại cảm thấy tâm trạng của mình lúc này vô cùng kích động, cảm giác như đang có thứ gì đó đang không ngừng khiêu khích trái tim, khiến con tim của anh đập rất nhanh, làm máu của anh cũng chảy nhanh như đang sôi trào vậy.

Anh chưa bao giờ biết rằng, đợi một người lại có cảm giác như vậy, khiến cậu ba Nguyễn của trước kia phải chờ đợi một ai là chuyện không bao giờ có.

Đừng nói là hơn hai giờ, thậm chí hai phút cũng không được, nhưng hiện tại cậu ba Nguyễn lại cam tâm tình nguyện đứng ở cổng lối ra, trông ngóng vào trong.

Biết rõ còn hơn hai giờ nữa cô mới hạ cánh nhưng mỗi khi nghe được động tĩnh, mỗi khi có người lại đây, anh đều cảm thấy tinh thần chấn động, háo hức nhìn sang, lỡ như là cô thì sao? Lỡ cô hạ cánh sớm thì sao?

Nhưng, mỗi một người đi qua đi lại ấy đều không phải cô và đương nhiên Nguyễn Hạo thần cũng không thất vọng, dù sao cũng là anh quá nôn nóng, còn một lúc nữa cô mới tới mà.

“Anh tới sớm nhỉ.” Cậu ba Nguyễn đang chăm chăm nhìn phía trước thì đằng sau đột nhiên có một giọng nói cất lên, rõ ràng trong giọng nói còn mang theo điệu cười trêu chọc.

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Nguyễn Hạo thần nghe thấy liền nheo mắt quay lại nhìn Đường Lăng đang đi về phía mình, nhưng anh chỉ lạnh lùng liếc nhìn Đường Lăng một cái, chứ không nói gì.

Nguyễn Hạo thần hiển nhiên là vẫn còn giận vì Đường Lăng đã giấu chuyện hai đứa con, anh và Đường Lăng là anh em hơn hai mươi năm sao Đường Lăng lại đối với anh như vậy?

Bình thường ngay cả một chút gợi ý, Đường Lăng cũng không cho anh.

“Xem ra hôm nay cậu nhàn quá nhỉ, có cả thời gian đến đón em gái tôi cơ đấy.” Đường Lăng không hề giận, ngược lại nở nụ cười.

“Anh đi được rồi đó.” Nguyễn Hạo thần không trực tiếp trả lời Đường Lăng, anh cũng lười để ý anh ta, hiện tại anh ta ở đây chẳng phải cho thấy tên Đường Lăng này vô nghĩa sao?

” Khiết bảo tôi đến đón cô ấy, tôi cũng không nghe Khiết nói có người khác đến nên người phải rời đi cũng không phải là tôi.” Đương nhiên Đường Lăng đã biết chuyện Nguyễn Hạo thần gặp Đường Minh Hạo rồi, tuy rằng hôm qua anh ta không có mặt tại nhà hà Đường nhưng anh ta biết rất rõ những chuyện đã xảy ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play