Chương 2199

Nguyễn Hạo thần được bà cụ Đường cho phép, thở phào nhẹ nhõm, sau đó không hề dừng lại lâu, bước nhanh lên lầu.

Bà cụ Đường nhìn thấy hành đọng của anh thì ngẩn ra, sau đó lại nhịn không được bật cười, cho dù những chuyện khác ra sao, nhưng Nguyễn Hạo thần thật sự yêu thương Khiết Khiết.

Chỉ cần hai người yêu nhau thật lòng, mấy chuyện khác đều có thể giải quyết.

Lần trước khi Nguyễn Hạo thần đến đây đã thừa lúc bà cụ không để ý lén đến phòng của hn, cho nên anh biết phòng Tô Khiết ở nơi này, lên lầu cũng không hề chậm chạp, Nguyễn Hạo thần chạy thẳng đến phòng Tô Khiết.

Lúc này cửa phòng Tô Khiết đã đóng lại, lúc nãy khi Đường Minh Hạo đi ra ngoài đã đóng.

Nguyễn Hạo thần đi đến ngoài cửa lập tức ngừng lại, anh thầm thở hắt ra, cố gắng nhịn xuống xúc động lập tức mở cửa, sau đó gõ cửa.

“Mời vào.” Trong phòng, một giọng nói vọng ra.

Nguyễn Hạo thần nghe được giọng nói kia thì hơi sững sờ một chút, bởi vì giọng nói đó không phải là giọng Tô Khiết, mà là giọng của Sở Bách Hà, Sở Bách Hà cũng ở trong phòng cô, cho nên không phải chỉ có cô và Đường Minh Hạo ở riêng trong phòng sao?

Lúc này, cuối cùng cậu ba Nguyễn cũng thở phào nhẹ nhõm, trong lòng anh cũng nhẹ nhàng hơn một chút, anh nhanh chóng mở cửa phòng.

Sau đó anh lại phát hiện, trong phòng chỉ có Tô Khiết và Sở Bách Hà, không có tên Đường Minh Hạo nào đó.

Nguyễn Hạo thần chớp chớp mắt, sau đó đảo mắt nhìn lướt quanh phòng vài lần, nhưng vẫn không phát hiện ra người nào khác.

“Cậu ba Nguyễn, anh đang tìm gì đó? Không lẽ anh nghi ngờ trong phòng Khiết Khiết đang giấu đàn ông khác à?” Sở Bách Hà nhìn thấy hành động của Nguyễn Hạo thần, nhịn không được trêu chọc anh.

“Lúc nãy không phải em nói Đường Minh Hạo đang ở đây sao? Tên đó đâu?” Nguyễn Hạo thần cũng không vòng vo, lập tức hỏi thẳng vào vấn đề, anh vẫn chưa hỏi rõ về chuyện của tên Đường Minh Hạo kia, trong lòng cứ cảm thấy khó chịu.

“Đi rồi, Minh Hạo đi từ lâu rồi, cậu ba Nguyễn, anh đến bắt gian hả? Chỉ tiếc anh đến chậm quá rồi.” Sở Bách Hà là người thích làm lớn chuyện, bây giờ cô cũng đã biết Nguyễn Hạo thần đến đây để làm gì, cho nên lập tức vạch trần anh.

“Đi rồi? Tên đó đi thật rồi sao?” Nguyễn Hạo thần nhìn chằm chằm vào Tô Khiết, rõ ràng là đang hỏi Tô Khiết, anh không tin lời Sở Bách Hà nói, anh muốn nghe chính miệng Tô Khiết nói.

“Đương nhiên là đi thật rồi, cậu ba Nguyễn hỏi vậy là có ý gì hả? Không lẽ anh còn tưởng Khiết Khiết giấu người đó sao?” Sở Bách Hà không chờ Tô Khiết nói gì, lại tiếp tục nói.

Lúc nãy bé Hạo đã nói nặng đến thế, có một vài lời Tô Khiết cũng không tiện nói, cho nên bây giờ có một vài câu sẽ do cô nói ra, dù sao cô cũng không có quan hệ gì với cậu ba Nguyễn.

Cậu ba Nguyễn không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Tô Khiết, rõ ràng là đang chờ Tô Khiết trả lời.

“Đừng nói là anh thật sự nghĩ rằng em đã cho người đó trốn đi đó nha?” Tô Khiết bị anh nhìn chằm chằm, cũng có hơi chột dạ, nhưng nghĩ đến mấy lời Đường Minh Hạo đã nói, cô cũng không còn cách nào khác.

Nhưng mà Tô Khiết cũng có ý thăm dò khi nói ra những lời này, đừng nói là Nguyễn Hạo thần thật sự nghĩ rằng cô đã giấu người ở nơi khác đó nha?

Nguyễn Hạo thần thật sự không tin tưởng cô sao?

“Lúc trước em nói Đường Minh Hạo đến đây tìm em, tên đó từ nước M xa xôi chạy đến, khó khăn lắm mới gặp mặt được, sẽ bỏ đi nhanh như vậy sao? Sở Bách Hà còn chưa đi, tên đó sẽ bỏ đi trước à?” Nguyễn Hạo thần thật sự không tin, dựa vào hành động của tên Đường Minh Hạo lúc trước, cộng với những lời Tô Khiết từng nói hôm đó, anh cảm thấy khả năng Đường Minh Hạo bỏ về trước cũng không quá cao.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play