CHƯƠNG 133
“Được rồi, ở đâu?” Giọng nói của Nguyễn Hạo Thần lại trầm thêm một chút, đôi mắt vốn nhìn vê phía Tô Khiết từ từ thu hẹp lại, che giấu những cảm xúc nhấp nháy trong đôi mắt sâu thẳm kia.
“Ở chỗ của lão ngũ.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia vừa nói xong liền cúp điện thoại.
Nguyễn Hạo Thần cúp điện thoại rồi lại ngước mắt nhìn về phía Tô Khiết, đôi môi mỏng hơi giật giật, dường như là muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói ra cái gì, sau đó anh liên quay người đi khỏi.
“Anh cả, người phụ nữ mà anh gọi tới đó rốt cuộc là ai vậy? Thật sự rất lợi hại nha.” Trong phòng bao Danh Tước, cậu năm Tào thấy Đường Lăng đã cúp điện thoại, một mặt mỉm cười bu lại, hiếu kỳ lúc đầu trong lòng của cậu năm Tào liên lan rộng ra, huống chi chuyện này còn có liên quan đến tam ca.
Đường Lăng nhìn anh ta một cái, cũng không trả lời lại.
“Anh cả, tam ca nghi ngờ người phụ nữ kia chính là người phụ nữ vào năm năm trước ở khách sạn Hoàn Vũ.” Cậu năm Tào đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha được nên lại tiếp tục thăm dò, anh ta cũng biết anh cả không trả lời vấn đề của anh ta, nhưng mà nói không chừng anh ta có thể để nắm bắt được chút tin tức có tác dụng từ trong phản ứng của anh cả.
Nhưng mà rất hiển nhiên cậu năm Tào đã đánh giá Đường Lăng quá thấp, cũng đã đánh giá bản thân anh ta quá cao.
Cảm xúc trên gương mặt của Đường Lăng không hề có chút thay đổi nào.
Cậu năm Tào âm thầm thở dài một hơi, anh cả quả thật đã đạt đến hô ly cấp bậc ngàn năm, anh ta quả nhiên không phải là đối thủ của anh cả.
“Thôi bỏ đi, em không hỏi nữa.” Cuối cùng cậu năm Tào vẫn không thể không từ bỏ, bây giờ cũng chỉ có thể chờ tam ca đến, xem xem có thể hỏi ra được cái gì từ tam ca hay không.
“Anh cả, đối với chuyện này, tam ca chắc chăn sẽ không dễ dàng buông tha.” Cậu năm Tào chỉ mới im lặng chưa đến ba giây lại nhịn không được mà nói tiếp: “Tam ca vì điều tra rõ chuyện này mà thật sự đã phí hết tâm tư, tam ca thậm chí còn nghỉ ngờ Tô Khiết chính là người phụ nữ kia, em cũng không biết tam ca suy nghĩ như thế nào nữa.”
“Tô Khiết đó coi như cũng ngu ngốc hết một nửa rồi, cho dù hiện tại bệnh tình của cô ta tốt hơn cũng tuyệt đối không thể nào có bản lĩnh như vậy.” Lúc cậu năm Tào nói đến việc này, nhịn không được mà lắc đầu.
Con ngươi của Đường Lăng hơi nheo lại, từ chỗ sâu thẳm trong đôi mắt đã có thêm mấy phần lạnh lẽo.
“Lúc đầu tam ca nghi ngờ Tô Khiết chính là người phụ nữ năm năm trước ở khách sạn Hoàn Vũ, cho nên anh ấy mới kết hôn với Tô Khiết. Bây giờ sự thật đã chứng minh Tô Khiết cũng không phải là người mà tam ca muốn tìm, đoán chừng không bao lâu nữa tam ca sẽ ly hôn với Tô Khiết thôi.”
Ngón tay đang cầm chén trà của Đường Lăng bỗng nhiên lại hơi nhúc nhích, nâng mắt lên nhìn vê phía cậu năm Tào, cái nhìn kia rất là lạnh nhạt, cũng không có quá nhiều cảm xúc.
“Anh cả, sao vậy?” Nhưng mà cậu năm Tào lại đột nhiên cảm giác được một sự rét lạnh rùng mình: “Anh cả, em đã nói cái gì sai à?
Đường Lăng cũng không trả lời vấn đề của anh ta, chỉ là đôi mắt của anh ta từ từ híp lại.
Cậu năm Tào âm thầm thở phào một hơi, chẳng lẽ lúc nãy là ảo giác của anh ta à? Trong lúc nhất thời, cậu năm Tào cũng không còn dám nói lung tung nữa.
Tốc độ của Nguyễn Hạo Thần rất nhanh, không bao lâu thì anh đã đến rồi.
“Tam ca, tốc độ này của anh quả thật rất nhanh nha!” Cậu năm Tào nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần thì hai mắt nhanh chóng nhấp nháy, tam ca đây là đua xe một đường tới đây à?
Nguyễn Hạo Thần không trả lời anh ta mà trực tiếp bước vào phòng, ngồi ở phía đối diện của Đường Lăng.
Nguyễn Hạo Thần nhìn Đường Lăng nhưng cũng không mở miệng chào hỏi, cho dù vào giờ phút này trong lòng của anh có rất nhiêu vấn đề.