Bác sĩ đã tiến hành kiểm tra toàn diện, ngoại trừ bị suy thận, phổi có đốm đen ra thì không thể phát hiện ra được bất kì vấn đề nào khác.
Kim Khang Thịnh không còn cách nào khác, đành phải gọi điện báo cho ba của Chu Đống là Chu Phúc Lộc đến.
Chu Phúc Lộc là một tên rất béo! Một người đàn ông trung niên rất béo, bộ vest mặc trên người tưởng chừng như sắp bị bung ra, ông ta chỉ có một đứa con trai là Chu Đống, ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện gì hết.
Lúc này hai người đang đứng ở ngoài cửa chờ, Chu Phúc Lộc sốt ruột hỏi: “Luật sư Kim, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Con trai của tôi tại sao lại vô duyên vô cớ đau đớn không chịu được?”
“Ông chủ, tôi cũng không biết, xế chiều hôm nay, cậu chủ đột nhiên cảm thấy không ổn, liên tục kêu đau, nhưng trên người lại không hề co bất cứ vết thường nào cả.”
“Hừm!”
Một lúc sau, bác sĩ đi ra, hỏi thăm: “Bệnh nhân mấy năm gần đây có xuất hiện triệu chứng như thế này không?”
“Không có, từ khi về nước luôn rất tốt, bác sĩ, chẳng lẽ các ông vẫn chưa tìm ra được nguyên nhân là do đâu sao?”
Bác sĩ nói: “Chúng tôi đã tiến hành kiểm tra từ trong ra ngoài, làm đủ các loại kiểm tra nhưng cũng không phát hiện ra bất cứ vấn dề gì, không thể tìm được nguyên nhân khiến bệnh nhân đau đớn là gì.”
“Tại sao có thể như vậy được, tôi đồng ý trả thêm tiền, xin mọi người mời bác sĩ giỏi nhất nhất đến giúp đỡ cứu chữa cho con tôi.” Chu Phúc Lộc nói.
Truyện Nữ Cường“Bệnh viện của chúng tôi đã tận lực rồi.”
Rất nhanh, Chu Đống được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt, nhìn con trai mình đau đớn, Chu Phúc Lộc không biết phải làm như nào mới tốt.
Cuống họng của Chu Đống đã tê liệt, hai mắt ngập tràn tơ máu, há hốc mồm: “Ba…giết con đi…đau quá…con không muốn sống…”
“Con à, con đau ở đâu, nói cho ba nghe.”
“Cả người…Cả người chỗ nào cũng như bị dao cắt.”
Lúc này, Chu Đống sống không bằng chết, bản thân đau đến mức không thể hít thở nổi, chi bằng chết còn sung sướng hơn.
Kim Khang Thịnh nói: “Ông chủ, cậu chủ có phải bị trúng tà rồi không?:
Ông ta noi ra những lời mà chính bản thân cũng cảm thấy khó tin, bởi vì…mấy năm gần đây, ông ta đã giúp Chu Đống xử lý rất nhiều chuyện đen tối.
Chu Phúc Lộc quát lên: “Luật sư Kim, ông phải chịu trách nhiệm về lời nói của mình chứ?”
“Vâng vâng vâng, tôi chỉ nói vậy thôi, chỉ nói vậy thôi.” Kim Khang Thịnh không dám nói thêm một lời nào.
Nhưng lời này cũng đã nhắc nhở Chu Phúc Lộc, bản thân ông ta làm bất động sản, bởi vậy cũng tin một số chuyện yêu ma quỷ quái, lời nói phong thủy, nếu không ông ta sẽ không đeo dây chuyền vàng và chuỗi hạt tụng niệm mỗi ngày.
“Con trai, con phải sống, ba nhất định sẽ nghĩ cách trị khỏi cho con.”
“Giết con…A…Giết con…”
….
Trong biệt thự, Ninh Vũ Phi vừa tắm xong đang chuẩn bị đi ngủ, thì nhận được một cuộc điện thoại của Trần Thành Hạo.
Sau khi nhấn nút nghe, liền hỏi: “Sao vậy, Hạo Tử?”
“Tiểu Phi, tới gửi cho cậu xem một thứ, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Trần Thành Hạo vừa mới nói xong, trên màn hình máy vi tính của Ninh Vũ Phi nhảy ra một thông báo tin nhắn.
“Cậu mau xem đi, chuyện này nhất định là có người cố ý gài cậu, không biết kẻ nào lại thất đức như vậy?”
Trong lòng của Ninh Vũ Phi đột nhiên có một loại dự cảm bất an, sau khi mở tin nhắn ra, thấy một diễn đàn, tiêu đề là: Học sinh tuyển thẳng của trường đại học Long Diệu Ninh Vũ Phi khiến Chu Hân Tĩnh khoa mỹ thuật to bụng, sau đó lại không chịu nhận!
Phía dưới đính kèm hình ảnh cùng lời chú thích.
“Ninh Vũ Phi, sự việc này được đăng tải trên website chính thức của nhà trường đầu tiên, hiện tại nhà trường đã chặn trang thông tin đó, nhưng bây giờ tất cả các nhóm đều đang chia sẻ liên tục.” Trần Thành Hạo nói.
“Ừ!”
“Chuyện này rốt cuộc là tên nào làm? Ông đây mà tìm được nó, thề sẽ chặt đứt tay của nó.”
Ninh Vũ Phi nói: “Chuyện này tôi biết là do ai làm, đơn giản chỉ là muốn lợi dụng sức ép dư luận để buộc tôi phải thỏa hiệp mà thôi, không cần phải để ý đến.”