Tô Sơn Nhi nói đi là đi, không hề có chút dây dưa dài dòng.
Dương Ân nhìn Tô Sơn Nhi rời đi cũng không có giữ lại, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ lo lắng.
Đối với câu hỏi của Tô Sơn Nhi, hắn cũng không ngừng suy nghĩ về việc phải làm gì tiếp theo thời gian này.
Kế hoạch mà Bàng Nguyên đưa ra chính là từng bước xây dựng đội quân gồm những thành viên nòng cốt thuộc về Dương gia hắn, củng cố căn cơ, không ngừng lớn mạnh, có thể trở thành một thế lực lớn một phương trong tương lai.
Hắn dự định bắt đầu nghiêm túc xây dựng Bang Võ Hầu, biến Bang Võ Hầu trở thành thế lực lớn nhất trong Đại Hạ, thậm chí là một trong những thế lực có thể tiến vào giới siêu phàm ở một ngày không xa.
Đáng tiếc, hắn đã xem nhẹ quyết tâm muốn đối phó mình của núi Nga Mi, người ta sẽ không cho hắn thời gian để phát triển lớn mạnh, sợ rằng đối phương sẽ dùng tốc độ nhanh như chớp để tiêu diệt hắn.
Mặc dù lực chiến đấu của hắn có thể sánh ngang với cảnh giới Thiên Ngư, lại có Mộng Băng Tuyết bảo vệ, nhưng đó cũng không có nghĩa là bọn hắn có thể không sợ mọi cuộc khiêu chiến.
“Chẳng lẽ mình lại phải tìm một chỗ trốn, tu luyện mười tám năm, rồi mới lại đánh trở về sao?”, Dương Ân tự hỏi chính mình, nhưng hắn rất nhanh đã phủ định ý nghĩ này, khắp mọi chỗ ở Đại Hạ đều thuộc phạm vi quản hạt của núi Nga Mi. Dù hắn có dẫn theo người nhà cùng trốn đi thì cũng sẽ bị nhanh chóng phát hiện, so với như vậy, chi bằng yên lặng quan sát sự thay đổi của tình thế.
Hắn có thể từ sơn ngục xông trở về Vương thành, lại đạt tới địa vị thân phận hiện tại, một ngày nào đó, hắn sẽ có thể đạp núi Nga Mi xuống dưới chân.
Đại trượng phu có việc nên làm, có việc không nên làm.
Ngải Toa vẫn luôn nhìn dáng vẻ của Dương Ân, càng nhìn càng thích, trong lòng nàng thầm khen: “Thật nam tính!”
Ngải Toa được Dương Ân giữ lại, đám em trai, em gái kia của nàng ta được Nghê Đại Lực và Du Đông đón từ trong khu ổ chuột ra.
Bàng Nguyên thu nhận những đứa trẻ mồ côi kia, chuẩn bị bồi dưỡng chúng thành người của quân đoàn Tử Thần và đây chính là những đứa trẻ y cần nhất.
Những đứa trẻ này đã phải trải qua rất nhiều đau khổ, có thể kiên cường sống sót, ý chí của chúng đúng là không thể chê bai gì. Chỉ cần cho bọn chúng một môi trường tốt, bọn chúng nhất định có thể tuân theo ý chí của quân đoàn Tử Thần, tương lai có thể trở thành một thành viên của quân đoàn Tử Thần.
Dương Ân giao năm mươi thành viên của quân đoàn Tử Thần cho Bàng Nguyên chỉ huy, năm mươi người này đặc biệt huấn luyện những đứa trẻ này, để chúng từ từ trưởng thành.
Ngải Toa cũng được đưa đến đó, Dương Ân chỉ nói ngắn gọn với nàng ta nguyên nhân vì sao hắn tìm kiếm nàng ta, sau đó không có thời gian để ý đến nàng ta nữa rồi.
Dương Ân không hề bạc đãi những đứa trẻ này, hắn đưa một ít nước thuốc cho Bàng Nguyên, nhờ y sắp xếp cho những đứa trẻ này tẩy tủy, giúp những đứa trẻ này đặt nền móng vững chắc.
Loại đãi ngộ như vậy không biết đã cao hơn bao nhiêu so với những đứa trẻ khác, đối với việc tu luyện của bọn chúng sau này, chắc chắn sẽ thu được kết quả gấp bội.
Dương Ân làm như vậy là hy vọng rằng trong số những đứa trẻ này sẽ có một hoặc hai thiên tài chiến đấu xuất sắc, chỉ là không biết, liệu hắn có thể đợi đến ngày đó hay không.
Nơi bồi dưỡng của những đứa trẻ này không phải ở đây, mà hắn đã sắp xếp ở chỗ khác để giúp chúng tránh không bị liên lụy nếu tương lai Dương gia bị núi Nga Mi trả thù.
Sau khi sắp xếp xong những chuyện này, hội đấu giá do Hoàng Xương Kiên thu xếp cuối cùng cũng có thể cử hành rồi.
Trong mấy ngày này, thế lực các môn phiệt đều nhận được tin tức mới nhất về hội đấu giá mới, hội đấu giá chuẩn bị đưa ra một tốp Vương vật để đấu giá, trong đó có những món đồ tốt như đan dược cấp vương, đan vương, binh khí cấp vương, v.v…
Đồ cấp vương, đa số các đại gia có tiền đều sẽ sở hữu, nhưng đồ vật cấp vương này thuộc về vốn liếng của bọn họ, là nội tình để giúp nâng cấp thế lực, đều phải dùng rất cần kiệm, bọn họ tuyệt đối không bao giờ lấy ra để bán đấu giá, mà chỉ giao dịch đồng giá mà thôi. Trong Vương thành chỉ có Dược Vương các là bán đấu giá đồ cấp vương, giờ lại xuất hiện một “Phòng đấu giá Bang Võ Hầu” mới, bọn họ lại không thể rõ nó có lai lịch thế nào.
Trong lúc nhất thời, các thế lực lớn đều bị kinh động, bọn họ đang suy đoán trong Vương thành này, rốt cuộc là ai đã làm ra chuyện lớn như vậy?
Hội đấu giá lần này vẫn chưa bắt đầu, nhưng đã thành công chuyển hướng ảnh hưởng của “Chuyện Phúc An Vương tạo phản” và “Nữ hoàng đăng cơ”.
Chính vì vậy, rất nhiều đại phiệt đều nhao nhao nghe ngóng về lai lịch của phòng đấu giá này.
Rất nhanh, những người này đã thăm dò được một số tin tức: Phòng đấu giá của Bang Võ Hầu có quan hệ trực tiếp với Dương vương phủ, bọn họ đã chứng thực rằng thủ vệ gần phòng đấu giá đều là binh lính của quân đoàn Tử Thần, mà đây chính là binh đoàn của Dương Ân.
Bọn họ đã hiểu ra “Phòng đấu giá Bang Võ Hầu” thuộc về sản nghiệp của Dương Ân.
Dương Ân là thiên dược sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử Đại Hạ, với năng lực của hắn, muốn kiếm một ít Vương vật thì có gì khó chứ.
Những thế lực tài phiệt này đã tin vào tính xác thực của hội đấu giá này, lần lượt chuẩn bị tiền và huyền linh thạch có thể tham dự hội đấu giá lần này.
Bọn họ tin chắc rằng hội đấu giá này nhất định sẽ có thứ mà họ thích.
Hội đấu giá vẫn chưa bắt đầu, toàn Vương thành đã trở nên xôn xao, nhiều người biết đến.
“Hội đấu giá Bang Võ Hầu sắp bắt đầu rồi, nghe nói có vương đan đó nha, một viên liền có thể thăng cấp trở thành vương giả rồi, là đồ tốt, không thể bỏ lỡ!”
“Xì, chẳng phải Dược Vương các lúc trước cũng từng đấu giá giống vậy rồi sao? Đó đều là trò chơi của môn phiệt lớn chơi, không liên quan gì đến chúng ta, có điều Bang Võ Hầu này cũng giỏi thật đó, vậy mà lại dám thách thức với Dược Vương các, cũng không sợ bị Dược Vương các bị diệt sao!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT