Thời gian yến tiệc đã gần đến, người hầu còn đang chờ ở bên ngoài. Sau khi Cố Yêm giắt chuông ở trên thắt lưng, mới cùng lão tổ nhà họ Triệu tới Phủ Thành Chủ.
Nhưng mà sau khi đi vào Cố Yêm mới phát hiện buổi dạ yến này không chỉ mời nhà họ Triệu, còn có mấy gia tộc lớn trong Hoài Âm Thành, chính là ngay cả mấy người gia chủ nhà họ Yến mà Cố Yêm nghe lén trò chuyện trước đó cũng có mặt.
Y hướng cái chuông ra phía ngoài một chút, bảo đảm Yến Trì có thể nhìn thấy.
Phó Hàn Lĩnh nhìn thấy một màn này, khe khẽ nhíu nhíu mày.
Cái chuông kia... Nếu như ông ta không nhìn lầm mà nói, chính là pháp khí chỉ có gia chủ nhà họ Yến mới có thể sở hữu, A Yêm sao lại có cái này?
Trong thành này đã là Quỷ Thành, dĩ nhiên không thể có khả năng là gia chủ nhà họ Yến cho y. Như vậy khả năng duy nhất chính là... Đó là Yến Trì cho y.
Đầu ngón tay Phó Hàn Lĩnh hơi hơi dừng lại một chút, nháy mắt nhìn thấy cái chuông kia liền trở nên chướng mắt.
Trảm Uyên ở trong Kiếm Phủ cũng vậy, có điều, sau khi Phó Hàn Lĩnh tiến vào liền ngăn cách liên hệ với Trảm Uyên, Trảm Uyên cũng chỉ có thể ở trong Kiếm Phủ gào thét.
Sau khi ông ta xuất hiện, người hầu bên dưới liền cúi người, có người nhỏ giọng thở nhẹ một tiếng: "Thành chủ đến rồi."
Cố Yêm ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Thành Chủ đêm hôm qua kia chậm rãi xuất hiện ở trên ghế cao. Trong Phủ Thành Chủ đèn đuốc sáng trưng, lại càng tôn lên phong thái trầm tĩnh của người kia.
"Chư vị xin đứng lên."
Một tiếng này giọng nói lạnh nhạt, sau khi nói xong lại không nhịn được mà ho khan mấy cái. Có điều Thành Chủ này hôm nay dường như bệnh càng nghiêm trọng hơn. Sau khi Cố Yêm đứng lên cùng mọi người thi lễ thì nghĩ đến, y hướng ánh mắt nhìn bốn phía, phát giác một việc có chút thú vị.
Mấy thế gia đại tộc tới tham gia dạ yến này dường như đối với Thành Chủ đều có thái độ rất kỳ quái.
Như là e ngại, lại như là kiêng kị, chỉ có lão tổ nhà họ Triệu sắc mặt không đổi.
Cố Yêm chú ý tới ông ta hiện tại lại đã khôi phục bình thường, không thấy Quỷ Hồn kia nữa.
Y âm thầm để ý một chút, lúc này sau khi Thành Chủ ngồi xuống, yến hội liền đã bắt đầu.
Tiếng nhạc chúc rượu vang lên, mọi người bắt chuyện lẫn nhau, nhưng đều không có tin tức gì hữu dụng. Cố Yêm nhớ rõ lời Yến Trì nói, trước sau không đụng vào nước ở nơi này, chính là ngay cả rượu cũng không động vào.
Lão tổ nhà họ Triệu cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, Cố Yêm ngẩng đầu lên lại phát hiện vị Thành Chủ đeo mặt nạ kia đang nhìn mình.
Y hơi hơi nhíu nhíu mày, cho rằng người nọ là muốn bắt y đến hỏi chuyện dạ thám tối hôm qua. Nhưng mà Thành Chủ kia lại chỉ là sau khi y chú ý thì gật gật đầu với y, lại thu ánh mắt về.
Hành động này của 'hắn' lại hoàn toàn không có che giấu, thoáng chốc ánh mắt mọi người xung quanh đều tập trung lên trên người Cố Yêm.
Lão tổ nhà họ Triệu sau khi ngẩn ra một chút, không biết nghĩ tới cái gì, lại hài lòng nhìn y một cái.
"Ngươi đi kính Thành Chủ một ly."
"Vâng, lão tổ." Cố Yêm không biết trong bụng những người này muốn làm cái gì, vẫn là tạm thời nâng rượu lên vội vàng đi tới chỗ Thành Chủ kia, dâng lên. Có điều, cũng may chỉ sau một chút chú ý mới vừa rồi lại không còn ai nhìn tới nơi này.
Cố Yêm đi lên, phát hiện vị thành chủ này đang nhìn cái chuông trên người mình.
Lẽ nào 'hắn' nhận ra? Ngay tại lúc y ở trong lòng nhíu mày, Thành Chủ lại đã thu lại ánh mắt.
"Bộ quần áo này rất đẹp." Phó Hàn Lĩnh nói.
Người trước mặt mặc quần áo tương tự với mình.
Cố Yêm nhíu mày, nghe giọng điệu này quả nhiên là 'hắn' đưa tới. Xem ra quan hệ giữa Triệu lão tổ và Thành Chủ này không bình thường, bằng không sẽ không để cho người nhà họ Triệu mặc quần áo do Thành Chủ đưa tới.
"Thành Chủ khen ngợi." Y nghĩ như vậy, lại vẫn là tươi cười tiếp lời.
"Lão tổ bảo tôi tới dâng rượu cho Thành Chủ."
Cố Yêm đưa chén rượu tới, ánh mắt hai người đối nhau, Phó Hàn Lĩnh vẫn là nhận lấy rượu.
"Nhà họ Triệu có một đứa trẻ tốt." Ông ta nói ra lời này là cho Triệu lão tổ ở bên dưới.
Quả nhiên, vị Triệu lão tổ mang Cố Yêm tới kia liền nở nụ cười.
Những người còn lại sắc mặt khác nhau, nhưng bầu không khí trên yến hội lại thay đổi chút, đều là vì một câu của Thành Chủ.
Cố Yêm khe khẽ híp híp mắt, vừa mới chuẩn bị nói gì đó, lại bị Triệu lão tổ gọi trở về.
"A Yêm, trở về đi."
Y giấu đi tâm tình, đành phải thu bước lại, chỉ là trước khi rời đi lại quay đầu lại nhìn Thành Chủ kia một cái.
Vị Thành Chủ kia đến cùng là có ý gì?
Trong lòng nổi lên nghi hoặc, Cố Yêm nhất thời không nhận được đáp án, chỉ có thể tạm thời trở về.
Không hề ngoài ý muốn, sau khi yến hội này kết thúc lại về tới ban ngày.
Trong Hoài Âm Thành không một bóng người, sau khi Cố Yêm trở về, nghĩ đến lão tổ nhà họ Triệu một xác hai hồn, bước chân thoáng dừng lại một chút, trong lòng bỗng nhiên nảy ra một suy đoán.
Trước đó y đã tra gia phả, con trai của lão tổ nhà họ Triệu đích đứa con đang ở độ tuổi khỏe mạnh, vừa mới đột phá đến Kết Đan Kỳ, còn hơn ngàn năm thọ mệnh. Nhưng mà sau khi lão tổ bế quan không lâu liền chết, sau đó lão tổ vốn thọ mệnh gần hết lại nhận được trăm năm tuổi thọ.
Hiện tại y lại thông qua Phá Ảo Thuật nhìn thấy hắn cùng lão tổ cộng sinh. Việc tục mệnh này có khả năng nào là năm đó Triệu gia lão tổ kế thừa mệnh con trai của mình hay không?
Y nghĩ tới đây, lại xoay người đi thăm dò mấy gian mật thất.
Quả nhiên, sau lão tổ nhà họ Triệu, trong thành có vài vị vốn dĩ tuổi thọ đã hết đều còn sống, mà cùng chi lại tương tự có một vài người mất tích, những người này hẳn là đã bị kế thừa thọ mệnh đi.
Về phần vì sao người chết đi trở thành bán hồn, Cố Yêm đoán rằng là tác dụng phụ của Suối Quỷ, nó có thể làm cho người này lấy đi mệnh số của người khác, dĩ nhiên cũng có thể làm cho người bị lấy đi tuổi thọ trở thành Quỷ Hồn.
Có điều Cố Yêm đoán được tới đây, khe khẽ nhíu nhíu mày, những thứ này vẫn chỉ là suy đoán, buổi tối y vẫn cần lại quan sát thêm những người khác một chút mới có
thể đưa ra kết luận, xem xem có phải người đã dùng Suối Quỷ sẽ biến thành nửa người nửa quỷ hay không.
Hơn nữa y hiện giờ vẫn chưa biết Suối Quỷ này đến cùng là thứ gì?
Nghe giống như là một loại tà thuật.
Y chưa từng nghe nói, nhưng có lẽ người khác biết. Cố Yêm gửi đi hai đạo phù truyền âm cho Minh Đăng và Ngu Bạch Trần. Minh Đăng quanh năm siêu độ vong hồn, đối với những thứ này hẳn là có hiểu biết nhiều hơn một chút, mà Ngu Bạch Trần xuất thân từ Minh Nguyệt Cốc ở Nam Cương, hẳn là có học một ít thứ có liên quan.
Sau khi Cố Yêm gửi phù truyền âm đi, lẳng lặng chờ đến trời tối.
...........
Ở một bên khác, sau khi Minh Đăng đi qua ba vùng cấm thì dừng lại.
Ở trong vùng cấm siêu độ vong hồn thật ra là một việc cực kỳ nguy hiểm, hơi chút không cảnh giác liền sẽ bị cắn trả. Lúc Minh Đăng nhắm mắt, trong đầu đều là gió lạnh gào rít giận dữ, oán khí tận trời.
Phật ấn trên lưng bàn tay hắn như ẩn như hiện, lúc lần tràng hạt, trên trán rướm mồ hôi, thiếu chút nữa đã bị oan hồn nhập tâm, kéo vào.
Ngay tại tích tắc Minh Đăng hoảng hốt, phù truyền âm bên thắt lưng không biết đã sáng lên khi nào.
Một giọng nói rõ ràng truyền đến: "Minh Đăng thiền sư, ta là Cố Yêm, có chuyện thỉnh giáo ngươi."
Giọng nói của thanh niên quen thuộc thông qua phù truyền âm truyền đến. Giọng nói giống như vĩnh viễn đều là biếng nhác như vậy, lại khiến cho Minh Đăng đột nhiên bừng tỉnh, được kéo ra từ trong ác mộng.
Sau khi hắn bừng tỉnh, bên môi tràn ra vết máu, tay nắm tràng hạt cũng có chút trắng bệch.
Hắn vừa rồi thân ở trong ánh máu khôn cùng, mặt người biến hóa chung quanh, thiếu chút nữa sa vào trong đó, may mắn là phù truyền âm sáng lên.
Minh Đăng nghe thấy giọng nói của Cố Yêm, chân mày không tự giác mà giãn ra một chút, sau khi lau đi vết máu, cầm lấy phù truyền, hồi lâu lại nhíu mày lại.
"Suối Quỷ có thể hồi sinh người chết, xương trắng sinh thịt?"
Sau khi Cố Yêm gửi phù truyền âm, thấy Minh Đăng cũng không biết, đành phải tạm thời đè xuống suy nghĩ này. Sau khi y điều tra thành Hoài Âm một vòng, phát hiện ban đêm cuối cùng đã đến.
Cố Yêm nhận ra nơi này ban ngày càng ngày càng ngắn, hơn nữa thời gian tiến vào ban đêm trở nên nhanh hơn. Nói rõ ký ức hồi tưởng đã tới chỗ trọng yếu, lập tức sẽ đến lúc trong thành biến loạn.
Cố Yêm lần này đã làm tốt chuẩn bị, sau khi đem Trầm Quang giấu ở trong tay áo có thể dùng đến bất cứ lúc nào, bỗng nhiên sắc trời liền tối đen.
Lại xuất hiện vẫn là trong nhà họ Triệu như trước, có điều tình huống lần này lại có chút kỳ quái.
Cố Yêm quỳ gối trên đất, bên trên không chỉ có lão tổ nhà họ Triệu, còn có người của những gia tộc khác trong Hoài Âm Thành. Những người này dường như là đang thương lượng gì đó.
Y vừa mới ở trong lòng ngẩn ra một chút, đột nhiên nghe thấy lão tổ nhà họ Triệu ở bên trên nói: "Xem ra dường như Thành Chủ rất thích ngươi."
"A Yêm, ngươi có nguyện dốc sức vì gia tộc?"
Cố Yêm nhớ tới chuyện vị Thành Chủ kia liếc mắt nhìn mình nhiều hơn một chút, trong lòng mơ hồ cảm thấy có chút không ổn. Quả nhiên, ngay lúc y mới vừa có dự cảm này, lão tổ nhà họ Triệu liền nói: "Thành Chủ đã mang Suối Quỷ giấu đi, thứ này chỉ có người thân cận mới có thể biết."
"Nếu ngươi đã là một phần tử của gia tộc, thì phải ra sức vì gia tộc."
"Ngày mai ta sẽ đưa ngươi đến Phủ Thành Chủ, ngươi mau chóng nghĩ cách khiến Thành Chủ vui vẻ, nếu như có thể làm cho hắn cưới ngươi, mở ra Thành Tế, liền có
thể tìm được nơi giấu Suối Quỷ."
Lão tổ nhà họ Triệu nửa người nửa quỷ kia chậm rãi nói ra, khiến Cố Yêm thiếu chút nữa cho rằng mình nghe lầm.
Mấy người này con mợ nó muốn dùng mỹ nhân kế?
Y hít một hơi thật sâu, giải thích: "Lão tổ, ta là nam, chỉ sợ là Thành Chủ không thích."
Nhưng mà những người này cố tình lại đều cho rằng Quỷ Thành Chủ đeo mặt nạ kia liếc mắt nhìn mình nhiều hơn một cái chính là ưu ái y, Cố Yêm không có từ chối, mấy người kia đều là một bộ dáng muốn hóa quỷ đại khai sát giới.
Cố Yêm còn chưa từng thấy Quỷ có chấp niệm như vậy.
Móng vuốt trong tay áo rục rịch muốn động rồi, lúc y đang chuẩn bị hóa thành cửu vĩ đối kháng cùng những nửa người nửa quỷ này, bỗng nhiên bước chân thoáng dừng lại, nhớ tới nhiệm vụ này gọi là Quỷ Hôn.
Quỷ Hôn.
Nhiệm vụ sẽ không tùy tiện đặt tên, lẽ nào nhiệm vụ này thật sự có liên qua với việc Thành Chủ đón dâu?
Nghĩ đến Thành Chủ đeo mặt nạ còn tặng y quần áo kia, Cố Yêm bỗng nhiên thay đổi chủ ý.
Triệu lão tổ còn chuẩn bị uy hiếp y, ngay sau đó lại thấy thanh niên áo đỏ kia ngẩng đầu cười nói: "Nếu lão tổ cũng đã nói như vậy, vậy đệ tử không thể từ chối rồi."
Triệu lão tổ:...?
Tuy rằng nghi hoặc người này vì sao đột nhiên thay đổi chủ ý, nhưng mà việc này cũng không quan trọng, quan trọng là... có người có thể trà trộn vào trong Phủ Thành Chủ làm nội ứng.
Sau khi Cố Yêm đồng ý, ông ta liếc mắt nhìn người bên cạnh một cái, lập tức liền có một bức thư gửi tới Phủ Thành Chủ.
Phó Hàn Lĩnh lúc này đang tắm rửa, khi Linh Cáp bay đến, ông ta mở mắt ra, Linh Cáp kia liền đậu lại ở trên bàn.
*Linh Cáp: Bồ câu đưa thư ở Tu Chân Giới.
Một bức thư từ trên bàn bay đến, Phó Hàn Lĩnh mở bức thư ra nhìn một cái, biểu cảm đầu tiên là trong nháy mắt có chút kỳ quái, sau đó lại nở nụ cười.
Mấy người này thật sự là bị quỷ ma làm cho mê muội tâm trí, có điều... Phái tiểu đồ đệ đến dùng mỹ nhân kế với ông ta?
Phó Hàn Lĩnh khe khẽ nhíu mày, đứng dậy, tràn đầy hứng thú mà một lần nữa đeo mặt nạ vào.
Ông ta trái lại muốn xem xem mỹ nhân kế này sẽ dùng như thế nào.