Cố Yêm vốn suy đoán hành động của Phó Hàn Lĩnh có khả năng là muốn xem tu vi của y hoặc là cái gì khác, ngàn vạn lần lại không ngờ tới ông ta lại kiểm tra Nguyên Dương của y có còn hay không.

Phó Hàn Lĩnh còn đang nhìn y.

Cố Yêm hít một hơi thật sâu, chỉ đành giả vờ như không có việc gì mà tiếp lời: "Sư tôn, hiện giờ con cùng lắm chỉ mới tu vi Kim Đan, Nguyên Dương dĩ nhiên là vẫn còn."

Có lẽ là vẻ khiếp sợ của Cố Yêm trong nháy mắt vừa rồi quá rõ ràng, cho dù hiện giờ đã thu lại biểu tình, Phó Hàn Lĩnh vẫn có thể cảm nhận được tâm tình của y.

Sau khi ông ta thu tay về, nụ cười mới vừa rồi kia liền giống như là ảo giác, toàn thân lại khôi phục về bộ dạng vô dục vô cầu, cao cao tại thượng. Đôi mắt sâu thẳm nghiêm nghị nhìn y một cái, nói: "Nguyên Dương còn là tốt rồi. Tu sĩ cầu đạo càng về sau càng gian nan, ham vui quá sớm không tốt đối với tu luyện."

Lúc Phó Hàn Lĩnh nói lời này, khí thế Hóa Thần cuối cùng mới thu lại: "Vi sư bế quan nhiều năm chưa từng dạy dỗ ngươi thật tốt, cũng may mấy năm nay ngươi cũng không có xao lãng bao nhiêu."

"Từ nay về sau ngươi không cần tới nơi khác nghe giảng nữa. Vi sư sẽ ở lại Tê Hà Phong, nếu trong tu luyện có vấn đề gì khó hiểu đều có thể tới đây hỏi vi sư."

Môn phái của Cố Yêm hiện tại gọi là Thái Thanh Tông, là một trong sáu tiên môn lớn của Tu Chân Giới. Trong Tông có tất cả năm Phong (ngọn núi), chia làm Tê Hà Phong, Vân Chiếu Phong, Lâm Tuyền Phong, Bách Khê Phong và Thanh Hoa Phong, Chưởng môn chính
là vị Vân Đức Chân Quân mới vừa rồi kia. Có điều địa vị tu vi cao nhất của Thái Thanh Tông cũng không phải Vân Đức Chân Nhân, mà là vị sư tôn Phó Hàn Lĩnh bế quan nhiều năm của mình.

Trước đó bởi vì Phó Hàn Lĩnh không ở, Cố Yêm sống một mình ở trên đỉnh Tê Hà Phong, bình thường học đạo đều là tới Phong khác nghe Chưởng môn Vân Đức Chân Quân giảng bài.

Có điều Phó Hàn Lĩnh đã trở lại rồi, Cố Yêm liền không cần lại đi nữa.

Sau khi che đậy tâm tư y mới nâng mắt lên, cười nói: "Đa tạ sư tôn."

Có người đứng đầu Tu Chân Giới chỉ dẫn, kẻ nào không muốn mới là đồ ngốc. Bỏ đi các loại nghi hoặc, Cố Yêm
đối với tu vi của bản thân là thật sự coi trọng. Tuy rằng có chút kiêng kỵ với tính tình của Phó Hàn Lĩnh, nhưng đối với việc này lại đồng ý rất dứt khoát.

Phó Hàn Lĩnh nhìn y một cái, đang muốn nói gì đó, lại thấy phù truyền âm ở bên thắt lưng Cố Yêm phát sáng.

Âm thanh ồn ào kia lại truyền tới, nói là Ngu Bạch Trần đã tới dưới chân núi. Cố Yêm nhíu nhíu mày, nâng mắt lên nhìn về phía Phó Hàn Lĩnh, vừa muốn xin tội, liền nghe ông ta nói: "Bản tôn hôm nay xuất quan đã có chút mệt mỏi, ngươi đi xuống trước đi."

Lời trong cổ họng còn chưa nói ra, Cố Yêm ngẩng đầu nhìn một cái. Sau khi thấy Phó Hàn Lĩnh thu ánh mắt lại, lúc này mới cúi người lui xuống.

Sau khi y ra ngoài, phù truyền âm liền không chút nào kiêng kỵ, Chu Vấn lần này so với mới rồi càng gấp gáp hơn.

"Cố Yêm, không chỉ có Ngu Bạch Trần đến đây, ta ở trên đường gặp phải Yến Trì, cũng đã cùng tới đây rồi!"

"Ngươi cần phải chuẩn bị sẵn sàng, đừng để con rùa đen Yến Trì này chế giễu."

Cố Yêm nhíu nhíu mày, không ngờ tới hôm nay vừa vặn trùng hợp mà tất cả đều tụ lại cùng nhau, trái lại hiếm khi
có chút hứng thú.

Mọi người đều biết Cố Yêm của Thái Thanh Tông và Thủ tịch Yến Trì của Lăng Tiêu Tông bất hòa, hai Tông cùng tồn tại ở Trung Châu, Cố Yêm và Yến Trì đều là con cưng của trời, từ nhỏ đã quen biết, ngọn nguồn sâu xa. Nếu như nghiêm túc bàn luận, Yến Trì hẳn còn
xem như là đối tượng thông gia của Cố Yêm.

Có điều hai người ai cũng chướng mắt nhau, trước đó còn từng bởi vì Ngu Bạch Trần mà động tay động chân.
Hiện giờ tuy rằng hôn ước vẫn chưa giải trừ, nhưng mà hai người đã là đối thủ một mất một còn nổi danh Tu
Chân Giới.

Cố Yêm không thích nhìn dáng vẻ ta đây, giả tạo của Yến Trì, nghe thấy Yến Trì cũng sắp đến, sau khi cười nhạo một tiếng liền bóp chặt phù truyền âm.

Có điều Cố Yêm không biết, tuy rằng y đã ra khỏi đại điện, nhưng mới vừa rồi lại vẫn còn trong phạm vi thần thức của Phó Hàn Lĩnh. Ống tay áo của Phó Hàn Lĩnh thoáng bị gió lay động, thời điểm nghe thấy cái tên Yến Trì, đuôi chân mày khẽ nhếch, không khỏi lại nhìn bóng lưng Cố Yêm thêm một cái.

Đáng tiếc bóng dáng hoạt bát, tùy ý kia đã rời đi, ông ta chỉ nhìn thấy một vệt màu đỏ.

Một bên khác, Cố Yêm biết Ngu Bạch Trần và Yến Trì đã cùng nhau đến, chỉ là lại không biết tình huống hoàn toàn không như Chu Vấn nói, trái lại là lộ ra một loại khó xử không nói nên lời.

Lúc Ngu Bạch Trần đang chuẩn bị lên núi thì gặp Yến Trì, đành phải dừng lại lên tiếng chào hỏi.

"Yến Thủ Tịch." Ngu Bạch Trần cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Không nghĩ tới sẽ gặp được Yến Trì ở nơi này.

Cậu ta không có tình ý gì với Yến Trì, trước đó nghe thấy tin tức anh ta cùng Cố Yêm vung tay vung chân, hiện giờ gặp mặt lại càng không được tự nhiên.

Khoảng cách giữa hai Tông không xa, thật ra lần này Yến Trì tới Thái Thanh Tông là bàn bạc công việc. Sau khi anh ta nhìn thấy Ngu Bạch Trần thì vẻ nghiêm túc, bình tĩnh vẫn luôn ở trên mặt lại hiếm khi mà dịu xuống một chút, cũng gật gật đầu xem như chào hỏi, chỉ là hơi chút che đi suy nghĩ trong đáy mắt.

Nói đến cũng kỳ quái, không biết vì sao mỗi lần anh ta vừa tới gần Ngu Bạch Trần, linh khí bạo động trên người sẽ tốt hơn một chút, ngay cả tâm tình cũng sẽ bình tĩnh hơn rất nhiều.

Chu Vấn ở bên cạnh không biết được tâm tư của cái hũ nút này, chỉ cảm thấy cái tên mặt người chết này vừa thấy Ngu Bạch Trần liền tốt hơn nhiều.

Hắn cảnh giác hừ lạnh một tiếng. Yến Trì không để ý đến hắn, dừng một chút, thấy Ngu Bạch Trần chuẩn bị lên núi, trái lại nhíu mày hỏi: "Ngươi muốn tới Tê Hà Phong?"

Hai người trước đó chưa từng nói chuyện nhiều, Ngu Bạch Trần vốn cho rằng sau khi gặp mặt, chào hỏi là xong rồi, giống như mấy lần trước qua loa là được, ai biết lần này Yến Trì vậy mà lại mở miệng nói chuyện.

Cậu ta nghĩ nghĩ, còn chưa biết có nên nói hay không, Chu Vấn đã như pháo nổ, nói ra việc bản thân muốn đến thăm Cố Yêm.

Ngu Bạch Trần không kịp ngăn cản lời nói ra, chỉ thấy sau khi Yến Trì nhíu nhíu mày, không biết nghĩ tới cái gì, vậy mà lại nói muốn đi lên cùng cậu ta.

Cố Yêm tính tình phóng lãng, không chịu trói buộc, lại đã quen phóng túng ở Tê Hà Phong, Yến Trì nhớ tới lần
trước ở Bách Hoa Các nhìn thấy y cùng với Ngu Bạch Trần, sắc mặt lạnh đi. Bỗng nhiên nói: "Ta vừa lúc có việc muốn tìm Cố Yêm nên đi cùng mọi người."

Ngu Bạch Trần nghe thấy lời này cũng không tiện nói gì nữa. Chu Vấn ở bên cạnh vốn muốn phản bác lại không biết nghĩ tới cái gì, lời nói đột nhiên xoay chuyển, trái lại thật sự mang theo người đi lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play