Con đường dẫn vào khu biệt thự xa hoa vào buổi tối vắng tanh không một bóng người, hai bên đường chỉ toàn là xác lá vàng rơi rụng, ngoài tiếng gió thổi và tiếng lá xào xạc chẳng còn nghe thấy âm thanh nào khác.

Ngay lúc này, tiếng bước chân vội vã của đàn ông và tiếng giày cao gót của phụ nữ vang lên, Hạ Thường Hi bị Trịnh Minh Thành lôi lôi kéo kéo ra khỏi biệt thự Hạ gia. Cô mang giày cao gót nên không thể đuổi kịp tốc độ của hắn, suýt ngã xuống hôn đất đến tận mấy lần, nhưng người đàn ông phía trước dường như không có ý định chậm lại, cứ thế gấp gáp siết tay cô kéo đi.

Trong hàng dài những chiếc xe đỗ ven đường, Trịnh Minh Thành dừng lại ngay chiếc Bugatti Chiron màu đen quen thuộc, mở cửa sau, thô bạo đẩy cô vào.

Hạ Thường Hi cảm thấy lưng mình ê ẩm ngã trên băng ghế sau, vừa bật ngồi dậy liền nhìn thấy hắn áp người xuống, cánh tay dài thoăn thoát đóng cửa lại, giam hai người vào không gian chật hẹp trong xe.

"Minh Thành, anh điên rồi sao?" Cô tức giận hét lên.

Nhìn biểu cảm của cô, không biết vì sao mà lọt vào mắt hắn liền trở nên thật dễ thương, thật khả ái. Hắn không nhịn được cúi đầu, môi mỏng dán lên hõm cổ cô hôn hít một cách mê muội.

"Này..." Hạ Thường Hi bị hắn quấy rối vô cùng khó chịu, dùng hai tay muốn đẩy người hắn ra nhưng vô hiệu. "Tên điên này... Anh điên cuồng cái gì?" Cô cuộn tay thành nắm đấm, chuyển sang ý định muốn dùng vũ lực, đánh "bụp bụp" vào lưng hắn. "Buông tôi ra... Minh Thành..."

"Suỵt..." Trịnh Minh Thành rời khỏi hõm vai cô, chỉ dùng đến một tay đã cố định được hai tay cô trên đỉnh đầu. "Giữ sức đi, những ngày qua được tịnh dưỡng, tinh lực của tôi hôm nay tràn trề lắm đấy."

Hắn ngày hôm nay dường như vô cùng hưng phấn, dục vọng lấp đầy trong ánh mắt hắn, nhìn chằm chằm cô giống như con sói đói lâu ngày. Nhưng từ lúc hắn đến đây cô và hắn chưa làm điều gì ám muội để hắn phải kích động như vậy, không lẽ hắn đến giờ động dục sao?

"Trịnh Minh Thành, đây là chỗ của nhà họ Hạ, anh đừng có quậy." Cô trừng mắt.

Hắn cười cười nhìn cô, khóe môi quyến rũ cong lên, vẻ mặt nhìn cô đầy khiêu khích, bàn tay thon dài vuốt ve gương mặt cô.

"Hôm nay còn dám gọi họ tên của tôi, em to gan quá đấy. Nhà họ Hạ thì sao? Chỉ cần tôi muốn, bất cứ nơi nào tôi cũng có thể làm tình với em." Bàn tay hắn men theo cổ cô, trượt xuống vòng eo thon thả. "Tối qua không có em ở bên cạnh, tôi ngủ cũng không ngon giấc như ngày thường."

"Anh nói điên nói khùng gì vậy? Thả tôi ra."

"Em mặc sườn xám xẻ tà cao như vậy là cho ai xem? Không phải là để dụ dỗ tôi sao?" Hắn vừa cười vừa di chuyển tay xuống bắp đùi trắng nõn bị lộ ra một mảng của cô, xoa nắn mơn trớn.

Sự mềm mịn dưới tay khiến hắn cảm thấy thỏa mãn, hắn nâng đùi cô lên, chiếc mũi cao của hắn chà xát trên làn da trơn mịn nơi bắp đùi thon gọn, hít vào hương thơm quen thuộc của cô mà hắn yêu thích.

"Anh kéo tôi ra đây chỉ để chê bai quần áo của tôi thôi sao?" Cô chán ghét muốn đẩy đầu hắn ra khỏi đùi mình.

"Tôi nào có chê em?" Hắn ngẩng đầu đối diện với cô, cười nhẹ. "Hôm nay đột nhiên muốn cùng em chơi một trò chơi mạo hiểm."



Trịnh Minh Thành vừa dứt lời, bàn tay nhanh lẹ liền kéo một đường từ gáy cô xuống lưng, khóa kéo tuột xuống, một nửa thân trên của Hạ Thường Hi ngay lập tức bị phơi bày. Cô hoảng hốt, nhưng hai tay lại bị hắn giữ chặt không thể làm gì được.

Nhìn thấy cô dù muốn cũng không thể phản kháng, Trịnh Minh Thành càng cảm thấy phấn khích, ánh mắt hắn không giấu diếm nổi lên dục vọng dán chặt lên người cô. Hắn đưa lưỡi liếm một đường lên chiếc cổ thanh mảnh, đôi môi mỏng dừng lại bên tai cô, giọng nói trầm thấp đầy dụ hoặc:

"Ngoan ngoãn làm tình với tôi, rồi tôi sẽ nhanh chóng thả em đi."

Cô nhíu mày đánh giá lời nói của hắn, một hồi sau mới xoay đầu nhìn một bên mặt hắn: "Được rồi, nhanh lên đi."

Nhận được câu trả lời như ý, Trịnh Minh Thành thỏa mãn thả tay cô ra, hai tay di chuyển xuống hai bên tà áo, chui vào kéo quần lót xuống, sau đó ung dung kéo khóa quần, ngay cả quần cũng không kéo xuống, bỏ qua màn dạo đầu đâm thẳng vào nơi tư mật của cô.

Bị tấn công bất ngờ, nơi đó lại còn quá khô ráo, Hạ Thường Hi không kịp thích ứng kêu lên đau đớn. Âm thanh này lọt vào tai Trịnh Minh Thành lại vô cùng kích thích, hắn không kiềm được buông ra những lời dơ bẩn:

"Kêu to như vậy, là muốn mọi người đến xem tôi đâm em như thế nào sao?"

"Im đi... Nhanh lên..." Cô khó chịu thúc giục hắn.

"Tôi sẽ "cố", siết chặt vào." Hắn cười tà mị, hông càng đẩy mạnh hơn, đâm càng lúc càng sâu.

Bên trong Hạ Thường Hi vô cùng chật hẹp, chưa được hắn kích thích nên vẫn còn chưa đủ ẩm ướt, nhưng thịt mềm bên trong siết hắn vô cùng chặt, khiến cơ thể hắn những ngày qua bị cấm dục rất thỏa mãn, hắn động thân vài cái, cơ thể cô liền bắt đầu phản ứng tiết ra dâm dịch ướt át. Nhìn bầu ngực cô lấp ló đung đưa, hắn lại cảm thấy thật nóng mắt, đưa tay chụp lấy xoa nắn nhào nặn.

"Em với tên Hạ Thiên Vũ đó có quan hệ gì, hửm?" Hắn vuốt nhẹ tóc cô, ánh mắt cưng chiều một cách kì lạ.

"Ưm... Anh nói điên khùng gì vậy..."

Bàn tay hắn men theo sợi tóc của cô ra sau đầu, ngón tay đột nhiên thu lại, giật tóc cô ra phía sau, ép buộc cô ngửa cằm, ưỡn người về phía mình, thân dưới lại không ngừng đâm sâu một cách mạnh bạo.

"Ưm... Minh Thành... Anh nhẹ thôi..."

"Ngay cả thằng khờ cũng biết hắn có tình ý với em. Nói! Em và hắn có quan hệ gì?" Ánh mắt Trịnh Minh Thành chợt chuyển lạnh, nghiến răng nghiến lợi nói ra từng chữ.

"Chúng tôi... Chúng tôi chỉ là anh em thôi..."

Hắn rút người ra, xoay người cô lại, một lần nữa đâm sâu vào cơ thể cô. Hắn ép cô nghiêng một bên sườn mặt vào cửa kính, lòng bàn tay áp lên bên mặt còn lại, dùng sức nhấn đầu cô vào cửa.

"Hắn không có chạm vào em chứ?"



"A... Không có... Anh điên sao..."

"Ngoại trừ tôi ra không được để người khác chạm vào em, nhớ chưa?" Hắn xoay cằm cô lại, nói xong liền từ phía sau hôn lấy môi cô gặm cắn.

Lưỡi của hắn trêu đùa lưỡi của cô, môi răng hai người hòa hợp. Hắn giống như đang nếm được thứ mật ngọt ngon nhất thế giới, càng lúc càng muốn trầm luân với cô.

Không gian trong xe vô cùng chật hẹp, hai cơ thể dính chặt vào nhau, quấn quýt điên cuồng. Bên ngoài trời lạnh, bên trong xe không khí lại càng ngày càng nóng, hơi sương bốc lên in trên cửa sổ xe, bàn tay Hạ Thường Hi bị khoái cảm mãnh liệt xông đến không chịu được mà đập lên thành kính, kéo xuống thành một vệt dài.

Cả con đường không bóng người qua lại, bên trong sân biệt thự người người vui vẻ, chẳng có ai để ý bên ngoài có một chiếc xe đangrung lắc lạ thường, một trận kích tình náo nhiệt diễn ra bên trong xe.

Không biết qua bao lâu, Trịnh Minh Thành mới từ phía sau phóng thích hết tinh dịch vào bên trong cơ thể Hạ Thường Hi, khoan khoái rút người. Mất đi điểm tựa, cô vô lực nằm rạp xuống băng ghế sau, mặc dù so với những lần đòi hỏi trước của hắn không là gì, nhưng chỉ một chút thời gian ngắn như vậy hắn cũng đủ khả năng rút gần hết sức lực của cô.

"Bỏ qua cái lễ đính hôn chết tiệt của nhà em đi, tôi vẫn còn chưa thỏa mãn." Hắn cáu kỉnh đưa tay vuốt tóc, cảm giác rõ được ngọn lửa dục vọng còn chưa được dập tắt.

"Im đi." Cô lạnh lùng liếc hắn, khó khăn ngồi dậy, lấy khăn giấy trong xe lau sạch cơ thể.

Trịnh Minh Thành ấn nút hạ cửa sổ, rút một điếu thuốc ra hút.

"Tiệc tùng kết thúc thì về nhà với tôi." Hắn nhả ra một làn khói, ánh mắt chăm chú nhìn Hạ Thường Hi đang mặc lại quần áo đàng hoàng.

Mượn ánh sáng le lói của đèn đường bên ngoài, Hạ Thường Hi xem lại hai bên đầu vai và trước ngực mình, thật may kem che khuyết điểm của cô chỉ phai đi một chút, nếu không dấu hôn đêm qua của Sở Lập Thành sẽ lại bị lộ ra lần nữa. Cô với tay ra đằng sau muốn kéo khóa kéo lên, nhưng không thể kéo lên hết được, cô quay lưng lại về phía hắn, ý muốn nói hắn kéo khóa lên dùm mình.

"Tôi sẽ sắp xếp, nếu quá trễ thì anh ôm gối ngủ trước một mình đi."

"Thật là, có bạn gái vừa vô tâm vừa lạnh lùng thật khó khăn." Hắn ngậm điếu thuốc, kéo khóa sau lưng cho cô.

Hạ Thường Hi không để ý tới hắn nữa, cô nén cơn đau dưới thân, mở cửa xe muốn bước ra ngoài, nhưng lại bị hắn dùng một chút sức kéo cô lại, ngã nhào vào giữa hai chân hắn.

"Lần sau mặc đồ nhiều vải một chút." Hắn xoa bên đùi trắng mịn của cô, cố ý muốn kéo đường xẻ tà của sườn xám xuống thấp một chút.

"Điên khùng."

Cô liếc mắt buông một câu ngắn ngủn, sau đó chống tay ngồi dậy, bước chân dài ra khỏi xe rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play