Sở Cửu Ca vẫn một mực dưỡng thương, thế là Dung Vương điện hạ cũng phát một trận bệnh, cứ thế càng không có ai đến làm phiền bọn họ rồi.

Lam Yên trước đại hội thất quốc một ngày đưa đến một loại tam phẩm đan dược, Lam Yên nói: "Cửu Ca, đây là việc ta nên làm! Tin tưởng ta, ngày mai ngươi nhất định có thể hồi phục, trên đại hội đại triển thiên phú ưu tú của ngươi."

"Ừm!" Sở Cửu Ca gật đầu.

Sau khi Lam Yên rời khỏi, Sở Cửu Ca ngửi ngửi đan dược đó nói: "Thật sự là tam phẩm đan dược, Lam Yên quả là chịu bỏ vốn liếng, nhưng mà đừng cho rằng thứ thêm vào bên trong đan dược này thì ta không biết."

Lần trước bọn chúng lựa chọn trước đại hội một ngày hãm hại mẫu thân, lần này cũng vậy, cũng không biết là chủ ý của ai?

Trong hoàng cung.

"Nương nương, mọi thứ đều chuẩn bị tốt rồi, nữ nhi của Sở Tuyền Nguyệt sẽ triệt để thân bại danh liệt, so với Sở Tuyền Nguyệt càng thảm." Một cung nữ thấp giọng nói với Lan phi.

"Tốt! Các ngươi làm rất tốt, mấy tiểu gia hỏa đó của Lam Linh Quốc cũng làm không tồi." Lan phi vui vẻ nói.

Tối hôm đó, đêm vừa sâu, liền có người lẻn vào, trên giường có hai người đang ngủ say.

Người đến nhìn thấy bọn họ nói: "Hai người mới chỉ là vị hôn phu thê đã ngủ cùng với nhau rồi, tên Sở Cửu Ca này thật không biết xấu hổ."

"Ngủ cùng nhau thì đã sao, tên Dung Vương này thân thể hư nhược như vậy, e là cũng không được đó mà!"

"Nhanh lên! Đem người đưa đi, công chúa điện hạ bọn họ vẫn còn đang đợi đó!"

"Không phải nói là chỉ cần đưa mình Sở Cửu Ca đi là được rồi sao, tên Dung Vương này.."

"Dung Vương tuy là một tên bệnh tật, trông lại đẹp như vậy, công chúa điện hạ thích nhất khẩu vị này rồi."

Ngay khi bọn chúng chuẩn bị đem Sở Cửu Ca bọn họ trói lại đưa đi, một tên sát thủ mặt lạnh xuất hiện sau lưng chúng, bọn chúng còn chưa kịp quay đầu liền ngất đi rồi.

Lãnh Sát lạnh nhạt nhìn đám người ngu xuẩn này, bọn chúng có lẽ cũng không biết chọc phải một người biếи ŧɦái đến thế nào, đến lúc đó có đen đủi cho chúng chịu.

Sở Cửu Ca đang hôn mê mở mắt ra, mở miệng nói: "Đánh ngất quá sớm rồi, ta còn chưa kịp hỏi chúng định đưa chúng tôi đi đâu cơ!"

"Cái này không cần hỏi nữa! Ta đã tra ra được rồi, ở Tử đô này không có gì là Tam Tiền ta tra không được." Lúc này Tam Tiền cũng đến tham gia náo nhiệt.



"Vậy ngươi dẫn đường đi!" Sở Cửu Ca mở miệng nói.

"Được!" Tam Tiền vui vẻ dẫn đường cho Sở Cửu Ca.

"Đáng tiếc Tinh Châu thân phận đặc biệt không thể đi xem náo nhiệt, thực sự là quá đáng tiếc rồi." Tam Tiền có chút tiếc nuối nói.

Tam Tiền dẫn đường cho Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca không có nghĩ đến Lam Yên bọn chúng lại chọn nơi như vậy ra tay với bọn họ, xem ra là muốn triệt để hủy đi cô.

Đây là một khu vực hoa lâu, nơi bọn chúng lựa chọn không phải là nơi náo nhiệt nhất, mà là một gian hoa lâu không gây chú ý nhất.

Tam Tiền nói: "Cửu muội muội, muội đoán xem bên trong có ai?"

Sở Cửu Ca đáp: "Đương nhiên là Lam Yên và vị Thái tử điện hạ đó của Lam Linh Quốc."

"Đúng một nửa, còn có hai người khác, Tử Kha hoàng tử và Tử Tâm công chúa của Tử Linh quốc cũng đến tham gia cùng." Tam Tiền nói.

"Bọn cúng đúng là vẫn tự tìm chết như thường, vậy mà lại cấu kết chung với bọn chúng rồi, vậy thì đợi xong đời chung với chúng vậy!" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.

Rất nhanh bọn họ liền đi đến trước cửa, "Tam thiếu gia, mời bên trong mời bên trong!"

"Ngươi nói bọn chúng nhìn thấy chúng ta lên đó, có phải sẽ rất ngạc nhiên hay không?" Tam Tiền cười ha hả nói.

Ngay lúc đó bên trong gian phòng to nhất của gian lầu, hai hoàng tử và hai công chúa của hai nước tụ tập lại với nhau.

Tử Kha hỏi: "Lam Yên công chúa, ngươi xác định sẽ thành công? Gia hỏa Sở Cửu Ca đó không phải là dễ đối phó."

Lam Yên nói: "Tử Kha hoàng tử, đối phó cô ta dùng cứng thì có chút phiền phức, nhưng mà cô ta phi thường tin tưởng ta, đan dược ta cho cô ta cô ta không chút nghi ngờ liền ăn rồi, đêm nay cô ta một chút khả năng chống trả cũng không có."

Tử Kha nói: "Vậy thì tốt! Vậy Sở Cửu Ca liền thuộc về ta và Lam Tần huynh, đợi sau khi chúng tôi dùng xong lại ném một số nam nhân xấu xí cho cô ta, khiến cho cô ta ngày mai không những không có tư cách tham gia đại hội thất quốc, còn bị người biết được trước đại hội cô ta phản bội vị hôn phu tự đi tìm thú vui, cả đời này có lẽ không còn mặt mũi gặp người khác rồi."

Tử Tâm nói: "Vậy Dung Uyên liền thuộc về chúng tôi, không thể không nói gương mặt đó so với Tử Tinh Châu càng thêm xinh đẹp."

"Tử Tâm công chúa, không vấn đề!" Lam Yên dịu dàng nói.

Vẫn luôn không lên tiếng thái tử Lam Linh Quốc nói: "Hai người các ngươi cũng khống chế chút, người nam nhân đó cũng chỉ được có gương mặt xinh đẹp mà thôi. Một tên bệnh tật không chịu được chút gió, nếu như người chết rồi không dễ giao phó."

Tử Kha gật đầu nói: "Tên bệnh tật đó cần lưu lại một hơi để làm con tin, nếu không phụ hoàng có thể sẽ tức giận, các ngươi chú ý chút."



Người còn chưa được đưa đến, bọn chúng liền bắt đầu thương lượng hành hạ người thế nào rồi.

Mày Lam Yên khẽ nhíu, "Bọn chúng làm việc kiểu gì vậy? Còn chưa đem người đưa đến."

"Binh binh binh!" Vào lúc đó, một trận tiếng gõ cửa vang lên.

"Đi mở cửa!"

Cửa mở ra, bọn chúng nhìn thấy người muốn nhìn thấy, nhưng mà hình thức gặp mặt này lại không giống trong tưởng tượng của chúng, mà cách xa mười vạn tám ngàn dặm.

Theo lý mà nói Sở Cửu Ca nên đang trong cơn hôn mê bị người đưa đến, mà không phải Sở Cửu Ca tự mình đi qua đây.

Bên cạnh cô còn đi theo một người, đó chính là tam thiếu gia của hội đấu giá Cửu Thiên.

Sở Cửu Ca cười nói: "Lam Yên công chúa, buổi tối tốt lành!"

Sở Cửu Ca đi vào bên trong, Tam Tiền đem cửa đóng lại.

Sở Cửu Ca đối diện với ánh mắt khó tin của chúng nói: "Các ngươi không phải muốn gặp ta sao? Sao lại kinh ngạc như vậy?"

Sắc mặt Lam Yên khẽ biến, nói: "Cửu Ca, ta đây chỉ là đùa với ngươi một chút, ngày mai chính là đại hội thiên tài thất quốc rồi, cho nên để mọi người thả lỏng thả lỏng."

Cô ta đánh giá Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca lúc này không nhìn ra dáng vẻ bệnh tật chút nào, dáng vẻ sinh long hoạt hổ, sao có thể?

"Lam Yên công chúa quả là rất lợi hại, đã đến lúc này rồi mà ngươi vẫn còn diễn kịch được. Ngươi cho rằng Sở Cửu Ca ta dễ gạt đến thế sao?" Trong mắt Sở Cửu Ca loé qua hàn ý băng lạnh.

Sắc mặt Lam Yên đại biến, "Ngươi đang chơi ta! Sở Cửu Ca, ngươi vẫn luôn chơi ta!"

Cô ta cuối cùng cũng chịu lộ nguyên hình rồi, xé bỏ đi vẻ dịu dàng giả tạo đó, Sở Cửu Ca khẽ nhướng mày nói: "Chơi ngươi thì đã sao? Không phải ngươi tự dâng tận cửa để ta chơi sao?"

Cô ta vẫn luôn cho rằng bản thân thông minh hơn người, bất kì ai cũng có thể bị cô ta xoay như chong chóng, Lam Yên không ngờ bản thân cũng có ngày bị người khác chơi đùa một vố.

Lam Yên nói: "Rất tốt! Ngươi cho rằng dẫn theo tam thiếu gia của hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi liền không thể làm gì ngươi sao? Chắc hẳn nên nói ngươi biết, xung quanh đây đều là người của ta. Ngươi nếu đã chủ động dâng tận cửa, vậy thì chúng tôi bắt ngươi lại thì kế hoạch vẫn có thể tiến hành như cũ."

Tử Kha nói: "Đúng! Sở Cửu Ca ngươi vẫn ngông cuồng tự đại như cũ, phát hiện ra âm mưu của chúng tôi không đi kêu mẫu thân và tên dã nam nhân kia đến giúp. Ông ta nếu như ở đây mà nói, có lẽ ngươi vẫn còn có cơ hội chạy thoát, ông ta không ở đây, ngươi hôm nay có cánh cũng khó bay."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play