Một lời này của Sở Cửu Ca trực tiếp đâm vào tử huyệt của Lãnh Sát, hắn nhìn những huynh đệ đã ngã xuống, kỳ thưc trong lòng không ngừng đấu tranh.

"Ngươi rốt cuộc muốn làm thế nào?" Lãnh Sát hỏi.

Sở Cửu Ca đáp: "Ở Tử Linh Quốc ta không có người làm việc giúp ta!"

"Có mà có mà! Hu hu hu, cửu muội muội muội đặt ta vào đâu rồi?" Tam Tiền nói.

Sở Cửu Ca đem gia hỏa này đẩy ra, sau đó nói: "Ngươi hiểu ý ta rồi chứ?"

"Ngươi muốn chúng tôi giúp ngươi làm việc, trở thành người của ngươi?" sắc mặt Lãnh Sát trầm lại.

"Đúng thế! Nếu như tổ chức sát thủ này đã là của ta rồi, ta muốn biết tư liệu khách hàng nội bộ các ngươi thì cũng không thể xem là vi phạm quy tắc của các ngươi đúng chứ! Đương nhiên ngươi cũng có thể từ chối, nhưng mà chỗ này sau này sẽ không còn tồn tại!" Hắc Viêm nhảy vào trong lòng Sở Cửu Ca, ngọn lửa đen lơ lửng trong không trung, một khi ngọn lửa đen này rơi xuống, tất cả mọi thứ của mọi thứ đều bị hủy hết trong phút chốc.

Tam Tiền nói: "Có gì đáng để do dự? Đi theo cửu muội muội ta sẽ không ủy khuất các ngươi, cô ấy là cửu tiểu thư của hội đấu giá Cửu Thiên, cái khác không nói chí ít các ngươi không thiếu tiền."

"Lão đại! Chúng tôi nghe theo người." Những người khác nói.

Lãnh Sát nói: "Không được, ngươi muốn hủy đi thì hủy đi vậy!"

"Ta sẽ không làm việc gì liên quan các ngươi quá nhiều, các ngươi sau này muốn nhận nhiệm vụ thì cứ tiếp tục nhận. Ta chỉ muốn biết người thuê các ngươi gϊếŧ ta là ai, còn có sau này khi nào cần các ngươi ra tay, các ngươi nhất định phải ra tay, đương nhiên ta cũng không bắt các ngươi ra tay mà không được gì, điều tốt sẽ không ít phần các ngươi đâu."

Sở Cửu Ca biết vì sao hắn từ chối, không phải là sợ khống chế bọn chúng không xem chúng là người sao, cô không có rảnh đến vậy.

Tuy rằng tổ chức sát thủ này ám sát cô đến hai lần, đều thất bại rồi, nhưng đó không phải là do thực lực chúng không ổn mà là do vận may không tốt, kỳ thực thực lực của chúng trong thất quốc đã xem như không tồi rồi.

"Hy vọng lời ngươi nói là thật!"

"Ồ! Vậy là đáp ứng rồi."

Tay Sở Cửu Ca vừa hất, vô số độc châm bay ra ngoài, Lãnh Sát nói: "Ngươi.."

"Lời hứa miệng thì không đáng tin, ngươi nghĩ rằng ta sẽ dễ dàng tin tưởng các ngươi sao? Nói không chừng quay đầu các ngươi liền dẫn theo người chạy mất, nên cường giả luyện linh cảnh các ngươi ta đều sẽ hạ độc. Trong thất quốc không ai có thể giải được độc của ta, ngươi cũng không cần tốn công đi tìm cách giải độc." Sở Cửu Ca nói.

"Tiếp theo có thể nói với ta nhiệm vụ nhận gần đây và tư liệu của người thuê rồi chứ! Thân là lão đại của các ngươi ta có quyền được biết."



Lãnh Sát nhìn người thiếu nữ trước mắt, cô càng thâm sâu khó lường hơn trong tưởng tượng, to gan tày trời, từng bước tính kế, ép đến hắn một bước đường lui cũng không còn.

Hắn không thể không nói!

"Đúng!" Hắn trầm thấp nói, sau đó đem sự tình Sở Cửu Ca muốn biết toàn bộ đều nói ra hết.

Hắn nói: "Lần trước thuê chúng tôi ám sát các ngươi ở trên đường là người trong cung, một trong tứ phi Lan phi."

"Lần này thuê chúng tôi là ngũ công chúa của Lam Linh Quốc, cô ta yêu cầu chúng tôi diễn một vở kịch vây công các ngươi, sau đó đợi các ngươi mạnh ai nấy chạy, ngươi còn lại một mình hẳn động thủ, đánh tàn đánh phế cũng không sao, chỉ cần không làm chết ngươi là được. Nhiệm vụ vô vị như vậy ta vốn không muốn nhận, nhưng mà vì nhiệm vụ lần trước thất bại khoản vào không bằng ra, giá mà đối phương đưa ra lại cực cao, nên ta liền nhận rồi."

Tam Tiền nói: "Nghèo đến nổi nhiệm vụ kéo thấp đẳng cấp như vậy cũng nhận, trước đó còn từ chối cửu muội muội nhà ta, ta thấy ngươi cũng chỉ là miệng nói vậy thôi, trong lòng lại rất muốn là đằng khác."

Sở Cửu Ca nói: "Được! Ta biết rồi."

Sở Cửu Ca từ trong khôn gian lấy ra một số đan dược nhất phẩm, sau đó nói: "Đêm hôm nay chúng tôi ra tay có chút nặng, nhưng mà cũng vì các ngươi dốc lòng dốc sức bồi luyện, ta mới có thể liên tiếp đột phá hai trọng thực lực. Những đan dược này để các ngươi trị thương vậy, có lẽ trước lúc diễn ra đại hội thất quốc ta có chỗ dùng các ngươi."

Một đống bình thuốc đó đem mọi người kinh ngạc đến ngẩn ra, nhất phẩm đan dược tuy là không phải thứ hiếm gặp, nhưng mà tuỳ ý tặng ra giống như tặng gạo, bọn chúng đã cảm thấy một trận khí thế thổ hào nồng đậm ập vào mặt.

"Cửu nhi, chơi đủ thì nên trở về rồi!" Một đạo thân ảnh màu trắng xuất hiện trước mặt Sở Cửu Ca.

Mặt nạ màu trắng che đi gương mặt hắn, cực kỳ thuần thục đem Sở Cửu Ca ôm vào lòng.

Tam Tiền nói: "Quỷ Vương đại nhân, thả Cửu muội muội nhà ta ra, hội đấu giá Cửu Thiên chúng tôi không có ý định liên hôn với Ưu Minh Điện các người."

"Lời nhảm nhí quá nhiều!" Đáy mắt Dung Uyên loé qua hàn ý băng lạnh, hoàn toàn không ngó ngàng gì đến tên Tam Tiền đang lảm nhảm, ôm Sở Cửu Ca nhanh chóng rời khỏi.

Với tốc độ của Tam Tiền là không cách nào đuổi kịp, nhưng mà Tam Tiền vẫn là tăng tốc mà đuổi theo rồi.

Hắn vừa đuổi vừa lẩm bẩm, "Ta nói Nhất Nhất ngươi vẫn là nên nhanh trở lại đi! Phù sa không chạy ruộng người ngoài đó!"

Lãnh Sát hoàn toàn ngẩn ra, sắc mặt hắn trở nên trắng bệch.

Hắn thấp giọng nói: "Quỷ Vương, Quỷ Vương của Ưu Minh Điện.."



Lúc này hắn gần như bị dọa sợ đến ngất đi rồi có được hay không! Hắn không hề cho rằng tên thiếu gia của hội đấu giá Cửu Thiên kia sẽ rảnh rỗi nói đùa như thế.

Vậy nếu như đó là Quỷ Vương, bọn chúng nhiều lần ám sát người bên cạnh của hắn, lúc này cổ của hắn vẫn còn nằm trên người, thật sự là kì tích.

"Lão đại, Quỷ Vương của Ưu Minh Điện đó là người như thế nào? Tên nam nhân đó rất mạnh."

"Ta cũng chỉ là nghe qua lời đồn, e là Vô tận đại lục này cũng không có được mấy người là đối thủ của hắn." Lãnh Sát nói.

Hắn nghĩ không thông Quỷ Vương vì sao ở trong thất quốc, xem ra vận khí của chúng không phải không tốt một cách bình thường!

Sở Cửu Ca bị Dung Uyên áp giải về khách điếm nghỉ ngơi, ngày hôm sau sau khi ngự y trực tiếp tuyên bố cô đã tỉnh lại, những người Lam Linh Quốc đó đương nhiên phải đến thăm rồi.

Sắc mặt Lam Yên trắng bệch, cô nhìn Sở Cửu Ca nói: "Đều tại ta, ta mời Cửu Ca ngươi ra ngoài, nhưng lại không thể bảo vệ ngươi. Sau khi ta thoát thân liền vào trong cung cầu xin Tử Hoàng phái cao thủ đi ứng cứu, may là Cửu Ca ngươi có thể thoát hiểm."

Ứng cứu, cô là không hề đợi được người nào đến ứng cứu.

Lam Yên đem chuyện này đổ cho Tử Hoàng, không có người có thể đi thì cũng không phải lỗi do họ không giúp, mà là Tử Hoàng không đáp ứng.

Sở Cửu Ca nói: "Điều này không liên quan ngươi, là do ta không may. Ta cần phải nhanh chóng hồi phục, đại hội thất quốc rất nhanh là bắt đầu rồi, ta không thể để Dung Uyên một mình đi tham gia thi đấu."

"Cái gì? Ngươi cũng đã thương thành như vậy rồi, mà vẫn còn muốn tham gia đại hội thất quốc?" Lam Yên mặt kinh ngạc nói.

"Xích Linh Quốc lâu như vậy không có ai tham gia, ta nhất định phải tham gia đạt chút thành tích tốt."

"Ngươi đây thực là quá ngoan cố rồi, ta.. ta đi nghĩ biện pháp, Thái tử điện hạ có đan dược tam phẩm trị thương tốt hơn, ta đi xin xin người. Có được đan dược đó, Cửu Ca ngươi nhất định có thể khỏi trước đại hội thiên tài thất quốc."

"Thật sao?"

"Thật đó! Cửu Ca ngươi là bạn tốt của ta, vô luận thế nào ta cũng sẽ khiến cho Thái tử điện hạ đáp ứng đem đan dược giao cho ta, ngươi đợi ta vài ngày." Lam Yên nói.

"Được!"

Lam Yên hỏi han Sở Cửu Ca một hồi, sau đó liền rời khỏi, Sở Cửu Ca hư nhược phút chốc trở nên tinh thần hẳn lên.

Cô nói với Dung xuyên: "Dung yêu nghiệt, xem ra kịch hay sắp sửa bắt đầu rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play