“Đi đâu? Đã đến trạm cuối cùng rồi mà còn muốn đi đâu nữa?”
“Chuẩn bị đường về, mọi người nhanh lên đi, mỗi trạm chỉ cho dừng lại
không quá 5 phút.” Lời nói của tài xế làm mọi người hoảng hốt: “Không
phải là mọi người chuẩn bị ở nhà hỏa thiêu ngốc cả một đêm đó chứ? Ở đây chính là nơi mà ngay cả nhân viên làm việc của bọn họ cũng không ở lại
một buổi tối.”
Đúng là đêm khuya ở lại nhà hỏa thiêu là một chuyện vô cùng kinh khủng,
nhưng mà chiếc xe buýt số 14 dừng ở cách đó không xa, dường nhưng lại
càng quý dị hơn.
“Anh cứ luôn nhấn mạnh không thể dừng ở trạm 5 phút, ngày hôm nay tôi
muốn xem xem kéo dài 5 phút sẽ xảy ra chuyện gì?” Viên Phong cười lạnh,
hạ quyết tâm muốn đứng cùng một chỗ với tôi.
“Mấy người các người thì sao?”
“Nhà của chúng tôi ở trạm Đoạn Vọng lâu, nếu không…”
“Tất cả im lặng cho tôi.” Nắm tay của Y Y, tôi đi tới từ đằng sau chiếc
xe buýt: “Trong số chúng ta thiếu mất một người, chẳng lẽ là các người
không phát hiện ra hả?”
Đã tìm một vòng, nhưng mà lại không nhìn thấy cô bé ngồi ở cuối xe đâu,
hình như là xe buýt số 14 vừa mới tới nhà hỏa thiêu cầu số ba thì cô bé
đã biến mất.
Viên Phong sờ con dao, đi đến bên cạnh tôi: “Cô bé đó luôn không có cảm
giác tồn tại, tất cả mọi người đều đang thương lượng vấn đề đi hay ở,
bản thân khó đảm bảo, ai mà còn quan tâm người khác chứ?”
“Đúng vậy đó, chúng ta nên bảo vệ mình trước đi, đừng có quan tâm nhiều
chuyện như thế.” Vương Xuân Phú cũng đứng ở một bên hùa theo, bọn họ đều cho rằng tôi là người tu đạo thật sự có chút bản lĩnh, muốn đi cùng với tôi.
Tài xế xe buýt tuyến 14 thì lại thúc giục: “Các người lên xe nhanh lên đi, còn 1 phút nữa, nếu không thì tôi xuất phát đó.”
Mấy người bọn họ đưa mắt nhìn tôi: “Anh là cảnh sát, chúng tôi nghe theo anh, anh nói đi.”
Tôi không trực tiếp trả lời bọn họ, mà là nhìn vào mặt của mỗi người bọn họ, cứ coi như là tài xế lái xe và cô bé mất tích là quỷ, vậy thì trong 6 người trước mặt cũng chỉ có hai người là người.
Trước khi chưa xác định thân phận của bọn họ, tôi sẽ không dám tùy tiện
mở miệng, nếu như để quỷ ở lại, thế thì tình cảnh của tôi sẽ càng nguy
hiểm hơn.
“Tôi nghĩ là chắc có lẽ mọi người có chút hiểu lầm với tôi, tôi cũng
không phải là đạo sĩ có pháp lực gì đâu, một tuần trước tôi thậm chí
không tin trên thế giới này có yêu ma quỷ quái, cho nên mọi người không
cần phải đưa ra lựa chọn giống như tôi.” Nắm tay của Y Y, tôi với cô bé
đi qua một bên, không tham gia vào cuộc thảo luận của bọn họ.
“Tôi lựa chọn ở lại.”
“Kiến Nghiệp, chúng ta cùng ở lại đây đi, chắc là cái anh đó vẫn còn có át chủ bài.”
Hai phút sau, xe buýt tuyến 14 lái đi, ngoại trừ người mặc quần áo bệnh nhân, những người khác đều ở lại.
Đưa mắt nhìn tuyến xe 14 chạy xa, bây giờ tôi chỉ có thể đánh cược vận
may một lần, hi vọng người mặc đồ bệnh nhân cùng với tài xế đều là quỷ.
“Không còn lựa chọn nữa, bây giờ chúng ta đi đâu đây?” Viên Phong gọi đám người tụ tập bên cạnh tôi.
“Tôi cũng đâu có chuẩn bị đi cùng với các người.” Quả quyết từ chối, tôi kéo Y Y qua một bên.
Mấy người bọn họ nhìn thấy tôi như vậy, lập tức gấp gáp: “Đừng mà, chúng ta cũng coi như là châu chấu trên cùng một sợi dây, thêm nhiều người ở
chung với nhau, có thể giúp đỡ cho nhau.”
“Nói có lý đó, đến khi trời sáng vẫn còn hai đến ba tiếng đồng hồ, chúng ta tập hợp lại cùng một chỗ, dương khí mạnh hơn.”
“Các người thích làm cái gì thì làm cái đó, nhưng mà tôi sẽ không đồng
hành với các người, tốt nhất là các người đừng có đi theo tôi.” Tôi nói
như chém đinh chặt sắt, không để lại đường lui: “Tự mình giải quyết cho
tốt đi, cuối cùng tôi cho các người một lời khuyên, đừng tin người bên
cạnh.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT