*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn chiếc xe taxi trước nhà và giọng nói của người đàn ông ở phía sau lưng thì tôi lập tức biết chuyện gì đang xảy ra.
Cái đêm tôi bắt xe taxi đi về sau đó bị Lục Tư Tề chặn đường ngăn lại nên gã tài xế đã tử vong, dạo gần đây tới cái mạng bé nhỏ của tôi còn khó bảo toàn được cho nên cũng không rảnh suy nghĩ lại sự kiện kia.
Nếu đếm ngược lại thì đêm nay chính là đầu thất của gã tài xế.
Những hồn ma bình thường chắc chắn sẽ không vào được nhà của bà ngoại, Tô Khê từng tới đây một lần, tuy rằng Lục Tư Tề không xuống tay với cô ấy nhưng đoán được nếu cô ấy nửa đêm tới đây thì tôi nhất định sẽ lo lắng và mở cửa để cổ vào, cho nên anh ta làm quỷ tài xế kia bám vào người sống là Tô Khê để đi vào, trách không được vừa rồi tay của Tô Khê lạnh như băng.
Tôi giữa cánh cửa khép hờ, không dám quay đầu nhìn lại, một khi quay đầu lại thì ba ngọn lửa sinh mệnh trên đỉnh đầu sẽ tắt và tôi cũng sẽ gặp rắc rối.
Tôi đổ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cảm giác được gã tài xế đến gần, thế là tôi liền bay thẳng ra khỏi nhà, mặc kệ hình tượng, chạy tới chỗ cái cọc gỗ xoan đào rồi dùng hai tay hai chấm quấn lấy nó, sau đó gọi bà ngoại thật lớn tiếng.
Nhưng bất kể tôi gọi như thế nào thì bà ngoại ở trong nhà cũng không đáp lại nửa lời nào.
Tôi nhìn xuyên qua cánh cửa khép hờ vào trong phòng thì đã không thấy bóng dáng của Tô Khê đâu hết, lại nghĩ tới việc mẹ của Lục Tư Tề thích hạ cổ sợ sẽ hạ lên người của Tô Khê và khống chế cô ấy vào phòng làm bà ngoại bị thương, thế là tôi ôm cọc gỗ xoan đào vừa cắn chặt răng, sau đó buông ra xoay người liền chạy vào trong nhà.
Nhưng tôi vừa mới động người thì một luồng sáng chói mắt chiếu qua đây và chiếc xe đậu bên ngoài đột nhiên nổ máy lao về phía tôi.
Tôi còn tưởng rằng người ngồi bên trong xe là Tô Khê thì bà ngoại chắc sẽ được an toàn nên thở nhẹ ra một hơi, nhưng khi nhìn xuyên qua ánh đèn lại nhìn thấy đó chính là gã tài xế bị thiêu cháy đen hết cả người đang ngồi ở bên trong xe, hai tay gã nắm chặt lấy vô lăng còn đầu thì dựa vào trên vai, trông cái tư thế này đủ mười phần cổ quái.
Tôi cảm thấy rất áy náy với gã tài xế này nhưng quan trọng hơn là tôi phải cứu lấy mạng của mình trước, tôi không biết là gã có đâm vào trúng cọc gỗ xoan đào hay không vì tôi đã thả tay chân và cố chạy vào trong nhà.
Nhưng chiếc xe đó giống như bóng ma thật sự cứ theo sát tôi, vô luận tôi chạy như thế nào nó đều sẽ xuất hiện trước tôi và ngăn tôi lại, rõ ràng chính là bức tôi ra bên ngoài.
Tôi chạy qua vài lần cũng không né được, nhìn bộ dạng cổ quái của gã tài xế, tôi bị buộc tới nước này nên tôi đành ôm chặt lấy cọc gỗ và rút nó ra, sau đó khiêng cọc gõ hướng tới đâm vào chiếc taxi ma.
Tôi lớn lên ở thôn quên nên sức lực tự nhiên cũng khoẻ hơn người, lợi dụng lúc quỷ tài xế tránh đi tôi liền khiêng theo cọc gỗ xoan đào hướng vào phòng.
Tôi vọt tới cửa rồi ném gỗ đi vừa trở tay kéo cửa đóng lại và chạy về phía phòng của bà ngoại, việc xem hương tôi còn chưa học được nên đụng tới quỷ thì tôi càng không có nửa cách giải quyết, sau đó, ngay khi tôi vừa quay người lại thì đụng trúng một khối cơ thể cứng ngắc cứng còng, một mùi hương lạ mà rất quen thuộc lập tức xộc vào mũi.
Tôi thầm than ở trong lòng không ổn rồi, chẳng lẽ do tôi rút một cái cọc gỗ nên Lục Tư Tề cứ thế này đi vào được chăng?
Tôi cũng không nghĩ nhiều liền xoay người lại muốn chạy ra ngoài cửa, còn không ngừng dùng tay xoa xoa bụng nhỏ của mình, không phải quỷ thai rất lợi hại lắm sao, sao đã thế này rồi nó còn không cứu tôi? Nếu nó cứu không được thì gọi Mặc Dật tới đối phó với Lục Tư Tề đi, quỷ đánh quỷ cũng còn tốt hơn là tôi tự đánh bừa đó nha!
Nhưng tôi vừa quay người lại thì cửa đã bị phá mở, chỉ thấy Tô Khê đang ôm thứ tôi ném đi kia.
Chính là cọc gỗ xoan đào đó, cô ấy thì nhìn tôi một cách thẫn thờ, còn chiếc xe ma bên cạnh vẫn chạy rầm rầm.
- ----
-----
Editor: Alissa
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT