CHƯƠNG 675

Cùng lúc đó, ông chủ cửa hàng căn bản không nhận được tin tức không cho chất phụ gia, cho nên ông ta vẫn bỏ chất phụ gia vào trong cháo ngũ cốc.

Nói đi cũng phải nói lại, người ta đã trả giá rất cao cho ông ta, hai tỷ bốn trăm triệu chỉ để ông ta bỏ chất phụ gia vào trong cháo, nhưng mà liều lượng phải nhiều một chút.

Có chuyện gì vậy chứ?

Hai tỷ bốn trăm triệu không phải chỉ là bỏ chất phụ gia làm cho người ta ăn đến nghiện vào trong cháo ngũ cốc thôi à.

Cháo ngũ cốc cũng là do người đàn ông mặc đồ vest cố ý kêu làm, vốn dĩ cửa hàng không có bán loại cháo này, là anh ta cố ý thêm vào, còn nói là thực phẩm dinh dưỡng, tăng thêm cũng không có gì đáng ngại.

Có mục đích là gì thì ông ta không thèm để ý, cũng không quan tâm, chỉ cần có tiền, không giết người, không phóng hỏa, tại sao ông ta lại không làm chứ?

Vẫn là câu nói đó rất đúng, có tiền thì làm việc cho ma cho quỷ.

Vui vẻ ngân nga khúc hát, ông chủ quán cháo dọn dẹp, quét nhà, rửa chén.

Có một trận tiếng bước chân truyền đến, sau đó bóng người cao lớn bao phủ ông ta, ông chủ không ngẩng đầu lên, chỉ nói: “Bữa sáng đã bán xong rồi, cửa hàng đã đóng cửa.”

“Vậy à?” Mắt Thẩm Hoài Dương nhìn chăm chăm vào ông chủ, khẽ động đôi môi mỏng: “Ông có muốn nói gì về món cháo ngũ cốc không?”

Cháo ngũ cốc…

Một chút phản ứng bất ngờ mà ông chủ cũng không có, ông ta ngẩng đầu lên, vô cùng kinh ngạc mà nói: “Cháo ngũ cốc có vấn đề gì không?”



“Tôi không thích người khác vòng vo tam quốc với tôi, sự kiên nhẫn của tôi không tốt đâu.” Trong giọng nói trầm thấp của anh đã nhiễm phải ý cảnh cáo.

“Anh đây nói chuyện khó hiểu quá, tôi không hiểu gì hết.” Ông chủ cửa hàng lắc đầu.

“Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.” Biểu cảm của Thẩm Hoài Dương lạnh lùng giống như tảng băng: “Vậy tôi nhắc nhở ông, chất phụ gia…”

Chủ quán không chịu thừa nhận, cứ lắc đầu nguây nguẩy, chắc chắn là mình không bỏ chất phụ gia vào trong cháo.

Không nói dong dài với ông ta nữa, Thẩm Hoài Dương đưa tay vỗ một phát, cửa quán ăn lại bị đẩy ra một lần nữa, có hai người cảnh sát đi vào, trực tiếp dẫn ông chủ cửa hàng đi.

Thẩm Hoài Dương đứng dậy ngồi vào xe, trợ lí Trần khởi động xe chạy theo xe cảnh sát trước mặt.

Ném giấy xét nghiệm chất phụ gia ra trước mặt chủ quán, cảnh sát nói: “Lần này còn gì để nói nữa không?”

Chứng cứ rành rành trước mắt, căn bản không có cách nào tiếp tục phủ nhận, lúc này mới thành thật. Chủ quán gật đầu thừa nhận, đúng là có bỏ chất phụ gia đặc biệt trong món ăn.

Thẩm Hoài Dương ngồi bên cạnh hai người cảnh sát, trước mặt có đặt một ly cà phê, đôi mắt vẫn luôn híp lại.

“Tại sao chỉ bỏ chất phụ gia vào trong cháo ngũ cốc?” Cảnh sát hỏi.

“Làm gì có nhiều tại sao như thế, đương nhiên là bởi vì kiếm nhiều tiền rồi.” Chủ quán lẩm bẩm nói thầm, giọng nói rất nhỏ, không có người nào nghe thấy. Một giây sau, lập tức thay đổi sắc mặt, xin lỗi một cách thành khẩn: “Tôi biết lỗi của mình rồi, tôi đảm bảo lần sau sẽ không tái phạm nữa, tôi sẵn lòng hợp tác với công việc của các đồng chí công an.”

Cảnh sát gõ nhẹ lên mặt bàn, lặp lại một lần nữa: “Tại sao lại bỏ chất phụ gia vào trong món cháo ngũ cốc, nghe rõ câu hỏi của tôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play