CHƯƠNG 453

Nhưng mà đợi đến lúc có kết quả, gương mặt tuấn mỹ của Thẩm Hoài Dương lại không kiềm chế được mà đen lại, vô cùng u ám.

Cô căn bản không lưu số điện thoại di động của anh vào trong danh bạ, anh căn bản không tìm thấy số điện thoại của mình trong danh bạ của cô.

Lại kéo tới nhật ký trò chuyện, đúng là tìm được số điện thoại, không có ghi chú gì hết, chỉ vẻn vẹn là một dãy số, chỉ như thế mà thôi.

Khuôn mặt lại đen hơn, ngón tay tiếp tục lướt lên lướt xuống, sau đó nhìn thấy trong nhật ký trò chuyện có Quốc Gia, Trạch Hy.

Quốc Gia, Trạch Hy, chậc chậc, xưng hô thân mật tới cỡ nào.

Lúc anh vẫn còn tiếp tục lướt xuống phía dưới, cánh tay Diệp Giai Nhi duỗi ra giật lấy điện thoại từ trong tay anh.

Khẽ nâng cằm lên, ánh mắt của Thẩm Hoài Dương âm trầm giống như một vòng xoáy không ngừng chuyển động, giống như là muốn nuốt chửng cả người cô vào trong.

Không thèm để ý tới anh, Diệp Giai Nhi khẽ cúi đầu lục tìm tin nhắn, ba tin nhắn vừa mới gửi đến đều là của Thân Nhã.

Quán bar Mị Sắc, ngày mai tớ chờ cậu ở đây, cậu nhất định phải đến đó.



Không cho phép giả vờ như không nhìn thấy tin nhắn của tớ, cũng không cho phép nói với tớ là cậu bận, tớ biết lúc này cậu đang ở thành phố S.

Giai Nhi, làm sao bây giờ, tớ thật sự rất khó chịu, cần có một người bên cạnh tớ.

Thấy vậy, lông mày cô không khỏi nhíu lại Thân Nhã có chuyện gì vậy chứ, chẳng lẽ là đã xảy ra chuyện rồi?



trắng, cổ áo còn có hơi thấp trên người cô.

Thuận theo ánh mắt của anh, lúc này Diệp Giai Nhi mới phát hiện trên người mình vẫn còn mặc áo dây, cô lạnh lùng nhìn anh: “Thẩm Hoài Dương, anh nhìn chỗ nào vậy?”

Không nói tiếng nào, cánh tay dài cường tráng của Thẩm Hoài Dương duỗi ra ôm cô vào trong ngực, sau đó bàn tay anh vuốt ve lưng cô, một đường hướng xuống.

Thân thể giằng co kịch liệt, hết tay rồi đến chân cùng bắt đầu chuyển động, đấm đá, giọng nói gạt ra từ trong kẽ răng: “Buông tay ra, Thẩm Hoài Dương!”

“Không buông.” Đôi môi mỏng phun ra hai chữ, anh nắm chặt cánh tay cô, sau đó trực tiếp đặt cô lên cánh cửa to lớn ở sau lưng, cúi người xuống, lồng ngực cứng như sắc nhẹ nhàng cọ xát cô: “Cô Diệp, đúng là có đôi khi phụ nữ cần có đàn ông tưới nhuần, Trần Diễm An nói rất đúng.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play