Bữa trưa, ba người họ cùng nhau lên nhà hàng lớn. Khách sạn năm sao xa hoa, đến bữa buffet cũng xa hoa nốt.

San San đang băn khoăn, không biết nên mở lời như thế nào.

"Tiêu Vũ Hy, anh còn nhớ cô gái họ Diệp năm nào không? Cái cô đã cùng với anh đập vỡ miếng ngọc bội của tôi ấy!".

San San hết nhìn anh rồi nhìn sang Tiêu Vũ Hy. Ánh mắt đè nén không nổi sự mong chờ. Lâm Quân có chút ngột ngạt, nhét một miếng mực vào chén của cô.

"Em mau ăn đi kẻo nguội!".

Tiêu Vũ Hy hơi sững lại một chút. Vẻ mặt không có chút gì thay đổi.

"Hoá ra San San là con gái của cô ấy!".

Lúc này, Tiêu Vũ Hy bàng hoàng, phải nhấp một ngụm nước để lấy lại sự bình tĩnh. Trong đầu đang nghiêm túc nhẩm tính.

"San San, năm nay em bao nhiêu tuổi nhỉ?".

"Em... 19 tuổi!".

"Em sẽ ngạc nhiên lắm cho xem! Mẹ em ngày trước là bồ cũ của Tiêu Vũ Hy!".

Anh cùng lúc bị Vũ Hy và San San lườm một cái. Bây giờ mới cảm thấy họ có chút giống nhau.

Tiêu Vũ Hy dường như đã phát hiện ra điều gì đó.

"Thực ra lúc nhìn thấy San San, tôi đã cho người đi điều tra rồi! Quả nhiên là con gái của cô ấy..." - Giọng của Vũ Hy có chút khó đoán.

Chẳng nhẽ thật sự không nhận ra cô là con gái anh ta sao?

"Ngày trước, mẹ em bỏ anh đi theo người đàn ông khác, nói là đã có thai với người ta. Ra đấy là em!".

Cái gì chứ?

Mẹ cô nói vậy sao? Xem ra mẹ Diệp thật sự là thiên tài nói dối, nói ba cô bị cá mập ăn mất, cô cũng tin. Nói có thai với người đàn ông khác, Vũ Hy cũng tin.

"Ba em hiện giờ sao rồi?".

Đã đến nước này, San San nói.

"Mẹ em nói ba em đi ra khơi bị cá mập ăn mất xác rồi! Ngay từ khi chào đời, em đã không biết ba em là ai...".

"Gì chứ? Không phải ngày trước mẹ em bỏ trốn theo cái gã họ Thạch đó sao?".

"Làm gì có? Chú Thạch đã có gia đình rồi. Đúng là chú ấy là hàng xóm của em, vợ chú ấy mất sớm, hơn nữa nhà có anh con trai cũng lên thành phố học được mấy năm rồi!".

"Vậy không lẽ cái người bị cá mập ăn mất xác là anh sao?".

Tiêu Vũ Hy biết mình lỡ lời. Tuy nhiên, ngẫm kỹ thì không phải không có lý. Lúc đó, Vũ Hy luôn hứa ngược hứa xuôi với cô gái đó sẽ sớm ly dị vợ để đến với cô. Đúng là đến một cái biện pháp an toàn cũng không có.

Tự nhiên, Lâm Quân ở đâu rút ra một tờ giấy. Là giấy xét nghiệm ADN. Một bên là Tiêu Vũ Hy, một bên là Diệp San San... Tỉ lệ trùng khớp hơn 99%.

Hai người họ đều đã biết.

"Ba..." - San San nấc lên - "Con cuối cùng cũng chờ được ngày này rồi!".

Khoan đã! Chuyện này chẳng phải quá nhanh rồi sao?

Tiêu Vũ Hy dường như vẫn chưa chấp nhận được sự thật này. Thậm chí còn phải đưa tay nới cà vạt ra một chút. Trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Tiêu Vũ Hy nhìn vào tờ giấy có chút nghi ngại. Đây là cô gái mà Lâm Quân đưa về. Ban đầu, Tiêu Vũ Hy nhìn cô đã không khỏi ngạc nhiên, nhưng không hề nghĩ đây chính là con gái của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play