Bọn họ ngươi một lời ta một câu, Vương Thủ Triết cũng nhớ tới một chút tri thức rải rác, không khỏi cau mày nói: "Tiền Thị Thương Hội trải rộng khắp nơi Lũng Tả, từ trước đến nay chú trọng danh dự, nếu bán Diệt Trùng Tán giả mà dẫn đến Lũng Tả xảy ra nạn sâu bệnh, chỉ sợ không chịu đựng nổi hậu quả như thế. Sẽ có khả năng này hay không, không, không, không, một số loài mật trùng có sức đề kháng cao đã sống sót trong cuộc chiến chống lại Diệt Trùng Tán hết lần này đến lần khác, dần dần hình thành một khu vực diện tích kháng dược lớn?"

Mặc dù đời trước Vương Thủ Triết không tiếp xúc với nông nghiệp, nhưng cũng biết cho dù là vi khuẩn virus hay là sinh vật gì đều sẽ không ngừng bắt đầu tiến hóa đột biến gen, dường như loại tiến hóa không có quy luật, nhưng phần lớn đều sẽ bị tự nhiên đào thải.

Một số mật trùng tiến hóa theo hướng kháng dược đã sống sót sau cuộc đối đầu với Diệt Trùng Tán, và việc dần dần sinh sôi là điều hợp lý.

Nhưng căn bản là Vương Tiêu Chí không thể nào hiểu được cái gì gọi là sinh vật tiến hóa, hắn chỉ là cau mày nói: "Thủ Triết, ngươi đừng ở nơi đây nói bậy nói bạ, trước đó Diệt Trùng Tán còn dùng rất tốt, làm sao năm nay lại không dùng được nữa?"

"Gia gia, trái lại ta cảm thấy Tứ ca ca nói rất có lý." Vương Lạc Tĩnh nói: "Gia gia người đã quên rồi sao, mấy năm qua luôn nghe người ta phàn nàn là hình như Diệt Trùng Tán càng ngày càng không dùng được, tại sao hàng năm đều có mật trùng?"

Sắc mặt Vương Tiêu Chí cứng đờ, sắc mặt càng ngày càng khó coi. Những năm gần đây, nhất là từ sau mười năm trước bắt đầu gia tăng sản lượng thì mật trùng liền có xu hướng dần dần tăng nhiều, nhưng bởi vì tổng thể còn ở trong phạm vi chống lại được nên cũng chỉ cảm thấy phiền não mà thôi.

Gần như Vương Thủ Triết đã có thể xác định đây là mật trùng có tính kháng dược mạnh đã sinh sôi khuếch tán ra. Mà một mùa đông ấm này cũng làm cho phần lớn trứng trùng sống tiếp được, lại thêm khí hậu năm nay thích hợp cho mật trùng sinh trưởng, mới xảy ra một màn trước mắt này.

Đợt này phiền phức lớn rồi, dù là Vương Thủ Triết cũng không nhịn được mà tê cả da đầu, hắn cũng không có năng lực sản xuất "Thuốc trừ sâu" ...

Chính là nhà dột còn gặp mưa! Dưới trận nạn này, thời gian sắp tới Vương thị sẽ càng ngày càng khó khăn?

"Tứ ca ca." Vương Lạc Tĩnh lôi kéo Vương Thủ Triết đến một bên, nàng thấp giọng nói: "Ta có biện pháp giải quyết mật trùng, nhưng ta sợ gia gia nên không dám nói!"

Cái gì?

Vương Thủ Triết sững sờ, khó tin mà nhìn nàng.



"Tứ ca ca, huynh không tin ta sao?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Lạc Tĩnh có chút sụp đổ.

"Tứ ca ca, ta đề nghị huynh nên nghe nha đầu kia." Vương Lạc Đồng lớn tuổi hơn một chút cũng chụm đầu lại: "Mặc dù Lạc Tĩnh còn nhỏ tuổi, thế nhưng từ nhỏ đã thích chơi với côn trùng, rất hiểu rõ về côn trùng, hơn nữa còn đặc biệt thích nuôi côn trùng."

"Hay!" Tinh thần Vương Thủ Triết lập tức tỉnh táo, ánh mắt sáng rực nói: "Muội nói thử với Tứ ca ca trước đi, muội giải quyết mật trùng như thế nào, đừng nóng vội, từ từ nói, chúng ta có rất nhiều thời gian."

"Những năm gần đây luôn nghe gia gia phàn nàn về mật trùng nhiều, lương thực không nhiều bằng những năm qua." Vương Lạc Tĩnh yếu ớt nói: "Cho nên ta nghĩ, nếu như ta có thể thay gia gia giải quyết mật trùng, gia gia nhất định sẽ rất cao hứng. Ta sẽ có thể cầu xin gia gia đừng gả tỷ tỷ đi, ta không muốn tỷ tỷ rời khỏi đây."

Sắc mặt của Vương Lạc Đồng lập tức có chút tái nhợt, cúi đầu không dám nói lời nào, chuyện này không tới phiên nàng làm chủ.

"Nếu muội thật sự có thể giải quyết tai họa mật trùng thì Tứ ca ca sẽ đồng ý ra sức bảo vệ các muội." Vương Thủ Triết chắc chắn cam kết: "Chỉ cần không muốn gả thì chúng ta sẽ không gả."

"Cảm ơn Tứ ca ca." Vương Lạc Tĩnh vui mừng nhướng mày nói: "Thật ra muội đã sớm thấy qua trong « Trùng Kinh », cổ nhân đã từng dùng Thảo Linh Trùng để xử lý mật trùng, nhưng mà những năm gần đây Thảo Linh Trùng càng ngày càng ít. Năm ngoái ta chỉ nuôi một chút mật trùng và Thảo Linh Trùng, quả nhiên hữu hiệu, bởi vậy năm nay ta nhờ ca ca đi lên trên núi bắt hai con Thảo Linh Trùng Vương. Ta bỏ ra chút thời gian thuần hóa bọn chúng..."

"Chờ chút..." Mặt Vương Thủ Triết liền thay đổi: "« Trùng Kinh » là cái gì, còn có muội có thể thuần hóa Thảo Linh Trùng Vương sao?"

"Trùng Kinh chính là Trùng Kinh, là cổ tịch ta tìm được ở trong tàng thư các." Vẻ mặt Vương Lạc Tĩnh vô tội nói: "Trong Trùng Kinh có nói làm thế nào để thuần hóa côn trùng, cũng không phải rất khó, Tứ ca ca muốn học thì ta có thể dạy huynh."

Không phải rất khó sao?

Mặt Vương Thủ Triết có chút đen, hắn dung hợp qua trí nhớ của đời trước, vẫn tương đối hiểu rõ thế giới Huyền Vũ. Bên trong thế giới Huyền Vũ này có một nhóm người như vậy, ưa thích thông qua khống chế linh trùng để sinh sản hoặc là chiến đấu, bình thường được xưng là Linh Trùng sư.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play