Trả chap lần 11

-------------------------------------

Phân khu F...

"Yên Nam Sơn uy vũ! Yên Nam Sơn vô địch! Royal vô địch!"

"Cố lên Yên Nam Sơn! Cố lên Royal!"

"Cao trung Royal sẽ thắng! Cao trung Royal sẽ thắng!"

"Yên Nam Sơn muôn năm! Yên gia muôn năm! Royal muôn năm!

Sau bộ môn thi đấu đầu tiên, cao trung Zodiac đã vấp phải sự công kích và ý kiến trái chiều từ công chúng. Đến bộ môn thi đấu thứ hai, phía công chúng lại càng cổ vũ cho Royal hơn, vì tuyển thủ của Royal lần này, là con cháu của Yên gia - Yên Nam Sơn.

- DOÃN SONG NGƯ! EM TRAI NGOAN CỦA CHỊ! CỐ LÊN! FIGTING! ZODIAC HIGH SCHOOL FIGHTING!

Đột nhiên, một loại âm thanh to lớn lấn áp hoàn toàn những tiếng hô đồng thanh của các khán giả khác. Không những chẳng cổ vũ cho Yên gia Yên Nam Sơn, mà còn cổ vũ cho đối thủ cậu ta và cao trung Zodiac. Không chỉ riêng khán đài, mà những tuyển thủ Zodiac đang ngồi ở ngoài cũng đều hướng ánh mắt lên hàng ghế Vip của đài quan sát sân vận động. Hai mắt Kim Ngưu chợt sáng lên:

- Chị Thi Mặc!

- Ế, có cả anh trai tớ kìa!

Nhân Mã cũng nhận ra bóng dáng quen thuộc đang giơ tấm vải "Zodiac Fighting" lên, người ngồi cạnh Yên Thi Mặc là Trịnh Nhân Phong.

"Này, đấy có phải là Yên Thi Mặc, chiến mã trẻ tuổi của Yên gia không?"

"Đúng rồi! Đó là Yên Thi Mặc! Thần đồng kinh doanh của Yên gia đấy!"

"Ôi mẹ ơi! Là Yên Thi Mặc đấy! Là Yên Thi Mặc đấy!"

"Cô ấy là nhân tài, là báu vật của Yên gia đấy!"

"Khi nãy cô ấy cổ vũ cho Zodiac, cậu nam sinh kia là em trai của cô ấy sao?"

"Đúng rồi, chồng của Yên Linh Nguyệt là Doãn Nhất, hẳn cậu kia là con trai của họ!"

"Oa, trùng hợp vậy sao? Trận đấu này có đến hai người là người của Yên gia sao? Ô mô!"

"Yên gia đối đầu nhau trong cuộc thi! Thật thú vị! Lại còn là Yên Đông và Yên Nam!"

Chẳng mấy chốc, thế cờ nghiêng hẳn về Yên Nam Sơn và Royal đã bị thay đổi. Giờ đây, khắp khán đài, đều cổ vũ cho cả hai bên, trường Zodiac cũng có, trường Royal cũng có. Thế cục lại trở về như ban đầu.

- SONG NGƯ CỐ LÊN! NHƯ CÁ ĐẠP NÚI! FIGHTING! FIGHTING!

Yên Thi Mặc vẫn không bỏ qua mà thích thú cuồng nhiệt hét vào chiếc loa cầm tay. Cô không biết rằng, ở dưới sân thi đấu, lại có một gương mặt đang đen như đít nồi.

- Cá đạp núi là cái mẹ gì vậy chời -_-!!!

- Cha, tốt quá nhỉ? Yên Thi Mặc vậy mà cũng đến cổ vũ cho mày nha?

Chợt, Yên Nam Sơn bước đến vạch xuất phát với những trang bị đầy đủ, vừa xuất hiện, đã lên tiếng gây chuyện trước. Dù vậy, Song Ngư còn chẳng thèm để hắn vào mắt. Thấy Song Ngư không thèm đếm xỉa đến mình, Yên Nam Sơn mặc dù vô cùng tức giận, nhưng bề ngoài vẫn cố bình thản mà cất giọng nhắc nhở:

- Đừng có tỏ thái độ quá đáng với tao, nếu không mày sẽ hối hận đấy, Doãn Song Ngư! _Nói đến đây, hắn chợt cong môi đầy quỷ quyệt:

- Mày cũng từng có khoảng thời gian đánh nhau, hút thuốc mà đúng không? Cựu học sinh của Zendis mà!

- !!!

Lời của Yên Nam Sơn khiến Song Ngư có chút ngoài ý muốn, như nhìn ra phản ứng của anh, Yên Nam Sơn càng khoái chí cất lời:

- Càng hay, tất cả mọi người đều đã biết mày là người của Yên gia, sự tình mất mặt này, mày sẽ bị đuổi khỏi Yên gia thôi! Yên Đông tụi mày thế là hết haha! Ngay khi mày sắp thắng, bọn tao sẽ như cách cũ, khiến chúng mày thua thảm hại haha!

- Mày nghĩ chiêu của mày sẽ có công dụng hai lần sao? Thiểu năng!

Song Ngư ngược lại với phản ứng ban đầu mà không hề sợ hãi hay lo lắng gì. Anh nhanh chóng bỏ ngoài tai những lời lảm nhảm của Yên Nam Sơn sau đó, cũng như loại bỏ sự tồn tại của hắn trong mắt. Đến khi cả bốn tuyển thủ đều đã lên lưng ngựa, Song Ngư chợt cất giọng nhàn nhạt:

- Này, lớp 10!

- Dạ?

Ân Tuệ Dương có chút giật mình khi đàn anh gọi mình, trên mặt hiện ra vẻ hoang mang. Song Ngư vẫn giữ nguyên vẻ hời hợt, nhắc nhở:

- Cẩn thận một chút.

Roét!

Lời Song Ngư vừa dứt, thì tiếng còi của trọng tài vang lên. Đồng loạt cả bốn tuyển thủ đều dùng hai chân kẹp vào mình ngựa, thúc cho nó xuất phát khỏi vạch.

- Yahh yahh!

Ân Tuệ Dương như vất bỏ hoàn toàn những vẻ lo lắng trước đó, thành thục điều khiển ngựa, nắm vững dây cương, hai chân điêu luyện thúc vào người ngựa, cả người ghì xuống phía trước, hình ảnh cưỡi ngựa vô cùng đẹp và chuyên nghiệp, khiến ai cũng trầm trồ và không rời mắt được.

Lộc cộc! Lộc cộc! Lộc cộc!

Song Ngư và Yên Nam Sơn vô cùng sát nhau, dường như đang cùng đồng hành chứ không hề thi đua. Thấy mãi mà không vượt được Song Ngư, Yên Nam Sơn liền lôi trong túi một mảnh vải màu đỏ ra, vất về phía ngựa của Song Ngư. Bị vải đỏ kích động, không chỉ ngựa của Song Ngư, mà ngựa của Yên Nam Sơn cũng nhảy dựng lên, hí to vài tiếng, như đang chuẩn bị nổi điên. Thấy động, cả Song Ngư lẫn Yên Nam Sơn đều đồng loạt nhấc chân ra khỏi đai giữ, lập tức thả dây cương mà nhảy xuống. May sao hai con ngựa của hai người còn lại, nhân lúc hai con ngựa của Song Ngư và Yên Nam Sơn nhảy dựng lên, đã vượt qua, nên lúc này, khi cả hai nhảy xuống giữa đường đua, đều an toàn.

Ban tổ chức thấy hai con ngựa bị nổi điên, liền vội vàng dừng cuộc thi lại để xử lý, nhưng đã quá muộn.

Ân Tuệ Dương và tuyển thủ còn lại vẫn đang cưỡi ngựa trên đường đua, hơn nữa, còn bị hai con ngựa còn lại đuổi sát.

- ÂN TUỆ DƯƠNG!!!

Bạch Phi Vũ ngồi ngoài ghế chờ, thấy tình hình trước mắt liền bật dậy hét lớn, trên mặt hiện rõ nét bàng hoàng. Không chỉ cậu, mà toàn bộ những người còn lại, từ tuyển thủ của Zodiac đến khán giả hay bất cứ Hiệu trưởng, ban tổ chức nào cũng hoảng hốt.

- Yahh!

Trong khi tuyển thủ còn lại của Royal sợ hãi mà cũng tương tự hai người kia, nhảy khỏi lưng ngựa rồi dùng hết sức cha sinh mẹ đẻ để bò vào chỗ người huấn luyện, thì Ân Tuệ Dương vẫn nắm giữ dây cương. Vẻ mặt cô không hề biến đổi, nghiêm nghị thúc ngựa của mình chạy nhanh hơn, tiến thẳng về đích, mà hai con ngựa kia cũng lao thẳng đến!

- Rẽ!

Vừa chạm đến vạch đích, Ân Tuệ Dương liền nắm dây cương, kéo về bên tay trái, bị điều khiển, con ngựa cô cưỡi liền đổi hướng chạy vòng về bên tay trái mà không hề thắng lại, sau đó lại xuôi mượt chạy một vòng quanh sân. Mà hai con ngựa kia khi lao đến đích, đã bị người huấn luyện chuyên nghiệp thuần hóa.

Một màn biểu diễn ngựa vô cùng giật gân và đẹp mắt đến từ Ân Tuệ Dương, khiến khán giả không ai rời mắt được. Lúc trở về vạch xuất phát, Song Ngư không khỏi gật đầu mà khen:

- Hay đấy!

- Vâng!

Ân Tuệ Dương mừng rỡ khi nhận được lời khen từ đàn anh. Thế nhưng chưa kịp mừng, thì cái giọng đáng ghét của Yên Nam Sơn lại vang lên:

- Mừng làm gì chứ, trận này đâu có tính điểm, đúng không trọng tài?

Yên Nam Sơn nhìn trọng tài với ánh mắt lạnh lẽo, ý của hắn đây chính là đang dùng gia thế để đe dọa trọng tài. Đến lúc này, Song Ngư bất đắc dĩ cũng phải lên tiếng:

- Thành phố Zodiac nằm ở phía đông chứ không phải phía nam.

- Ôi chà! _Lời của Song Ngư làm Yên Nam Sơn bật cười, ngữ điệu nhạo báng:

- Cũng có ngày mày cũng phải dùng đến thân phận mà mày luôn chối bỏ đấy à? Kinh ngạc đấy!

Bỗng, một người từ trong ban tổ chức đi ra, nói nói gì đấy với trọng tài. Trọng tài khẽ gật đầu, rồi công bố:

"Vì bộ môn cưỡi ngựa đua lần này gặp sự cố, phá hỏng cuộc thi nên không có kết quả! Kết quả chung cuộc là 1 - 0! Tỷ số nghiêng về Royal!"

- Đấy! Tao nói rồi mà, đằng nào bọn tao cũng sẽ thắng thôi!

Yên Nam Sơn hài lòng với kết quả mà ngạo mạn lên tiếng, khiến ngọn lửa trong người Song Ngư càng thêm bùng phát. Anh nghiêm lãnh nhìn hắn ta, ngữ điệu vô cùng hàn khí:

- Thắng tao bằng cách dùng thủ đoạn? Một kẻ như mày đang làm nhục Yên gia đấy!

- Tao không chỉ muốn thắng, mà tao còn muốn khiến mày và bạn bè mày mất mặt nữa đấy, Doãn Song Ngư! Dám chống đối Yên Nam Sơn này, bọn mày phải hối hận!

- Này người của ban tổ chức!

Trước thái độ đáng ghét của Yên Nam Sơn, Song Ngư lạnh giọng nhìn người vừa đi ra thông báo cho trọng tài kết quả kia, hàn lãn nói:

- Nếu mấy người không điều tra ra nguyên nhân và hung thủ khiến hai con ngựa kia nổi điên làm gián đoạn cuộc thi này, đến chức vụ ban tổ chức của Sở, mấy người sẽ không bao giờ có lại được đâu. Tôi sẽ khiến cả Sở giáo dục bị mất mặt đấy!

Nói rồi Song Ngư bước đi, Ân Tuệ Dương cũng lật đật bước theo, sắc mặt vô cùng buồn bã. Mà người của ban tổ chức kia khẽ toát mồ hôi hột.

Tất nhiên kết quả vừa rồi, khiến công chúng vô cùng nháo nhào. Kẻ đồng tình với kết quả của trọng tài, lại có kẻ thấy không công bằng, vì nữ tuyển thủ của trường Zodiac đã thể hiện rất xuất sắc.

Khu vực chờ của trường Zodiac...

- Song Ngư! Tuệ Dương!

Hai người mới thi môn cưỡi ngựa đua trở về, đồng loạt mọi người đều đứng lên lo lắng. Các thầy cô cũng hỏi thăm các kiểu, vì màn thi đấu vừa rồi vô cùng nguy hiểm, khi không lại có hai con ngựa nổi điên.

- Cậu điên à Ân Tuệ Dương?! Sao lúc đấy không nhảy xuống như cái thằng nhát cáy kia đi, nếu như cậu bị thương thật thì sao hả?!

Bạch Phi Vũ nổi điên lên, khiến ai cũng ngỡ ngàng. Ân Tuệ Dương bối rối giải thích:

- Tớ từ nhỏ đã quen với việc đua ngựa rồi, tớ là muốn ghi điểm để báo thù cho anh Tống Thanh, cho các anh chị và trường mình thôi, nhưng... _Nói đến đây, cô chợt buồn bã:

- Kết quả lại không được tính!

- Đến nước nà...

Bạch Phi Vũ vẫn còn cáu lên thì bị Cự Giải đập nhẹ vào vai, cô khẽ lắc đầu, ý rằng bây giờ không phải là lúc lớn tiếng. Lúc này, Bạch Phi Vũ mới nhận ra cảm xúc và tâm trạng của bạn mình, cậu chợt vỗ nhẹ đầu Ân Tuệ Dương, giọng hạ thấp xuống:

- Ngu ngốc, cậu không báo thù được thì để tôi giúp cậu làm thay vậy!

- Song Ngư, tay của cậu bị xước mất rồi!

Lúc này, Kim Ngưu để ý mới nhìn ra được vết xước lớn ở cùi chỏ hai cánh tay của Song Ngư. Như Hòa nghe thế liền lo lắng:

- Đâu? Đưa đây để cô xem!

- Không kịp rồi Như Hòa, đến lượt thi của cô rồi! _Thầy thể dục 2 chợt cất giọng, rồi thông báo:

- Bộ môn tiếp theo! Bowling! Tuyển thủ là Âu Dương Xử Nữ 12S và cô y tế Như Hòa!

- Được rồi, cô cùng Xử Nữ đi thi đi, để em xem cho Song Ngư cho!

Kim Ngưu lên tiếng phụ trách, Như Hòa cũng an tâm mà giao cho cô, vì Kim Ngưu đang ôn thi cho trường Y.

- Cả hai lần trường Royal đều chơi xấu rồi, lần này hai người cẩn thận đấy!

Song Ngư lên tiếng nhắc nhở, khiến Bạch Dương thấp thỏm ngồi không yên, nói:

- Xử Nữ, nếu Song Ngư đã nói vậy, thì đừng có cố quá đấy!

- Ầy, tôi biết rồi! Tôi đâu phải đứa ham chơi như cậu!

- Như Hòa, cậu cũng cẩn thận, đến lúc Cảnh Kỳ đến mà cậu lại bị gì, tôi sẽ khó tránh khỏi trách nhiệm a!

Ma Kết không biết là đang an ủi hay tìm cách để bản thân yên bình mà lên tiếng. Khiến Như Hòa cười đểu:

- Vậy thì tôi càng cố để xảy ra chuyện, để xem bộ dạng cậu bị Cảnh Kỳ xử lý thế nào a!

Nói rồi hai người kia bước đến sân thi đấu. Trong lúc Kim Ngưu đang sát trùng vết xước trên cánh tay Song Ngư, thì anh chợt cất tiếng:

- Song Tử, có phải cậu đã giải quyết xong rồi không?

Câu hỏi không đầu không đuôi của Song Ngư khiến cả đám không hiểu gì, mà anh lại tiếp:

- Vừa rồi Yên Nam Sơn biết tôi trước đây có đánh nhau, có hút thuốc, nhưng cuối cùng lại không có gì xảy ra như Tống Thanh.

- Ừ.

Ngay từ đầu, Song Tử đã hiểu ý của Song Ngư. Sau đó, anh quay sang nói với những người khác, đặc biệt là bốn người trong nhóm ngũ lão đại, ngữ điệu bình ổn:

- Mấy cậu cứ thoải mái thi đấu đi, việc xảy ra ở môn bắn cung, sẽ không có lần hai đâu!

Nếu K.C đã nói vậy, tất nhiên là đáng tin rồi.

- Làm sao cậu biết là do Song Tử đã làm vậy?

Kim Ngưu dán băng cá nhân lên vết xước cho Song Ngư, rồi thủ thỉ hỏi nhỏ. Anh đáp:

- Cậu quên quân đội hacker dưới trướng của cậu ta rồi sao? Đứng đầu là cô gái họ Tống đấy. Vừa rồi bảng điện tử bị hack toàn bộ, hẳn là bên Royal thuê được một tay hacker. Vì vậy, người có thể giúp chúng ta, chỉ có Song Tử thôi!

- Đúng nhỉ! Hy vọng những lần tiếp theo sẽ không có chuyện gì xảy ra!

Vừa nói, Kim Ngưu vừa hướng về phía sàn đấu Bowling mà Xử Nữ và Như Hòa sắp tham gia.

Bên phía Royal...

- Tại sao lúc đó lại không có gì?

Yên Nam Sơn tức giận lên tiếng, lần đầu tiên bọn người trường Royal thấy hắn ta lớn tiếng đến mức này. Diêm Tần Tương gọi điện cho tên hacker mình thuê, nhưng mãi chẳng có ai bắt máy, cũng tức giận chửi:

- Tên vô dụng này trốn xó nào rồi, mới nhận được một nửa tiền đã dám bỏ chạy rồi! Tức chết mất!

- Đủ rồi!

Yên Nam Sơn chợt bình tĩnh lại, sau đó nhìn sang phía sàn thi đấu bowling phía trước, ngữ điệu trầm thấp vang lên:

- Một chiêu không thể dùng nhiều lần. Chuyển sang kế hoạch B đi!

- Vâng!

Sàn đấu Bowling...

- Cô Như Hòa, cẩn thận nhé, sàn bowling trơn lắm đó!

Trong khi cột lại dây giày, Xử Nữ tốt bụng nhắc nhở cô mình. Như Hòa thư giãn các khớp tay, cười đáp:

- Em đang nói với dân chuyên nghiệp đó hả? Cô đã từng Strike 10 lượt cả đấy!

- Chậc, vậy chúng ta giống nhau rồi sao?

Nếu hai người đã nói vậy, hẳn vòng này sẽ chiến thắng rồi.

Bowling hay còn gọi là môn bóng gỗ. Người chơi sẽ dùng quả bóng có cân nặng phù hợp với cân nặng của mình, ném nó trên đường băng để đánh đổ hết 10 quân ki. Ném được bao nhiêu ki, sẽ được bấy nhiêu điểm. Nếu ném đổ hết 10 quân ki, đó gọi là strike. Mỗi người sẽ có 10 lượt ném, mỗi lượt sẽ được ném hai lần. Nhưng vì thi đấu theo đội, nên sẽ chia ra mỗi đội sẽ có 20 lần ném, tức là mỗi người ném 10 lần.

"Strike!"

Ngay lượt đầu tiên, cả Như Hòa lẫn Xử Nữ đã ném đổ 10 quân ki. Theo luật, ở lượt tiếp theo, điểm của họ sẽ được nhân đôi.

- Yeah! Zodiac High School Fighting! Zodiac High School Fighting!

- Hội phó cố lên! Cô y tế cố lên!

- Xử Nữ fighting! Cô Như Hòa fighting! Cao trung Zodiac fighting!

Màn mở đầu của hai cô trò trường cao trung Zodiac khiến học sinh trong trường liền nở mày nở mặt mà hào hứng hô to khẩu hiệu. Ngay cả Yên Thi Mặc và Nhân Phong ở hàng ghế Vip cũng cổ vũ nhiệt tình.

- Hú hú hú! Hàn phu nhân is the best! Hàn Xử Nữ is number one! Yeah yeah yeah!

Sắc mặt sảng khoái của Xử Nữ bỗng dưng trở nên đen kịt, cậu khẽ vời vời nhân viên bảo hộ đến, nói nhỏ điều gì đấy. Sau đó, người nhân viên ấy tiến lại chỗ Bạch Dương, truyền đạt lại lời:

- Tuyển thủ nam của trường cậu bảo cậu hãy ngưng làm trò đi, cảm ơn!... _Ngưng một chút, nhân viên ấy tiếp:

- Đó là lời nguyên văn mà cậu ấy muốn truyền đạt đến cậu!

- Hahahahaa!!!

Mặc kệ Bạch Dương đang đần mặt thối ra, cả đám người của Zodiac liền ôm bụng cười đến tổn thương. Đây có lẽ là fan hâm mộ thất bại nhất mọi thời đại.

"Lượt thứ mười! Tỷ số 212 - 133! Cao trung Zodiac đang dẫn đầu!"

Mặc dù đang dẫn đầu, nhưng trường Zodiac lại không mấy thả lỏng được, vì tình hình này y hệt như môn bắn cung đầu tiên. Cho dù đang dẫn đầu với tỷ số gần 100 điểm, họ cũng không thể khinh địch được. Dù vụ của Tống Thanh sẽ không xảy ra nữa, nhưng họ vẫn có cảm giác bất an, không biết lần này bên Royal sẽ chơi thế nào.

"Stryke!"

Xử Nữ kết thúc lần ném thứ 11 của mình với điểm số hoàn hảo - strike.

- Á!

Rầm!

Đột nhiên, trong khi cậu đang trên đường trở về chỗ ngồi, thì tuyển thủ bên trường Royal lại bị trượt chân vì sàn nhà, ngã rầm xuống sàn. Mà trái bóng bowling của tuyển thủ ấy văng ra khỏi tay, một đường bay thẳng đến vị trí của cậu. Bóng bowling khác hoàn toàn với những trái bóng bình thường vì cân nặng khủng của nó. Trái bóng đang lao đến chỗ Xử Nữ, lại là trái bóng có số ký nặng nhất, nặng 7.3 cân.

Rầm!

RẦM!

- Xử Nữ!

Như Hòa vội vàng chạy đến, khi trái bóng Bowling đã rớt xuống sàn nhà, đâm thủng một lỗ nát bét mà rơi xuống nền cỏ phía dưới, mà Xử Nữ vì tránh trái bóng đó mà ngã nặng nề xuống sàn, tay phải bị đập xuống.

"Roét!"

Trọng tài thổi còi, tạm dừng trận đấu.

- Chết tiệt!

Chưa bao giờ mọi người thấy Bạch Dương chửi tục, mà bây giờ, anh lại thốt ra hai từ đấy. Lập tức chạy đến sàn đấu bowling. Những người còn lại cũng chạy đến.

Khu vực dành cho Hiệu trưởng các trường...

- Hmnn...

Trước cảnh tượng đang diễn ra, Mạc Ly Băng chợt trầm sắc lại, siết chặt ly trà trong tay, đến nỗi mặt nước không còn phẳng lặng mà dập dềnh dập dềnh gợn sóng.

- Hiệu trưởng Mạc, chúng tôi thành thực xin lỗi, vì học sinh trường tôi quá hậu đậu như vậy! _Hiệu trưởng Royal cong môi mở miệng, lời ý xin lỗi, nhưng ngữ điệu lại vô cùng giả tạo, ông ta cười khẩy:

- E rằng, trường bà cần phải thay tuyển thủ thì mới tiếp tục được rồi! Đáng tiếc quá, con trai bà giỏi như vậy mà!

Các hiệu trưởng khác liền dành một ánh nhìn đáng sợ dành cho hiệu trưởng Royal, đến cả trường Zendis, cũng không dám nghĩ đến Royal lại chơi tới cùng như vậy. Thật may vì không bốc trúng trường Royal a.

Sàn đấu Bowling...

- Xử Nữ, tay em đã bị trật khớp rồi!

Như Hòa khám cho Xử Nữ, rồi lên tiếng. Cho dù có nắn lại và cố định lại, cũng không thể chơi tiếp được. Thật xui xẻo, vì tay bị trật lại là tay thuận của Xử Nữ.

- Xử Nữ, cậu...

Bạch Dương xót xa nhìn Như Hòa đang băng gạc cố định lại cho Xử Nữ, không biết nói cái gì khi trong lòng, cảm xúc vừa đau lòng, cũng vừa tức giận liên tục nổi lên. Sư Tử nhìn, liền không nhịn được chửi một câu:

- Chó đẻ! Cũng tại đám Royal chết tiệt đấy cả!

- Đúng đấy! Là một tuyển thủ bowling, ai lại dễ dàng trượt té như thế, thế mà vừa khéo bóng bay đến chỗ anh Xử Nữ!

- Chúng tôi vô cùng xin lỗi về chuyện đó!

Lời Tử Hàn vừa dứt, thì một giọng nói đáng ghét cất lên. Đó là Diêm Tần Tương. Diêm Tần Tương tuy nói lời xin lỗi, nhưng thái độ lại vô cùng hả dạ, môi cong tiếp tục nhếch lên:

- Tuyển thủ bên chúng tôi cũng bị thương, nên phải thay thế người khác! Bên phía các cậu, cũng nên thế người đi! Như vậy là cuộc thi mới bắt đầu được a~

- A a cái đầu buồi! Cút mẹ về chỗ mày đi! Ngứa mắt!

Hoắc Tử Nha bực mình cái giọng điệu chảy nước của Diêm Tần Tương mà mở mồm chửi. Nhưng Diêm Tần Tương vẫn yểu điệu ra vẻ tao nhã, nói:

- Vậy để tôi xem, một kẻ côn đồ thô bỉ tầm thường như anh sẽ như thế nào nếu sự việc của bạn anh lặp lại lần nữa a~

- Chậc, quả là mẹ nào con nấy!

Trong khi Hoắc Tử Nha bị Diêm Tần Tương dọa cho lạnh sống lưng, thì giọng của Song Tử vang lên. Mà lời này của Song Tử, lại khiến cho sắc mặt của Diêm Tần Tương có chút biến đổi. Cô ta trân trối nhìn anh, tính mở miệng giễu oai, lại bị ánh mắt đầy sát khí của Song Tử làm cho kinh hồn. Trước giờ cô ta chưa từng gặp phải ánh mắt này, một loại lãnh khí lạnh lẽo mà khó thở, tựa như ánh nhìn chết chóc của thần chết dành cho mình. Cô ta chợt cứng nhắc, vẻ mặt thất vía rời đi cùng đồng bạn.

- Trường cao trung Zodiac, xin hãy đưa ra tuyển thủ thay thế để cuộc thi tiếp tục bắt đầu!

Trọng tài lên tiếng, thầy Hiệu phó cùng những thầy thể dục khác liền cân nhắc lựa chọn người thay thế. Nhưng chưa kịp dò hỏi thực lực của học trò mình, thì giọng của Xử Nữ vang lên:

- Không cần ai thay thế cả...

- Xử Nữ, cậu đừng cố gắng quá!

Cự Giải lo lắng lên tiếng, Bảo Bình cũng cất giọng đầy tín nhiệm:

- Tớ từng chơi trò này một lần, hẳn sẽ thay thế cho cậu!

- Đúng đấy, cậu thế này thì làm sao mà tiếp tục được! Cậu đã nói là cậu sẽ không ham chơi như tôi mà!

Bạch Dương dường như muốn kêu gào lên khi nghe quyết định của Xử Nữ, mà Xử Nữ lại lườm anh:

- Chuyện này với chuyện ham chơi của cậu giống nhau chỗ nào hả! _Nói rồi, cậu đưa tay trái lên, nắm nắm:

- Tôi sẽ chơi bằng tay trái!

- Hả?!

Lượt ném cuối cùng...

"Strike! Zodiac Double Strike!"

"Lượt ném cuối, Zodiac ghi 20 điểm! Royal 18 điểm! Tỷ số 379 - 296! Vòng này, cao trung Zodiac chiến thắng! Tỷ số chung cuộc là 1:1!"

- YEAHHHHHH!!!

Không cần trọng tài tuyên bố, ngay khi Xử Nữ ném đổ hết tất cả 10 ki trong sàn trượt, toàn bộ trường Zodiac đã nhảy cẫng lên ăn mừng hú hét rầm trời.

- AAAAA!!! Xử Nữ is number one!!!

Xử Nữ và Như Hòa vừa về ghế chờ, Bạch Dương đã bay đến nhấc bổng Xử Nữ lên quay mòng mòng, con cừu ngốc lúc này trông hệt như đứa trẻ được cho ăn kẹo. Cảnh tượng hệt như cô dâu chú rể quay quay trong lễ cưới. Mà bị quay vòng vòng, Xử Nữ không nhịn được mà quát lên:

- Aiiii... Đau, cái tên điên này!

- A, xin lỗi, cái tay của cậu... _Đứa trẻ Bạch Dương vội vàng đặt Xử Nữ xuống, lo lắng nhìn cánh tay trật khớp của cậu. Xử Nữ đập vào cái tay đang tính mò đến của Bạch Dương, càu nhàu:

- Đừng có mà động vô, bị điên à?!

- Hahaha!

- Xử Nữ a, cô Như Hòa a, hai người đã đem đến chiến thắng đầu tiên cho trường rồi đấy!

Kim Ngưu vui mừng lên tiếng, Xà Phu cũng có chút bất ngờ:

- Không ngờ cô y tế vậy mà chơi cừ thật! Không có quả nào dưới 8 điểm luôn!

- Hừ, nếu không phải do bên kia giở trò! Sợ rằng chúng ta đã strike hết!

- Dù đã ra tay, nhưng trường mình chiến thắng, hẳn bọn họ tức lắm nhỉ!

- Không cần phải nói nhiều, đã đến lúc, cho đám Royal đó liên tiếp nhận thua cuộc mà không ngóc đầu lên nổi rồi đấy!

- Tất nhiên rồi! _Chợt, Cự Giải lên tiếng, cô nắn nắn khớp xương, hàm răng nghiến lại, đôi mắt rực lửa chiếu về phía đối thủ bên kia sân vận động mà lên tiếng:

- Nãy giờ tớ đã nhịn nhiều lắm rồi, cuối cùng, cũng đã đến lúc xả hận!

Grắc!

Cả thảy hai mươi chín người còn lại đều đồng loạt trắng mặt khi nghe thấy tiếng bẻ khớp xương giòn giã của Cự Giải. Aidaaaa... không biết tên xấu số nào bên Royal sẽ là đối thủ của Cự Giải a.

- Cậu gặp Cầm Liên Tử rồi à?

Khi mọi người đang dồn sự chú ý vào Xử Nữ, cô Như Hòa, Cự Giải và Long Cự Nhân chuẩn bị cho môn đấu tiếp theo, thì Thiên Bình khẽ bước đến chỗ Song Tử, nhỏ giọng hỏi. Song Tử nhíu mày nhìn cô, thì cô giải thích:

- Vừa nãy cậu nói với cô ta là mẹ nào con nấy! Mẹ cô ta là Cầm Liên Tử.

- Ha... _Chợt, nghe cô nói xong anh lại bật cười khẩy, sau đó đưa tay lên quàng cổ cô, khẽ thì thầm vào tai:

- Bảo bối, đừng kinh ngạc nhé, mẹ ruột của cô ta, không phải là Cầm Liên Tử, mà là Diêm Uyển!

- !!!

Nghe đáp án từ Song Tử, sắc mặt Thiên Bình chợt có chút ngạc nhiên. Cô không nghe nhầm chứ? Diêm Uyển.... chẳng phải là kẻ đã hãm hại Mạc Tương Di sao?

Đây, rốt cuộc là chuyện gì.

- Cậu không cần thắc mắc vội, khi sự kiện này kết thúc, mọi thứ sẽ sáng tỏ!

Song Tử cất giọng ranh mãnh, ngữ điệu vô cùng mong chờ. Trong phút chốc, ánh mắt anh tựa như viên ngọc lưu ly, xanh thẳm vô đáy, nhưng lại lạnh lẽo lãnh thú.

.

- Mặc dù không muốn nhưng tao vẫn phải nói... _Đột nhiên, Triệu Lệ Nghi lên tiếng một cách bất đắc dĩ, sau đó mắt lườm sang Kim Tử Hoa, ra hiệu:

- Mày nói đi!

- Mày đang nói thì nói luôn đi!

Tự dưng người hai đâm ra nhường qua nhường lại, mà không biết ý bọn họ là gì, thì Hoắc Tử Nha càu nhàu lên tiếng:

- Hai đứa mày muốn nói gì thì nói mẹ ra đi! Tao đấm cho mỗi đứa một cái bây giờ!

- Mày đấm tao thử coi, tao tung ảnh dìm mày lên trường bây giờ!

- Con mẹ nói Triệu Lệ Nghi! Mày là fan cuồng của tao à?! Đâu ra lắm ảnh dìm thế hả!

Kim Tử Hoa và đám còn lại chán đời nhìn Hoắc Tử Nha và Triệu Lệ Nghi đấu võ mồm với nhau, vậy ra, cô ta đành lên tiếng:

- Này Cự Giải! Dù tao không muốn nhưng vẫn phải nói, mày liệu hồn mà chiến thắng đi đấy!

- Ô? Đây là một lời cổ vũ hả mọi người?

Cự Giải giả vờ ngơ ngốc lên tiếng, Kim Tử Hoa chợt hắng giọng:

- Éo phải cổ vũ! Tao chỉ không muốn có đứa khác đánh bại được đứa đánh bại tao đâu! Rất mất mặt!

- Hơ hơ... tao không biết là mày cũng biết ngượng nữa đấy!

Bảo Bình nham hiểm lên tiếng. Ở đây ai cũng biết Kim Tử Hoa đang ngại, nhưng đều giữ im lặng, ấy vậy mà Bảo Bình cũng cố tình mà lên giọng. Khiến cho Kim Tử Hoa bực bội lớn tiếng quát:

- Ngượng cái đầu cha mày!

- Thôi mấy đứa im lặng chút nào! _Cuối cùng, công việc của thầy thể dục 2 cũng trở lại. Thầy cầm bảng danh sách, cất giọng:

- Bộ môn thi đấu tiếp theo! Taekwondo! Tuyển thủ là Lâm Cự Giải 12S và Long Cự Nhân 12D!

- Á đù đù! Trùm của Ngũ lão đại ra sân à?

Ngay lập tức, đám người ngũ lão đại liền quay sang nhìn kẻ từ đầu buổi đến cuối buổi đều không mở mồm nói câu nào - Long Cự Nhân. Đây còn được xem là trùm cuối của bộ năm tên lão đại này, vì độ nham hiểm, âm trầm và mưu mẹo của hắn. Hắn rất ít khi mở miệng nói chuyện, bộ dáng như một tên tội phạm nguy hiểm vậy. Nhưng hôm nay hắn cùng mọi người thi đua cho trường, nên hình ảnh đáng sợ của hắn đã vơi đi đến mức bằng 0.

- Trùm cuối thì không cần phải nói rồi, nhưng bọn tao vẫn phải nhắc nhở mày nhá, đừng có thất bại trở về đấy!

- Nếu không tao sẽ đoạt chức đứng đầu của mày! _Lý Nghiên nói.

- Bọn mày chỉ biết thừa nước đục thả câu là giỏi! _Long Cự Nhân đứng dậy, bình bình lườm mấy đứa trong hội.

- Chị hai yên tâm, em sẽ luôn cổ vũ cho chị! _Tử Hàn hóa thành đứa em trai luôn hết lòng vì chị mình mà nói.

- Ai chứ tớ không biết, chứ Cự Giải à, cậu cũng nhẹ nhẹ tay thôi nha! _Nhân Mã không hề nghiêm túc mà lên tiếng, khiến Kim Ngưu không đồng tình, phất tay:

- Em rể à, cưng sai quá sai rồi! Cự Giải à, đối với bọn đấy thì chẳng cần nhẹ tay đâu, cứ nghĩ chúng là bao cát mà băm ra vậy! Ngoan, ra về tớ sẽ đãi cậu ăn gà hê hê hê!

- "Ngoan?"

Song Ngư ở đâu đó chỉ nói một từ, cũng đủ thấy thái độ khinh bỉ của anh dành cho cô.

- Đừng để bị thương là được.

Đến Thiên Bình, cũng cất lời khích lệ. Cự Giải mỉm cười, đối với thành ý của mọi người, cô vô cùng cảm kích.

- Này!

Đúng vậy, đây chính là giọng nói mà cô trông chờ nhất. Sư Tử vẫn giữ nguyên sắc mặt cau có khó chịu, mà cất giọng:

- Không biết bọn kia sẽ giở trò gì, nhưng đừng cố quá, nên nhớ buổi chiều vẫn còn nhiều phần thi có cậu đấy!

- Cậu không thể nào cổ vũ có tình cảm hơn cho tớ được sao? _Cự Giải làm vẻ mặt mong chờ mà lên tiếng, khiến Sư Tử có chút bối rối, liền đá cô đi:

- Aisss!! Cậu mau đi đi, cái tên kia gần đến sàn đấu rồi kìa!

- Aha, lát nữa cậu chết chắc với Cự Giải rồi mèo bông à!

Bạch Dương như dự đoán được cái kết của Sư Tử liền lên tiếng, nhưng hình như anh chàng quên mất chuyện dự đoán cho cái kết của mình nhỉ?

- K.C! Thần ca! Huynh tẩu! Hàn ca! Oppa!

Chợt, có một giọng nữ nhanh nhảu cất lên, mà người phản ứng nhanh nhất lại là em trai ngoan của tuyển thủ vừa rời đi:

- Tiểu Hy!

- Tống Thanh?

Ngoài cô bé tóc xù ăn mặc quái đản ra, thì còn có cả Tống Thanh. Ngoài 12S, Tiêu Vỹ, Tử Hàn và Ma Kết ra, thì chẳng ai nhận ra được Tống Tử Hy là ai cả. Nhưng nghe cô bé gọi K.C đầu tiên, thì hẳn là người của băng Con Rết rồi.

- Dạ, em chào thầy cô, chào các anh chị ạ! _Như nhìn ra ánh mắt tò mò của mọi người, Tống Tử Hy lễ phép lên tiếng, rồi tự giới thiệu:

- Em là Tống Tử Hy, là em gái kết nghĩa của mấy anh chị này ạ!

Qua mặt thầy Hiệu phó và mấy thầy thể dục còn được chứ, những người còn lại làm sao không biết Tống Tử Hy là ai.

- Em ngồi đây đi!

Tử Hàn không cần suy nghĩ liền đá đít Tiêu Vỹ đi, rồi vời Tống Tử Hy đến chỗ mình ngồi. Tiêu Vỹ tức điên người, vì chỗ đó ngay kế bên Xà Phu.

- Ấy không cần đâu Hàn ca, bên cạnh huynh tẩu vẫn còn chỗ trống nè, em ngồi đây là được rồi!

Tống Tử Hy vừa dứt lời, Tử Hàn chưa kịp phản ứng, thì Tiêu Vỹ đã nhanh như cắt đệm đít vào chỗ cũ, lần này, có chết cũng không dễ dàng bị đá đi nữa a.

- Nãy giờ mày đi đâu vậy Tống Thanh? Song Tử nói gì với mày mà mày biệt tăm luôn vậy?

Lăng Tần khẽ lên tiếng khi Tống Thanh quay trở lại. Tống Thanh cũng không giấu diếm mà trả lời:

- Cái vụ bảng điện tử lúc tao thi đấu, là do một đứa hacker nào đó mà trường Royal thuê làm. Song Tử gọi con bé kia truy tìm vị trí của tên hacker đó, rồi nói tao ở lại bảo đảm để con bé làm việc suôn sẻ ấy mà!

- Con bé kia? _Lý Nghiên quay sang, nhìn đi nhìn lại, hai chữ "con bé" chỉ có thể đặt lên một người, trên mặt có chút cả kinh:

- Con bé đến cùng mày?

- Ừ, nó đấy! Còn là họ Tống của Tống gia nữa! Nhìn vậy thôi chứ là một hacker chuyên nghiệp đấy!

Lời này của Tống Thanh khiến những người còn lại khẽ trầm trồ. Quả nhiên là người của băng Con Rết.

- Chị Giải đang thi đấu rồi ư?

Tống Tử Hy nhận ra mình đã bỏ lỡ thời điểm cổ vũ cho Cự Giải, liền hướng mắt nhìn về phía sàn đấu, chợt, đôi mắt lanh lợi khẽ nhiu lại, lẩm bẩm cái gì đó, rồi đột nhiên sắc mặt tối lại:

- Không xong rồi!

- Ý em là gì?

Thiên Bình ngồi cạnh Tống Tử Hy, đương nhiên nghe được lời thỏ thẻ của cô bé. Mắt Tống Tử Hy vẫn nhìn về phía sân đấu, không hề nhầm lẫn mà khẳng định:

- Nguy rồi! Đối thủ của chị Cự Giải là một kẻ đầu óc có vấn đề đấy! _Trong khi mọi người đều chú ý đến đối thủ của Cự Giải, thì Tống Tử Hy lại tiếp:

- Lục Kỳ! Hắn ta là một kẻ cực kỳ bạo lực và điên rồ! Em đã từng đánh nhau với hắn khi thấy hắn bạo lực với một cô gái trong nhà hoang! Thân thủ hắn ta không vừa đâu! Tuy trông có vẻ yếu ớt chứ hắn khỏe lắm đấy, và đặc biệt là cực kỳ bạo lực a!

-------------  End Chap 189 ----------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play