Chương 791

Nhưng nhà họ Triệu lại không giống, không khí dùng cơm rất vui vẻ, mọi người nói chuyện, tâm sự, lại nói một chút tin tức thời sự, thời gian trôi qua rất nhanh.

Vốn dĩ cô còn tưởng rằng sẽ rất khó hòa nhập vào trong không khí nhà họ Triệu, kết quả còn dễ dàng hơn cả tưởng tượng.

Mẹ Triệu rất bao dung với cô.

Anh cả chị dâu cũng quan tâm nhiều.

Nhất là đứa bé lanh lợi Triệu Hiểu Mân kia, mở miệng một tiếng chị, khiến cô như mở cờ trong bụng.

Triệu Nam Thiên cũng cảm khái rất nhiều, trong bữa tiệc có một câu anh nghe nhiều nhất, chính là không cho phép anh bắt nạt Tô Mục Tuyết.

Anh có chút bất đắc dĩ, không nghĩ tới một bữa cơm mà Tô Mục Tuyết đã thu mua hết người nhà mình rồi.

Ăn cơm xong, Tô Mục Tuyết kiên trì muốn đi rửa bát.

“Như vậy sao được, mau đi ra, Nam Thiên, đưa cô ấy về nghỉ ngơi!”

Chị dâu nào sẽ nhường, vội vàng đuổi cô ra khỏi phòng bếp, sau đó dặn dò Triệu Nam Thiên đưa cô trở về.

Nói tạm biệt với mọi người, hai người một trước một sau về đến phòng.

Cửa phòng đóng lại, Tô Mục Tuyết ném túi xách và áo khoác ra, nằm vật xuống ghế sô pha.

Triệu Nam Thiên ở phía sau thu dọn chiến trường, “Cô Tô, cô chú ý hình tượng một chút đi được không?”

Tô Mục Tuyết vội vàng ngồi dậy, “Thế nào, hôm nay em biểu hiện như thế nào?”

Triệu Nam Thiên trêu chọc, “Em không thấy Hiểu Mân sắp coi em thành Cửu Thiên Huyền Nữ rồi à?”

Tô Mục Tuyết thở dài một hơi, nói thật cô vẫn có chút mệt mỏi.

Đêm nay nhìn cô có vẻ nhẹ nhõm, thật ra cũng như gặp kẻ địch, chuẩn bị thật lâu.

Lúc vừa mới vào nhà, mặc dù chị dâu nhiệt tình, nhưng cô nhìn ra trong lòng chị dâu vẫn có chút khúc mắc.

Cũng may sau đó đã thành công hóa giải, nếu không, chắc chắn một bữa cơm này sẽ không được tự nhiên.

Mặc dù bầu không khí của gia đình nhà họ Triệu coi như hòa hợp, nhưng mà chắc chắn vẫn phải phí công sức tính toán.

Cô không thích phiền phức, chỉ là hôm nay là lần đầu tiên trở về, cuối cùng chỉ có thể chấp nhận.

Cũng không biết một khi thời gian lâu dài, có nhiều chuyện vụn vặt, có thể sinh ra xung đột gì hay không?

Sau khi tắt đèn, chị dâu cố ý đến phòng Hiểu Mân nhìn một chút.

Chắc chắn là không thể chơi trò chơi được, trong nhà không có mạng, cũng không chơi được.

Nhưng mà đứa nhóc này lại vẫn chưa hết hưng phấn, cả một đêm đều ôm máy tính không ngừng nghiên cứu.

“Được rồi, đừng nghịch nữa, con xem con đi, đã mấy giờ rồi? Ngày mai không muốn đi học sao?”

“Mẹ, lát nữa con sẽ đi ngủ.”

“Không được, mau đi ngủ, đưa máy tính cho mẹ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play