Lúc tôi đi vào công ty thì nửa tiếng nữa mới vào giờ làm việc.

Nhưng có nhiều người còn đến sớm hơn tôi, nhân viên của đài truyền hình đã đi vào văn phòng, bọn họ tụ tập đánh máy tính ở phòng nhỏ bên cạnh. Phùng Lệ và mấy đồng nghiệp nữ đang sắp xếp bàn ghế và tài liệu trong phòng họp, từ bên ngoài nhìn vào thì cuộc họp hôm nay có rất nhiều người tham gia.

Thôi Hiên cũng đến rất sớm, cậu ấy nhìn thấy tôi thì chào hỏi, khoác tay lên vai tôi nhỏ giọng nói: “Này, cậu có thấy không, hai người đẹp của đài truyền hình!”

“Ở đâu? Cậu nói nữ MC sao?” Tôi quay đầu nhìn lại.

“Đừng nhìn, nhìn cái gì. Nữ MC và giám đốc đã đến rồi rời đi vào chiều hôm qua rồi. Haiz, đáng tiếc, tôi không ở đây, cậu cũng biết mà. Nhưng hôm nay người người kia quá xinh đẹp! Là kiểu tôi thích! Ha ha!” Thôi Hiên cười xấu xa.

“Bọn họ làm gì?” Tôi hỏi.

“Tôi vừa hỏi, là biên kịch.”

“Cái gì?”

Câu trả lời của Thôi Hiên giống như sét đánh giữa trời quang, đài truyền hình cho biên kịch tới đây chứng tỏ sắp có người thay thế tôi. Nhưng chiều hôm qua tôi giao kịch bản cho Đường Tiến, ông ấy còn mỉm cười hài lòng và cổ vũ tôi mà. Chẳng lẽ khẩu phật tâm xà? Xong rồi, tương lai của tôi. Tôi sẽ giống như Thôi Hiên, cả ngày đi dạo phố xách đồ cho bà hai Lý Lệ Toa, điều này thật là nhục nhã!

“Cậu kích động cái gì, cậu cho rằng cậu và hai biên kịch xinh đẹp có cơ hội làm việc chung à!” Thôi Hiên dùng sức ôm lấy cổ tôi: “Tôi nói cho cậu biết, hai người đó là của tôi! Đừng ngấp nghé bọn họ!”

“Cái gì vậy. Không ai giành với cậu cả, của cậu hết.” Tôi hất tay cậu ấy ra, buồn bực trở về chỗ của mình.

Tôi còn chưa ngồi nóng ghế thì có người đi đến bên cạnh tôi, tôi ngẩng đầu lên nhìn thấy một người đẹp xa lạ. Không cần đoán cũng biết đây là một trong “Hai người đó là của tôi!”của Thôi Hiên.

“Xin chào, xin hỏi anh là trưởng phòng Trần đúng không?” Biên kịch xinh đẹp lễ phép nói.

Tôi lập tức bay bổng, đây là lần đầu tiên có người gọi tôi là trưởng phòng Trần ở công ty, cho dù chức vụ này chỉ là hư không, không liên quan đến tiền lương, nhưng có người gọi tôi như thế thì lòng hư vinh bỗng xuất hiện. Không được! Người phụ nữ này vừa huỷ hoại tôi tương lai của tôi, không thể khách sáo được.

Tôi cố ý giả vờ nghiêm túc nói: “Là tôi, có chuyện gì à.”

“À, đây là đề cương kịch bản do anh biết, tối hôm qua tôi đã sửa lại một chút, tôi đưa cho anh xem trước.” Biên kịch xinh đẹp đưa một xấp tài liệu cho tôi.

“Đại cương? Cô sửa lại?”

Tôi mở ra xem thì phát hiện cô ta đã trau chuốt đại cương kịch bản của tôi một lần, sửa lại rất nhiều chỗ không đúng quy tắc, kịch bản này làm cho tôi sáng mắt lên. Đúng là biên kịch chuyên nghiệp, không thể không bội phục.

“Cô sửa thật là hay...” Tôi không nhịn được nói một câu thật lòng.

“Cảm ơn, sau này chúng ta sẽ làm việc chung, mong anh quan tâm nhiều hơn!”

Sao tôi nghe giống như sau này chúng ta sẽ không làm việc chung, tôi ngồi một bên hóng mát là được. Biên kịch xinh đẹp nói xong thì nhẹ nhàng rời đi, để lại Thôi Hiên ngây người ngắm theo.

Không lâu sau Đường Tiến và mấy người vừa nói vừa cười đi vào, trong đó có đạo diễn Trương Bác vô tình gặp tôi ở nhà vệ sinh chiều ngày hôm qua, anh ta làm đạo diễn nhưng rất trẻ, chưa đến ba mươi tuổi, đầu trọc được cạo sạch sẽ.

Cuộc họp bắt đầu, Đường Tiến cầm đại cương kịch bản trên tay, vừa lật vừa nói: “Tiểu Trần, tôi và đạo diễn Trần đã đọc qua đại cương của cậu. Đề tài về thuê chung nhà, ừm... Lấy việc thuê chung nhà làm chủ đề chính, bộ phim kể về một nam một nữ vừa tốt nghiệp đại học cùng thuê chung nhà, chủ đề về tình yêu hài hước và cùng nhau trưởng thành. Kịch bản này...”

Tôi nghe vậy thì muốn ngừng thở. Tất cả mọi người đang nhìn Đường Tiến, chờ ông ta tuyên bô số phận cho kịch bản của tôi.

Đường Tiến đặt kịch bản xuống, cười nói với tôi: “Không tệ, tôi và đạo diễn Trương đã quyết định quay bộ phim《 Câu chuyện ở chung lãng mạn 》!”

Phù! Tôi thở phào nhẹ nhõm, Thôi Hiên mỉm cười vỗ vai tôi.

“Đúng rồi, còn có một việc nữa.” Đường Tiến giơ tay lên: “Tôi giới thiệu một chút, đài truyền hình cho hai biên kịch này đến giúp chúng tôi, Thái Tĩnh Nhã và Thái Di. Bọn họ và Tiểu Trần cùng ở tổ biên kịch, phụ trách kịch bản phim truyền hình lần này. Tiểu Trần.”

“Đường Tổng.” Tôi trả lời.

“Cậu phụ trách tổ này, sau này không cần làm công việc của bộ phận kế hoạch.” Đường Tiến nhẹ nhàng nói một câu.

Tôi kinh ngạc nhìn Đường Tiến, không chỉ Thôi Hiên giật mình, đồng nghiệp khác cũng rất kinh ngạc.

“Sao vậy?” Đường Tiến hỏi.

“Không, không có gì, Đường Tổng.” Tôi chưa lấy lại tinh thần.

“Làm rất tốt, đây là một cơ hội rèn luyện tốt.” Giọng Đường Tiến giống như người anh cả.

“Cảm ơn Đường Tổng!”

Cuối cùng tôi cũng lấy lại tinh thần, tôi biết điều này có ý nghĩa gì. Tôi không cần ngây người ở bộ phận kế hoạch nữa, không cần lo lắng mình sẽ phải đi dạo phố xách đồ cho bà hai Lý Lệ Toa. Rốt cuộc tôi đã được làm lãnh đạo, có thể chỉ đạo hai cấp dưới theo ý mình. Cuối cùng tôi cũng có quyền lực!

Trương Bác sờ đầu trọc của mình cười nói: “Haiz, ở đài truyền hình, Thái Di được gọi là Tiểu Thái, Thái Tĩnh Nhã gọi là Đại Thái. Bọn họ là Đại Kiều Tiểu Kiều của đài chúng tôi, chưa nói đến năng lực chuyên môn, bọn họ thông thạo cầm kỳ thư họa, giỏi ca múa. Lần này bọn họ đến đây học tập, Tiểu Trần, cậu phải quan tâm bọn họ thật tốt đó! Đừng để hai người này mệt nhọc quá mức!”

“Không, không, mọi người cùng học hỏi, quan tâm lẫn nhau. Tôi cũng phải học hỏi bọn họ, các cô ấy là chuyên gia về kịch bản.” Tôi khách sáo nói.

Đại Thái Tiểu Thái, Đại Kiều Tiểu Kiều? Tôi liếc mắt nhìn qua, hai người đang mỉm cười với tôi. Tôi không biết món ăn giúp tôi sửa kịch bản là món nào. Nhưng tôi cảm thấy đài truyền hình gọi bọn họ như thế thì có vẻ không tốt lắm. Phải biết rằng, hai người chồng của Đại Kiều và Tiểu Kiều là Tôn Sách và Chu Du đều chết sớm.

Đồng nghiệp xung quanh vừa hâm mộ vừa ghen ghét tôi, ngay cả Thôi Hiên cũng đá chân tôi, sau đó nhỏ giọng một câu: “Hai người đó là của tôi, đừng quên đó.”

Đường Tiến và Trương Bác thấp giọng nói chuyện với nhau mấy câu rồi nói: “Tiểu Trần, tổ biên kịch của cậu nhanh chóng viết xong bốn tập phim trước cuối tháng này. Ngày hai tháng sau sẽ bắt đầu tuyển diễn viên, trong vòng nửa tháng sẽ chọn được diễn viên, cuối tháng sẽ chính thức bắt đầu quay phim!”

Thời gian đã được sắp xếp xong, tràn ngập áp lực, nhưng có hai mâm đồ ăn, có lẽ tôi sẽ làm việc dễ dàng hơn một chút.

“Được rồi, tan họp. Mọi người cố lên!” Đường Tiến vỗ tay rất to.

Đường Tiến và Trương Bác giữ lại Đại Thái Tiểu Thái, cửa phòng họp được đóng lại, không biết bọn họ nói gì. Tôi đang đoán bọn họ nói gì thì Thôi Hiên ôm vai tôi cầu xin nói: “Anh Trác, hạnh phúc cả đời tôi dựa vào cậu đó. Cậu phải giúp tôi.”

“Tôi biết rồi, nhất định sẽ giúp cậu.” Tôi không kiên nhẫn nói.

“Cảm ơn! Người anh em! Đúng là có duyên!” Thôi Hiên cảm động rơi nước mắt, vô cùng dối trá.

Lúc này tôi có một thắc mắc, Đường Tiến và đài truyền hình có quan hệ gì, vì sao đài truyền hình dễ dàng ký hợp đồng hợp tác với công ty nhỏ của chúng tôi chứ, còn cố gắng hết sức giúp đỡ cho chúng tôi? Tiền? Không thể nào. Vậy thì vì sao chứ?

Thái Tĩnh Nhã và Thái Di đang trò chuyện vui vẻ trong phòng họp, tôi có loại cảm giác phía sau bọn họ nhất định có chuyện thú vị hơn.

Nhưng có thú vị thế nào cũng không liên quan đến tôi.

TYT & Một Chút Chút

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play