“Alô, chuyện gì? Tôi đang làm việc.”

“Đương nhiên có chuyện! Hơn nữa là chuyện lớn.” Từ Thiến nói.

“Sao? Xảy ra chuyện gì?” Tôi bắt đầu có hơi bận tâm.

“Bạn của tôi muốn gặp anh, bọn họ bị câu chuyện tự bịa ra của chúng ta làm cảm động, mấy ngày nay luôn tới tấp đòi muốn gặp anh.”

“…”

Trời má, lại có nhiều người như vậy bị tôi bịa đại kịch bản hạng ba lừa lấy được nước mắt, tôi là thiên tài sao? Hay là mọi người quá tầm thường, quá cảm tính?

“Tại sao anh không nói? Mặc kệ anh có đồng ý hay không, anh đều phải đi với tôi. Ngay tối hôm nay.”

“Đêm nay tôi phải tăng ca, rất bận. Cô cứ nói vậy với bạn cô đi.”

Nói thật, tôi không muốn tiếp tục làm loạn như vậy với Từ Thiến nữa. Sớm muộn sẽ xảy ra chuyện, đợi lúc bị người ta khinh bỉ, Từ Thiến chắc chắn sẽ lại đổ lên đầu tôi. Tôi quyết định phủi sạch hoàn toàn quan hệ với cô ấy, cách cô ấy càng xa càng an toàn.

“Anh không đi đúng không? Được, chờ lát tôi đến công ty anh quấy rối. Tôi phát hiện tôi rất có thiên phú diễn kịch! Hừ…” Từ Thiến cười trong điện thoại.

Tôi lập tức rùng mình: “Cô… Sao cô biết công ty tôi ở đâu? Tôi cũng chưa từng nói với cô, cô đừng lừa tôi.”

“Tôi vừa hỏi mẹ anh. Ha ha.”

Quả nhiên Từ Thiến chỉ cần làm nũng với mẹ tôi, mẹ tôi chắc chắn cho rằng tôi lại có cơ hội tiến thêm một bước nữa với Từ Thiến, cô ấy có thể không khai tôi ra sao?”

“Cô… lợi hại…” Tôi thật sự bội phục Từ Thiến từ đáy lòng.

“Đi sao?”

“Đi, đi theo cô! Tối nay đi hả? Mấy giờ, chỗ nào?”

“Bây giờ anh ra trước đi, tôi muốn thêm chút kịch tính.”

“Má, cô còn nghiện? Còn kịch tính gì, còn chơi à?” Tôi giận tím mặt.

“Ui trời, chúng tôi phải tập vợt lời thoại tốt trước mà. Nếu không bạn tôi hỏi anh vài câu đã lộ tảy thì tính sao? Không thêm chút kịch tính, bọn họ làm sao tin là thật?”

“Cô nói… cũng đúng.”

“Vậy anh mau ra đây đi. Tôi ở quán cà phê Tiểu Thụ.”

“Bây giờ tôi đang đi làm.”

“Tối nay phải đi rồi, bây giờ không chuẩn bị thì chờ lúc nào?”

“Chờ lúc nghỉ giữa trưa đi, một hai tiếng hẳn là đủ.”

“Tôi tới công ty anh đi.”

“Được được, tôi bây giờ ra ngay. Cô chờ đó.”

Tôi thật sự thua cô rồi, Từ Thiến, thua hoàn toàn.

Tôi chạy đến chỗ Thôi Hiên xin nghỉ, vẻ mặt cậu ấy bất mãn nói: “Gần đây cậu sao luôn xin nghỉ vậy, cậu sao vậy? Cậu không biết bây giờ có rất nhiều việc muốn làm sao? Kịch bản cậu viết xong chưa, cậu làm chuyện như vậy sao được, Tiểu Trần.”

Lời lẽ của Thôi Hiên vô cùng mạnh mẽ, dáng vẻ lãnh đạo bộ môn diễn xuất nghiêm túc phụ trách. Nhưng tôi có cách đối phó cậu ấy.

“Loại hình nhân vật nữ chính đều nghe theo cậu.” Tôi nhỏ giọng nói.

“Đơn xin phép nghỉ thông qua, đi thôi.” Thôi Hiên vỗ bàn một cái, rất hài lòng gật đầu.

Nhận vật nữ chính phim truyền hình cứ bị “bán” rẻ cho Thôi Hiên như vậy chỉ vì Từ Thiến. Thật không đáng, vô cùng không đáng.

Lúc tôi đi tới quán cà phê Tiểu Thụ, Từ Thiến đang ngồi trong một phòng tra nhã cạnh cửa sổ. Trang trí quán cà phê là kiểu dáng phong cách Châu u cổ điển, phát nhạc ballad, Từ Thiến tựa như một mỹ nhân trong bức tranh sơn dầu cổ điển, nghiêng người dựa vào trên ghế sô pha mềm mại, xuất thần nhìn ngoài cưa sổ, cà phê trên bàn tỏa ra làn khói trắng thơm ngào ngạt.

“Đến rồi, ngồi đi.” Từ Thiến mãi đến khi tôi tới bên cạnh cô ấy mới phát hiện.

“Bây giờ bắt đầu đi, ở đây sao?” Tôi còn chưa ngồi xuống đã hỏi.

“Anh vội cái gì, ngồi xuống uống ly cà phê đã. Chúng ta từ từ nói.” Từ Thiến cười hì hì nói.

Tôi ngồi đối điện cô ấy, gọi ly cà phê với phục vụ rồi nói: “Được, cô nói đi. Bạn cô là chuyện gì hả?”

“Còn không phải hai người phụ nữ chết tiệt Lục Gia Di và Lâm Vi Vi sao, không phải nói muốn thấy tận mắt mới tin à. Còn hoài nghi nói chúng ta cố ý sắp đặt.”

“Sao cô sợ bọn họ như thế? Cô không quan tâm họ là được.”

“Hai người họ là chuyên gia có tiếng thích phao tin đồn bậy của công ty, không lấy chút đồ thật cho bọn họ xem, rồi bắt bọn họ ngưng phao tin đồn bậy trong công lại, chuyện thật vất vả rửa sạch lại sẽ bị bôi đen, đến lúc đó tôi còn làm người kiểu gì. Hơn nữa… hai người bọn họ bình thường đã thích sống mái với tôi, lần này chắc chắn phải dập tắt sự hăng hái của bọn họ.”

Lúc Từ Thiến nói lời này, cô ấy chu cái miệng nhỏ, nghiêng bờ eo thon rất đáng yêu.

“Ha! Thì ra cô khoe bạn trai với người ta, làm phiền cô tìm người tốt một chút được không. Tôi không thích hợp.”

“Nói nhảm, anh đương nhiên không thích hợp. Anh cho rằng tôi muốn sao? Nếu không phải người của cả thế giới đều nhận ra anh, còn chỉ thẳng tên muốn anh đi. Tôi còn muốn tìm một người đàn ông vừa cao vừa đẹp trai thay thế đó. Tôi làm bạn gái một đêm của anh là mệnh của anh tốt.”

“Vậy tôi còn thật vinh hạnh nhỉ…” Tôi không cảm thấy. Đi cùng cô là số tôi khổ.

“Được, chúng ta nhanh bắt đầu đi. Kế hoạch của tôi là như vậy…”

Nửa tiếng trôi qua.

Từ Thiến nói xong kế hoạch của mình, trên mặt nở nụ cười rất hài lòng, gọi thêm một ly cà phê uống thật ngon lành. Không hề quan tâm sau khi tôi nghe xong lộ ra vẻ mặt đau khổ.

“Kế hoạch này không được.” Tôi phản đối.

“Tại sao lại không được?” Giọng nói Từ Thiến có chút yếu ớt.

“Như vậy quá khác biệt với vở kịch ở sân bay ngày đó của chúng ta. Cô không cảm thấy sao?”

“Có sao?”

“Hôm đó lúc chúng ta ở sân bay, cô là là ở trước mặt rất nhiều người rõ ràng nói với tôi bằng lòng quên đi tất cả vinh hoa phú quý, cùng tôi trải qua thời gian bình dị, bằng lòng tha thứ lỗi lầm tôi gây ra cho cô. Ngẫm lại xem, một cô gái lương thiện quan tâm người ta như vậy, một cô gái dịu dàng hiền lành như vậy. Sao có thể trong tối nay lập tức biến thành một nữ cường nhân hung hãn sai bảo bạn trai như chó? Cái này quá khác biệt, không hợp tình hợp lý, ngươi khác không nghi ngờ mới lạ.”

“Ừ… ha!” Từ Thiến trầm ngâm nói.

Kịch bản kế hoạch của Từ Thiến là như vậy. Đêm nay ở nhà hàng nào đó, Từ Thiến mang theo tôi một trước một sau tiến vào trong nhà hàng, những đồng nghiệp và bạn bè kia nhìn thấy cô ấy, sau khi hàn huyên một trận, Từ Thiến bắt đầu nói về chuyện của chúng tôi, lúc này tôi phải tận tâm phục vụ cho Từ Thiến, gắp thức ăn rót rượu cho cô ấy, còn phải cầm đồ giúp cô ấy. Cô ấy đi vệ sinh, tôi còn phải đi theo sau, đứng ở cửa ra vào gần đó cầm túi xách đợi cô ấy. Sau khi trở lại chỗ ngồi, cô ấy sẽ kể chút chuyện vặt, khiến tôi phản đối, cô ấy lập tức tát tôi một phát, tức giận nói: “Ai kêu nói chuyện, ngậm miệng lại.” Tôi bụm mặt không tức giận nổi ngồi qua một bên. Từ Thiến ngẩng đầu, đứng thẳng người, vỗ đầu tôi một cái nói: “Ông xã, chúng ta về nhà.” Sau đó tôi cầm túi xách cô ấy theo sát phía sau, một mình cô ấy đi ở phía trước, trong ánh mắt hâm mộ của mọi người chúng tôi ra khỏi nhà hàng…

Kế hoạch rách nát như vậy… thật mệt cho cô ấy khi nghĩ ra, tôi hoài nghi cô ấy chính là muốn tìm cơ hội chỉnh tôi.

“Cho nên kế hoạch của cô hoàn toàn không được. Kế hoạch của tôi là như vậy…”

“Ơ? Lại dùng của anh à?” Từ Thiến trở nên thất vọng.

“Cô chờ tôi nói xong đã, xem kế hoạch ai tốt hơn.”

“Đêm nay…”

TYT & Một Chút Chút

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play