Chương này dành cho Tăng tiểu học và Dụ công binh ✌️✌️
___________________________________
Hôm nay là sinh nhật Dụ Ngôn. Triệu Tiểu Đường cùng hội quậy phá mò tới phòng cô từ rất sớm, sau đó náo loạn chúc mừng ăn bánh một hồi mới kéo nhau đi tập. Dụ Ngôn tiễn đám người nháo loạn kia đi, trong lòng có chút chua xót vì không thấy người cao lớn kia đâu. Từ sau hôm công bố kêt quả đó, cô cảm thấy Tăng Khả Ny có chút xa cách với mình. Dụ Ngôn quay cảnh dưới nước xong bị cảm mất mấy hôm, Tăng Khả Ny cũng không rối rít tới chăm sóc cho cô nữa, chỉ đưa cho cô một gói thuốc nhỏ rồi lại bỏ đi.
- Chị ấy sao vậy chứ, trước đó chơi vật tay vẫn còn ôm mình giả vờ khóc cơ mà.
Suy nghĩ một hồi, Dụ Ngôn mơ hồ cảm thấy người kia càng ngày càng xa mình, mình mãi mãi vẫn không hiểu rõ cái người trẻ con 27 tuổi vẫn thích đọc truyện tranh ngôn tình đó nữa.
Mãi đến gần hết ngày sinh nhật, Dụ Ngôn mới thấy Tăng Khả Ny lò dò đi tới tìm mình. Trên tay Tăng Khả Ny là một hộp quà nhỏ, lần này không có bánh sinh nhật như 4 năm trước, chỉ có một Tăng Khả Ny cùng với tình yêu dành cho Dụ Ngôn vẫn nguyên vẹn như ban đầu.
- Dụ Ngôn à, chúc mừng sinh nhật.
Dụ Ngôn nhìn người trước mặt, người đó cao hơn cô, nhưng trước mặt cô lúc nào cũng như biến thành một đứa trẻ con, hết mè nheo làm nũng lại tới rơi nước mắt, tới khi nào Dụ Ngôn chịu dỗ dành mới dừng lại. Người đó vào lúc quan trọng nhất, cũng không quên dành chút thời gian phát biểu ít ỏi của mình để nói rằng Dụ Ngôn luôn là số 1 trong lòng cô ấy.
- Không sao, em còn tưởng chị sẽ trốn em mãi tới khi chúng ta ra khỏi đây cơ.
- Không có, chị sao có thể trốn em chứ. Em xem đi, thích chứ?
Tăng Khả Ny vừa nói vừa đưa cho Dụ Ngôn hộp quà nhỏ xíu. Dụ Ngôn mở ra, là một chiếc vòng cổ với hình chiếc cọ vẽ tranh. Dụ Ngôn rất thích vẽ tranh, hơn nữa còn vẽ rất đẹp, những lúc buồn lòng hay áp lực, cô đều tìm tới vẽ tranh để giải tỏa. Có lẽ món quà này của Tăng Khả Ny là hy vọng cô mãi mãi đều được vui vẻ. Dụ Ngôn sụt sịt mũi, có chút cảm động, không rõ là do cô đang bị cúm hay do cái người kia làm cô muốn khóc nữa.
- Chị đeo cho em nhé.
Chưa chờ Dụ Ngôn trả lời, Tăng Khả Ny cầm chiếc vòng, vòng qua cổ Dụ Ngôn, thuận lợi đeo vào, khoảng cách giữa hai người kéo gần lại trong tích tắc. Dụ Ngôn thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của Tăng Khả Ny khẽ phả vào tai cô, làm cô có chút ngượng ngùng.
- Rất đẹp đấy, Dụ Ngôn.
- Cảm ơn chị, 4 năm rồi, chưa bao giờ quên sinh nhật em.
Tăng Khả Ny nghe tới câu này, không nhịn được ôm Dụ Ngôn thật chặt.
Dụ Ngôn tuy cảm động nhưng vẫn thấy có gì đó không đúng, bình thường Tăng Khả Ny đâu có chủ động như vậy chứ.
- Dụ Ngôn, còn một món quà nữa, muốn tặng cho em. Em vẫn sẽ nhận chứ?
- Là gì vậy?
- Em nhắm mắt lại đi.
Dụ Ngôn suy nghĩ một chút, từ từ nhắm mắt lại. Sau vài giây chờ đợi, Dụ Ngôn cảm thấy một nụ hôn thật nhẹ nhàng đặt lên môi mình, cô giật mình, mở mắt, chỉ thấy khuôn mặt phóng đại của Tăng Khả Ny ở ngay trước mắt mình, bờ mi dài của Tăng Khả Ny khẽ run rẩy. Dụ Ngôn cứng đơ người, bỗng nhiên không biết phải làm sao, cô vừa muốn đẩy người kia ra, nhưng lại không nỡ. Bất chợt, Tăng Khả Ny chủ động tách ra, lên tiếng:
- Dụ Ngôn à, chúng ta hẹn hò đi.
Từ khi quen Tăng Khả Ny tới nay, đây là lần đầu tiên Dụ Ngôn bị Tăng Khả Ny làm cho cứng họng nhiều như bây giờ. Cô còn chưa kịp trả lời, Tăng Khả Ny đã tiếp tục :
- Dụ Ngôn, chị yêu em, ngay từ khoảnh khắc đầu tiên gặp em từ 4 năm trước. Có thể chị vật tay toàn thua, lại còn hay khóc, suốt ngày làm nũng em, nhưng chỉ cần chuyện liên quan tới em, chị đều sẽ không bỏ qua. Dụ Ngôn, để chị bảo vệ em, có được không?
Dụ Ngôn nhìn người đối diện, người này từ 4 năm trước, lần đầu gặp mặt đã cứ như vậy mà bám lấy Dụ Ngôn, không năm nào trở thành người thứ hai chúc mừng sinh nhật cô cả, năm nào cũng vào lúc 0h là nhắn tin cho cô, cho dù họ chẳng gặp nhau nhiều trong suốt những năm tháng ấy, nhưng ngày đầu tiên tại nơi này chạm mặt nhau, cô đã cảm thấy ánh mắt người kia dành cho mình giống hệt 4 năm trước. Dù bây giờ Tăng Khả Ny trở lên sắc sảo hơn, khí chất toát ra trưởng thành hơn năm cũ rất nhiều, duy chỉ có đôi mắt hướng về phía cô là không thay đổi. Cô không phải không biết tình cảm của người kia, chỉ là cô ấy chưa bao giờ nói một lời nào với Dụ Ngôn cả, Dụ Ngôn cũng chưa rõ trái tim mình là như thế nào, cho đến hôm nay, tự mình buồn lòng khi nghĩ rằng Tăng Khả Ny quên sinh nhật mình, Dụ Ngôn mới hiểu, mình đã có câu trả lời rồi.
Cô không trả lời, kéo Tăng Khả Ny vào một nụ hôn thật sự. Sau khi cả hai tách ra, Dụ Ngôn lên tiếng
- Thế này có được coi là câu trả lời không, học sinh tiểu học?
- Hơn cả mong đợi của chị rồi.
Tăng Khả Ny ôm người kia, thầm cảm ơn cái hội « thẳng nam » Tiểu Đường, Tôn Nhuế cùng Đới Manh kia.
Chuyện là sau hôm công bố kết quả, Tăng Khả Ny vô cùng buồn lòng khi bị Dụ Ngôn coi là bạn thân, cuối cùng không chịu được, mang kể với Tôn Nhuế. Vì tình cảm bạn bè, không thể đứng im nhìn mọi chuyện trở nên thế này, Tôn Nhuế kêu gọi sự giúp đỡ từ Đới Manh – người đang dần trở nên thân thiết với Dụ Ngôn, thậm chí thân tới mức còn làm Tăng Khả Ny ghen tuông một trận ; và người thứ hai được Tôn Nhuế tin tưởng chính là Triệu Tiểu Đường, người vừa bằng một cách nào đó, chinh phục được trái tim Ngu công chúa.
- Tăng Khả Ny à, tôi nói này, Dụ Ngôn nói chuyện với tôi lúc nào cũng nhắc đến cậu, còn nói tôi đừng bắt nạt cậu đấy.
- Phải phải, Dụ Ngôn chỉ mắng chửi mình cậu thôi Khả Ny, sao cậu không thử tỏ tình đi chứ?
- Này Tôn Nhuế, câu này cậu an ủi tôi hay là cà khịa tôi vậy?
Tăng Khả Ny giận dữ ăn que cay, vừa ăn vừa trả lời.
- Tăng Khả Ny, để em cho chị một tuyệt chiêu, đấy là phải thật nhanh, nếu chị thích thì cứ nói đi, sau đó trực tiếp hôn cô ấy,
- Này Tiểu Đường, không lẽ cậu làm vậy với Ngu trứng?
Đới Manh hỏi, có chút không ngờ. Trong mắt cô, Ngu Thư Hân là người ưa nhẹ nhàng thoải mái cơ mà.
- Đúng vậy, thẳng thắn một lời nói ra, sao lại có người ngâm một câu tới 4 năm như chị chứ Tăng Khả Ny.
Sau khi nghe những lời khuyên bổ ích của ba người kia, Tăng Khả Ny cảm thấy ... có lí, liền đi áp dụng ngay lập tức với Dụ Ngôn. Tuy suốt cả quá trình, cô cũng không được mạnh dạn như Triệu Tiểu Đường nói, nhưng dù sao cũng có kết quả quá tốt rồi, có lẽ tới ngày mai cô nên đi cảm ơn Triệu mắt lác đó một chút.
Nếu Tăng Khả Ny biết trước khi tỏ tình, Triệu Tiểu Đường bị Ngu Thư Hân làm cho ghen lồng lộn, tức quá mới nói ra tình cảm của mình, có lẽ Tăng Khả Ny có thêm vài thùng que cay cũng không nghe theo lời người kia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play