Sáng hôm sau, sau khi nhận được một cuộc điện thoại Thiên Ân rời khỏi nhà.
Hắn vừa nhận được tin Hoàng Anh bị mất tích, hắn không ngờ Trương gia lại dám ra tay với cả người của hắn. Thiên Ân cùng một vài bảo tiêu bên cạnh mình bí mật đột nhập vào khu đất mà Trương gia tranh đoạt mua gần đây. Đây là nơi mà Hoàng Anh trước lúc bị mất tích đã điều tra.
Nấp tại một bụi cây quan sát tình hình trước mắt, một loạt công trình đang được thi công tại đây, nhìn có vẻ Trương gia muốn xây dựng căn cứ của mình. Bên trong có thể bọn hắn khai thác một thứ gì đó và lấy việc xây dựng để che mắt. Rất có thể sau khi Hoàng Anh phát hiện ra bí mật của bọn chúng đã bị bọn chúng bắt đi.
Với tình hình trước mắt, Hoàng Anh chỉ có thể nói là dữ nhiều, lành ít.
Thiên Ân nắm chặt nắm đấm, ra hiệu cho vài bảo tiêu canh giữ bên ngoài, còn hắn sẽ một mình vào bên trong. Hiện nay không biết rõ tình hình bên trong như thế nào nên hắn sẽ vào thám thính trước, với thân thủ của hắn việc ra vào nơi này vô cùng dễ dàng, không cần mang thêm bảo tiêu tránh gây chú ý.
Sau khi vượt qua vài trạm canh gác, Thiên Ân đột nhập vào mấy căn phòng của bọn họ, cậu nhận ra khí tức của Long rồng ở nơi đây, nhưng nó rất là nhạt không rõ ràng. Trương gia đúng cũng không đơn giản, Thiên Ân đi sâu vào vài mỏm đá đang được khai thác, nhưng cũng không thu hoạch được gì. Sau khi định rời khỏi cậu nhận thấy có một nhà giam mới xây ở gần đó, được rất nhiều bảo vệ được trang bị vũ khí hiện đại canh giữ.
Thiên Ân cười lạnh, rồi lấy một quả pháo nhỏ trong túi ra, ném về phía đằng sau nhà giam.
Thấy có động tĩnh lạ vài người ở chỗ nhà giam đến đó kiểm tra. Canh phòng cũng vì thế mà lỏng lẻo hơn. Hiện tại canh phòng ở đây chỉ còn hai người. Thiên Ân nhẹ đi lướt ra đằng sau bọn chúng rồi tấn công bất ngờ hai kẻ xấu số.
Hai tên bảo vệ chưa kịp nhận ra có kẻ tấn công thì đã bị đo ván, không phải bọn chúng yếu mà vì bọn chúng gặp phải kẻ mạnh như Thiên Ân nên dù mạnh đến mấy cũng bị xử lý gọn nhẹ. Thiên Ân sau khi hạ bọn chúng cậu đi vào bên trong nhà giam. Cũng không ngoài dự đoán bên trong nhà giam đang giam giữ vài Long rồng, mà lồng giam bọn chúng được thiết kế với kích điện cao áp, chỉ cần chống cự một chút là mấy con Long rồng này sẽ bị giật điện đau đến xé người. Thiên Ân cũng không có nhiều thời gian quan sát bọn chúng hắn chạy đến một phòng giam gần đó, Hoàng Anh cũng bị giam ở đây, cả người cậu ta đều chảy máu toe tua, Thiên Ân trong lòng lạnh đi vài phần rồi tìm công tắc bên tường để mở cửa.
Nhưng cửa không dễ mở như vậy, cần ấn nút mở cửa, cùng dấu vân tay của kẻ trông coi mới mở được cửa.
Chết tiệt, Thiên Ân chửi bậy một câu.
Hoàng Anh có vẻ bị tra tấn ngất đi vẫn nằm yên dưới đất, có người đến cũng không thấy hắn động đậy gì, Thiên Ân lại càng muốn phá nhà giam này. Nhưng thấy bọn quản ngục với bảo vệ lại chuẩn bị quay lại, nên hắn đành bỏ ra ngoài, tìm cách lần sau quay lại cứu người.
Mấy bảo tiêu của Thiên Ân sau khi thấy cậu quay lại thì nhẹ thở ra, may mà cậu chủ không sao. Bên trong bọn chúng thấy mấy tên bảo vệ đang được huy động tìm người đột nhập, bọn họ đang định xông vào cứu người thì thấy Thiên Ân ra ngoài thành công vừa cảm thấy tự hào vừa cảm thấy hơi vô dụng. Bọn họ cũng rất muốn được lên sân khấu thể hiện một phen mà.
" Hoàng Anh đang bị giam ở bên trong, chúng ta ở đây bàn kế hoạch cứu người" Thiên Ân nói với mấy bảo tiên bên cạnh.
Cuối cùng cũng có đất dụng võ mấy bảo tiêu nhao nhao giơ tay muốn được tham gia. Đi cứu người mà tranh nhau như đi lễ hội.
Bàn bạc một lúc cuối cùng cũng đưa ra được kế hoạch cứu người. Vì số lượng bảo tiêu Thiên Ân mang đến không nhiều có 5 người, nên cần cử một người về gọi cứu binh. Hai người sẽ phụ trách đi lấy vân tay sau đó về thủ ở trại giam, hai người sẽ phụ trách dẫn dụ bảo vệ, còn Thiên Ân sẽ vào cứu người. Đợi đến tối kế hoạch sẽ được thực hiện, tránh cho bọn chúng có thêm chuẩn bị.
Vì buổi trưa có kẻ đột nhập nên việc canh phòng bên trong tăng mạnh hơn rất nhiều. Việc cứu người vẫn diễn ra theo kế hoạch đinh trước, sau khi đột nhập vào trong bọn họ chia nhau ra hành động. Thiên Ân cùng một bảo tiêu nữa đi bắt tên quản ngục. Tên đó không ngờ có kẻ dám tấn công vào tận trong địa bàn của mình bắt mình nên chỉ kịp kêu một tiếng rồi bị đánh ngất đi. Hai bảo tiêu dẫn dụ bảo vệ đi cũng làm tốt công việc được giao, không làm nhục sứ mệnh mà làm cho nội bộ bảo vệ bên trong của Trương gia rối loạn một phen. Sau khi mở được cửa buồng giam của Hoàng anh hắn đỡ cậu ra ngoài. Rồi ra hiệu cho mấy bảo tiêu rút lui. Thù này sẽ được ghi trên đầu trương gia.
Nhưng việc thoát thân không dễ như vậy, bọn họ khi đi ra bị bao vây.
Nhìn mấy cảnh vệ mặt mày hung dữ lao đến muốn bắt bọn họ, Thiên Ân thật muốn cho bọn chúng một quả lựu đạn cho đi cả đám luôn.
" Cậu chủ cậu mang Hoàng Anh đi trước, chỗ này để chúng tôi lo"
Thấy tình thế không có lợi cho bên mình một bảo tiêu lên tiếng.
'' Đúng đó cậu chủ chúng tôi yểm trợ cho cậu, cậu ra ngoài trước" Một bảo tiêu khác nói.
Hoàng Anh cuối cùng cũng hơi tỉnh lại thấy tình thế trước mắt hắn trợn tròn mắt " cậu chủ..." Cậu chủ đến cứu hắn.
Thiên Ân đỡ Hoàng Anh từ tay bảo tiêu " cố gắng cầm cự, viện binh sắp đến"
" Được cậu chủ, cứ tin ở chúng tôi"
Thiên Ân gật đầu với mấy người họ rồi đỡ Hoàng Anh rút lui theo đường sau núi.
Được mấy người bảo Tiêu hỗ trợ nên Thiên Ân cùng Hoàng Anh rút lui cũng không mấy chật vật, khi đi được vào trong núi cũng không thấy ai đuổi theo.
" Cậu chủ, tôi vẫn gắng gượng được, tôi tiếp ứng đằng sau cho cậu'' Hoàng Anh nói, cậu không muốn mình cản chân Thiên Ân.
" Còn sức thì mau rời khỏi đây, đợi viện binh đến đừng để sự hy sinh của anh em là vô ích"
Thiên Ân lạnh lùng nói, hắn không phải là người ủy mị, là kẻ đứng đầu hắn biết phải giữ cái gì, bỏ cái gì.
Nghe thấy hắn nói vậy Hoàng Anh cũng không đòi ở lại hỗ trợ nữa, gắng sức đi về phía trước.
" Cẩn thận" Thiên Ân hét lên về phía hắn nhưng đã không kịp.
Cả hai bọn họ đều đi vào vùng cát lún.
Giờ hắn đã hiểu tại sao bọn bảo vệ không đuổi theo vào đây, trong rừng có cát lún kẻ đột nhập muốn đi ra cũng chỉ có khả năng rất nhỏ, không cần tốn sức đuổi theo. Trương gia chọn địa điểm xây dựng địa bàn đúng là rất tỷ mỉ, Thiên Ân nghiến răng nghĩ, chết tiệt cái đám cát lún này.