Không gian trống không như những ngày tháng dài đằng đẵng trước đây. Arthur đứng giữa ngôi nhà cảm giác hụt hẫng vây quanh anh, cậu biến mất như cách cậu ta xuất hiện trong cuộc sống của anh.
Ánh mắt anh vô định nhìn về phía màn đêm đằng sau cửa sổ, rèm cửa sổ tung bay như muốn xua đi không gian cô quạnh vắng lặng trong phòng.
------
Khác với vẻ cô đơn, hưu quạnh tại dinh thự của Arthur, ngay tại lúc đó trong tòa nhà của Erik lại vô cùng sôi nổi. Erik mặt than ngồi cạnh Thiên Ân, còn Thiên Ân thì đang cười nghiêng ngả khi được mẹ Erik kể cho nghe những câu chuyện ngày Erik còn nhé, những chuyện từ xa xưa đó làm cho cậu cười cả buổi trời.
Khi Thiên Ân đang cười đến nước mắt ràn rụa, không còn chút hình tượng nào thì Erik mặt than cuối cùng cũng không chịu được nữa, xách cổ cậu ra khỏi nhà.
Hai tay Thiên Ân ôm lấy cổ Erik gục đầu vào vai anh khóe miệng cậu vẫn không thể hạ xuống được.
"Erik à, ngày bé anh dễ thương quá đi. Tại sao bây giờ lại biến thành mặt than thế này chứ"
Thiên Ân lấy tay nhéo nhéo má Erik
Mặt Erik lại đen đi vài phần, quãng thời gian ngày còn là một tiểu Vampire là quãng thời gian đen tối nhất của anh, ngày đó khi mới sinh ra anh có vẻ ngoài vô cùng đáng yêu, ai cũng muốn được đến nhéo nhéo má anh. Mặt than của anh cũng bắt đầu hình thành từ đó, mà có một người mẹ luôn lấy sự đau khổ của con mình làm niềm vui mình như mẹ anh, thì tuổi thơ lại là một quãng thời gian không bao giờ anh muốn nhắc đến.
Khi Thiên Ân được mẹ Erik kể về những biểu hiện đáng yêu của anh, cậu không khỏi muốn trêu đùa tiểu Erik một phen. Erik ngày bé còn cho cả ngón tay và ngón chân của mình vào miệng, Thiên Ân không khỏi tưởng tượng đến cảnh đó rồi bò lăn ra cười, ai ngờ được hoàng tử mặt than cũng có những biểu hiện dễ thương như vậy chứ.
Mà mẹ Erik lại là người rất thích diễn kịch, luôn cho anh và anh trai Albert mặc những bộ đồ vô cùng kỳ quái theo sở thích của bà. Vì Erik có bộ mặt than nên luôn được mẹ anh ưu ái mặc cho những bộ đồ con vật ngộ nghĩnh, đáng yêu, mỗi lần bị mặc những bộ đồ như vậy bộ mặt than của anh lại tăng thêm vài phần đen.
"Đừng mặt than như vậy nữa mà, khi nào anh mặc bộ đồ thỏ xám cho em xem đi nhé. Chắc chắn sẽ rất dễ thương đó"
Chỉ mới tưởng tượng một chút thôi nước miếng của Thiên Ân đã chảy dòng dòng rồi. Khi thiên Ân đang mải mê tưởng tượng thì Erik đánh vào mông cậu một cái.
"Nghĩ cũng đừng có nghĩ"
Thiên Ân ai oán ôm lấy cái mông của mình. Đúng là đồ dã man mà, nhưng nếu lừa được Erik mặt bộ đồ cosplay thỏ xám thì đáng yêu hết biết.
Nhìn biểu hiện đắc ý của Thiên Ân, Erik cốc vào đầu cậu một cái.
"Lần sau sẽ đặt làm cho em mấy bộ đồ cosplay, về cho em mặc"
Nghe vậy mắt của Thiên Ân sáng lên.
"Anh cũng mặc"
Trước sự nhiệt tình của Thiên Ân, Erik dội cho cậu một xô nước lạnh.
"Không mặc"
Nói xong không cho Thiên Ân kịp ý kiến anh cúi xuống chặn ngay chiếc miệng đang muốn luyến thoắng của cậu.
Sau một nụ hôn dài ướt áp, đầu óc của Thiên Ân cũng không còn ô xi để nghĩ linh tinh nữa. Tay cậu quấn quanh cổ Erik, ánh mắt mơ màng nhìn Erik
"Muốn nữa"
Đáy mắt Erik tối đi vài phần nhanh chóng cúi xuống một lần nữa phủ kín đôi môi của Thiên Ân.
Hai người hôn nhau bỏ mặc mọi thứ xung quanh mình, vài Vampire đến báo cáo tình hình cũng đành phải lui ra sau để không gian riêng cho hai bọn họ.
Cuộc sống của những Vampire độc thân như chúng tôi cũng không dễ dàng gì mà.
Sau màn ân ái Erik nhéo nhéo chiếc mũi hồng hồng của Thiên Ân
"Giống thỏ con"
Thiên Ân đứng thẳng người ôm lấy tay anh ánh mắt đầy chờ mong nói
" Anh thích thỏ con không"
Erik cụm đầu mình vào đầu cậu, ánh mắt hai người chạm nhau.
"Biết rồi còn hỏi"
Nói xong anh cầm tay cậu dắt đi về phía mấy người cận vệ đến báo tin. Đi đằng sau Erik khóe môi Thiên Ân không khỏi câu lên.
Mấy Vampire thấy vị hoàng tử nhà mình cuối cùng cũng để ý đến sự tồn tại của bọn họ, thầm cảm thấy may mắn, đúng là khóc không ra nước mắt mà.
-------------------------------------
Trời tối là thời điểm thích hợp cho những thế lực đen tối trỗi dậy, trời tối cũng là thời điểm thích hợp để làm chuyện xấu.
Thiên Ân mặc một bộ đồ đen từ trên xuống dưới, cộng thêm cặp kính đen nhìn trong bóng tối nữa, cả người cậu như hòa làm một với bóng đêm. Đứng bên cạnh cậu, vị hoàng tử Vampire vốn đã hợp với bóng tối, hiện giờ được cải trang đúng là một cục đen nhìn đi nhìn lại vẫn chỉ một màu đen.
(các bạn đang thắc mắc tại sao Erik và Thiên Ân đều mặc đồ đen, rất đơn giản thôi họ đang đi làm việc xấu, tại sao họ đi làm việc xấu phải mặc đồ đen ư, vì tác giả thích thế ahihi)
Sau khi Erik được thông báo U linh gia tộc đã tạo được thuốc kích thích Long rồng tiến hóa, mà vẫn chưa xác định được bước tiến cuối cùng của bọn chúng là gì, nhưng điều này cũng làm cho Erik và Thiên Ân nhìn nhau đầy ẩn ý.
Và bây giờ cả 2 đang có mặt tại bên trong tộc u linh là thực hiện một phi vụ thế kỷ. Đến trộm thuốc kích thích tiến hóa Long rồng.
Thiên Ân dùng đồng hồ đeo tay phát ra tần số sóng làm nhiễu, vô hiệu hóa và làm mờ vài Camera tại cửa vào, sau khi các đợt u linh canh gác đi qua, cậu và Erik rất nhanh lẻn vào bên trong gia tộc U linh. Trước khi tới đây Thiên Ân đã cùng Erik khử sạch mùi trên người mình và tạo ra mùi trên cơ thể gần giống với U Linh, để không bị phát hiện.
Sau khi vào được bên trong Thiên Ân và Erik cùng nhau đi theo bản đồ để tìm đến phòng thí nghiệm của gia tộc này. Càng đi vào bên trong các lớp phòng hộ và bảo mật của U linh càng dày đặc. Đúng như Thiên Ân dự đoán trước đây, máy móc công nghệ của U Linh phát triển hơn con người rất nhiều. May mà đợt ghé thăm lần trước cậu đã thăm dò và thu thập được không ít thứ hữu ích của bọn họ, nếu không chắc chắn cậu và Erik không thể đột nhập được vào đây dễ dàng như vậy.