Cuộc sống của Thiên Ân cứ nhàn nhạt trôi qua cùng với sự tranh chấp của vài gia tộc không đáng nhắc đến.
Dạo gần đây bộ máy chính trị cũng có một vài biến động, một đất nước tồn tại cả Hoàng gia và quốc hội, quyền lực được phân chia thành hai phe phái, như vậy không xảy ra tranh chấp mới là lạ.
*Tại cung điện hoàng gia*
Công chúa Anna đang đứng trong vườn hoa bộ dạng cao quý, xinh đẹp, nhưng tâm trạng của bà không được tốt như vẻ bề ngoài bà đang đang thể hiện.
Hoàng gia đứng trước nguy cơ bị hạ bệ, thế lực ngày càng bị đe dọa, cách duy nhất để cứu vớt đại cục là cuộc hôn nhân giữa con gái bà và người đang đứng đầu Ân gia. Ân gia có thể lực không nhỏ lại đất nước này, đây còn là một gia tộc lâu đời, chi phối khá nhiều trong giới chính trị và Ân gia còn nắm giữ hầu hết kim ngạch kinh tế của đất nước này.
Vì vậy kết thông gia với Ân gia là một quyết định không lỗ của chính quyền hoàng gia, vừa có thể lôi kéo thêm thế lực, kéo lại vị trí đang lung lay của mình, ngoài ra cũng có thể tạo mối làm ăn lâu dài với cái cây hái ra tiền này nữa. Nếu cuộc hôn nhân chính trị này diễn ra đối với hoàng gia, trăm lợi không có một hại.
Nhưng đau đầu một điều là con gái của công chúa Anna tỏ vẻ bất mãn khi mình trở thành công cụ trong cuộc hôn nhân chính trị này. Từ nhỏ Elsa con gái của công chúa Anna đã được nuông chiều, muốn gì được lấy, chưa từng nghe lời ai nên khi được cho biết cô phải lấy Thiên Ân - cậu chủ của Ân gia cô đã bất mãn và có các hành động chống đối.
Tất cả những điều đó cũng không thay đổi được quyết định của Hoàng gia về cuộc hôn nhân chính trị này, họ đã quyết chọn Thiên Ân là phò mã, việc Elsa có chấp nhận điều này không không còn quan trọng nữa.
Trong vườn hoa bây giờ, công chúa Anna đang cố gắng thuyết phục đứa con gái nổi loạn của mình.
"Con gái, con chỉ cần làm cho cậu ta yêu con, kết hôn với con. Vài năm nữa khi Hoàng gia trở lại vững chắc như xưa, ta sẽ cho con mọi thứ con muốn, bây giờ con cần nghe lời"
Elsa tỏ ra bất mãn trước lời nói của mẹ cô, cô sẽ chỉ kết hôn với hoàng tử, có thân phận cao quý, cô sẽ không chấp nhận kết hôn với một người bình thường, dù ở trong gia tộc lớn đi chăng nữa thân phận của họ cũng chỉ là bọn thường dân mà thôi, sao xứng với cô chứ.
"Không muốn, con không kết hôn, con không kết hôn với tên dân thường đó"
Elsa ném hết đồ đạc quanh mình xuống đất, mấy người hầu quanh đó thấy Elsa lại tức giận vội chạy đi cố trốn cho thật xa tầm mắt của cô, ai mà không biết cô Elsa mà tức giận sẽ không nể nang ai cơ chứ.
"Cậu ta cũng là một người có thân phận con cũng thấy rồi đó, bộ mặt của Ân gia không phải nhỏ ở đây, chúng ta cũng cần dựa vào bên đó để lấy lại cục diện. Mà cậu chủ Ân gia kia cũng vô cùng tuấn tú, để cậu ta kết hôn với con, coi như con cũng không chịu thiệt thòi gì"
Thấy đứa con của mình có vẻ yên tĩnh trở lại, công chúa Anna thuyết phục thêm.
"Với lại con sinh ra trong hoàng gia, ta cũng cho con biết lần này Quốc hội ra tay muốn lật đổ chúng ta, nếu không có Ân gia trợ giúp chúng ta khó mà tồn tại tiếp được, nếu hoàng gia bị sụp đổ con nghĩ thân phận công chúa tiền nhiệm của con còn giữ được không"
Nghe những lời nói của mẹ mình Elsa cũng ngẫm lại, đúng là với tình trạng bây giờ cô khó mà giở thói hách dịch, kén cá chọn canh ngày thường được. Nghĩ đến tên Thiên Ân đáng ghét mà cô gặp ở bữa tiệc, Elsa cảm thấy vô cùng sỉ nhục, chưa ai dám đối xử với cô như vậy. Được rồi, cô nhất định sẽ cho cậu ta một bài học.
Elsa quay qua nói với mẹ.
"Con sẽ tiếp cận hắn ta, đến khi chúng ta lấy lại được chính quyền, con sẽ cho hắn ta biết tay"
Công chúa Anna thở phào một hơi, may mà con của bà cũng không quá tùy hứng. Tự tay đưa đứa con mình yêu thương làm công cụ để giao dịch đúng là không dễ dàng gì, may mà bà nghe nói, cậu Thiên Ân cũng không phải người xấu, năng lực của cậu ta chắc chắn cũng hơn người mới có thể lãnh đạo được Ân gia trong độ tuổi như vậy. Để con mình lấy một người như vậy bà cũng yên tâm.
"Chiều nay cậu ấy sẽ đến đây chơi, lúc đấy ta nghĩ con biết nên làm gì rồi chứ"
Cười nhẹ vuốt tóc con gái mình, công chúa Anna thì thầm một vài điều vào tai Alsa. Nụ cười trên mặt Elsa cũng từ từ cao lên.
----------------------
Tại một nơi khác....
Thiên Ân lúc này mới từ trong chăn nó chiếc đầu như tổ quạ của mình ra ngoài, nhìn thân ảnh đang nhàn nhã ngồi uống trà bên cử sổ, cậu lười biếng không muốn xuống giường, vẫn nằm ngốc ngốc ngắm cảnh đẹp trước mắt.
Erik quay qua nhìn Thiên Ân rồi đến bên cậu, kéo con mèo lười biếng nào đó ra khỏi chăn rồi ném cậu vào trong nhà tắm. Mỗi sáng hành động này đều lặp đi lặp lại khá đều đặn.
Sau khi Thiên Ân từ trong nhà tắm đi ra Erik đã không còn trong phòng nữa, cậu ngáp vài cái rồi đi xuống phòng ăn. Đi qua chỗ phòng khách thì cậu thấy Erik cùng Arthur đang bàn chuyện gì đó, cậu cũng không muốn làm phiền anh nên tự đi ăn bữa sáng của mình.
Sakura đang ở ngoài vườn đuổi nhau với mấy con chuột ngu ngốc, Thiên Ân cũng chả thèm để ý đến nó. Thực sự nhìn nó đi bắt nạt mấy con chuột yếu ớt đó thật sự rất ngu ngốc.
Khi Thiên Ân đang nhàm chán ăn bữa ăn của mình thì Erik bước vào, đến bên cậu nhẹ nhàng ngồi xuống.
"Mấy Fan não tàn của anh đâu rồi, mấy hôm nay không thấy các cô ấy xuất hiện"
Thiên Ân bỏ một miếng thịt bò vào trong miệng, khiêu khích nhìn Erik.
"Nhàm chán không có ai để chọc tức, em có thể đi chơi cùng với Sakura"
Nghĩ đến con rắn ngu ngốc đang bắt lại mấy con chuột, Thiên Ân đá Erik một cái, sao có thể bảo cậu đi chơi với con rắn ngu ngốc đó chứ.
"Hôm nay tôi phải vào trong hoàng cung. Thật sự không muốn qua lại với họ chút nào, nhưng có mấy vụ làm ăn lớn đều ít nhiều dính đến họ nên không thể để mặc họ chết được"
Erik lấy giấy ăn lau vết tương dính trên miệng Thiên Ân xuống rồi nói.
"Em thấy nên làm thế nào thì làm như vậy, hôm nay tôi cũng cần có vài việc cần xử lý, không về sớm"
Thiên Ân nghe vậy hơi chu cái mỏ, tỏ vẻ bất mãn.
"Anh lại đi với tên Arthur đó hả, anh thân với anh ta lắm sao"
Thấy bộ dạng ăn dấm linh tinh của Thiên Ân, Erik cốc đầu cậu một cái, khóe môi hơi nhếch lên.
"Lại nghĩ linh tinh, cậu ta với tôi là bạn, cũng là cấp dưới của tôi. Ghen cũng chọn đúng người mà ghen chứ"
Thiên Ân giả bộ ủy khuất quay đi. Erik thấy bộ dạng lúc cậu ghen rất thú vị, cũng rất đáng yêu, anh lấy tay kéo cằm cậu lại, cắn lên đôi môi đang bất mãn mà chu lên kia.