Tâm trạng không tốt sao.
Hầy, có vẻ không tốt thật.
Chiến đấu với con quái vật không biết là con gì, Thiên Ân nhìn sinh vật màu bạc trước mặt với ánh mắt thù hận, sao nó sống dai thế không biết.
Thiên Ân đưa tay lau máu ở khóe miệng, cậu đã từng gặp rất nhiều thử thách mà gia tộc đặt ra, chiến đấu với rất nhiều động vật hung hãn nhưng chưa lần nào cậu cảm thấy chật vật như vậy. Erik à, anh chắc sẽ không xuất hiện thêm mấy sinh vật 3 chấm này nữa chứ.
Nhìn con vật trước mặt đang bám vào gốc cây, mắt đỏ hoe nhìn về phía mình, có vẻ nó cũng hơi e dè việc tiếp tục tấn công Thiên Ân. Vứt mấy cái vảy rồng nhổ được từ người con vật đó xuống đất, Thiên Ân nhanh có một ý nghĩ xuất trong đầu.
Cậu bỏ mặc con quái vật đang đỏ mắt trông theo mình, rồi quay người đi ra khỏi khu rừng. Bỗng nhiên con Long rồng nhào tới tấn công Thiên Ân từ phía sau. Thiên Ân nhanh chóng né qua một bên, lăn một vòng tránh xa móng vuốt của nó rồi lấy kìm chích điện dí vào bên dưới vảy của nó. Đúng như dự đoán, con vật bị tê liệt co giật một độ rồi lăn ra đất.
Đá đá vào con Long rồng vài cái cho bõ tức rồi Thiên Ân đi về phía ra khu rừng. Súng đạn không gây tổn thương được cho con vật đó, nhưng một dòng điện nhẹ có thể làm tê liệt nó, Thiên Ân sẽ nhớ kỹ điều này.
khi bước ra khỏi khu rừng Thiên Ân thấy Erik đang đứng đó đợi cậu. Trên môi Thiên Ân nhanh chóng xuất hiện nụ cười tươi rói, chạy đến ôm lấy cổ anh. Cọ cọ vào cổ Erik nhanh chóng ngửi hương thơm ngọt ngào có ở riêng anh.
"Người em hôi quá"
Erik nhanh chóng đưa ra kết luận khi cậu bé nào đó đang cố bám lấy mình. Tuy nói lời ghét bỏ vậy, nhưng tay anh vẫn ôm lấy người cậu, xoa xoa mái tóc bị rối bù sau một hồi vật lộn của Thiên Ân.
Thiên Ân bĩu môi, tiếp tục công cuộc bám dính lấy Erik, con quái vật Long rồng đó hôi chết đi được, cậu mới đánh nhau với nó một hồi mà đã thấy khó chịu muốn chết. Nó chắc lâu rồi không tắm quá. Thiên Ân đã chiến đấu với con Long rồng đó được 1 tháng trời đến hôm nay cậu mới chiếm được thế thượng phong.
Trong một tháng tiếp xúc, cậu bị đánh không biết bao nhiêu lần, lần nào cũng khá là tả tơi, Sakura đi theo cậu cũng không dễ dàng gì. Công việc của Sakura hầu như chỉ là bảo vệ không để Thiên Ân bị thương quá nặng, Thiên Ân tấn công và tìm ra nhược điểm của Long rồng. Cuối cùng sau một tháng vất vả vật lộn thành quả của Thiên Ân đã tìm ra cách để có thể làm tê liệt con vật hôi hôi đó. Dòng điện có thể làm tê liệt nó, nhưng vẫn chưa hạ được hoàn toàn con quái vật đó.
Đến lúc phải thức tỉnh đội quân đang ngủ yên của Ân gia rồi.
"Đang nghĩ gì"
Erik nheo mũi Thiên Ân một cái rồi chuẩn chị đồ cho cậu thay.
"Erik, thật muốn chiến đấu bên cạnh anh"
Nhìn ánh mắt lấp lánh của Thiên Ân, Erik kéo cậu vứt vào trong phòng tắm. Có ai lại hào hứng đi đánh nhau như cậu không chứ, nhưng nếu được lựa chọn anh vẫn không muốn kéo cậu vào chuyện này. Nhưng mà anh biết hòa bình cũng lâu quá rồi, chắc chắn một số thành phần muốn khẳng định mình, những kẻ ngu ngốc.
"Erik tắm chung đi"
Thân hình ướt nhẹp của Thiên Ân từ trong phòng tắm đi ra, lôi kéo Erik làm cho quần áo anh cũng dính nước. Nếu người khác dám đến gần Erik với cả người ướt nhẹp như vậy đảm bảo đã bị anh đá bay ngàn dặm rồi. Một năm trước chắc chắn anh sẽ không để yên cho Thiên Ân lôi kéo mình như vậy, nhưng bây giờ thì khác, cân nặng của cậu trong lòng anh cũng đủ để đè bẹp tất cả rào cản anh đặt ra rồi.
"Ngoan tự vào tắm đi"
Kéo chiếc móng heo từ trên người mình xuống, Erik một lần nữa tống con heo nào đó vào bồn tắm nhưng Thiên Ân quyết tâm không buông anh ra và thành công kéo Erik vào bồn tắm cùng mình.
Được rồi Erik tự nhủ, mình lại dung túng cho cậu ta rồi, nhưng khi nhìn thấy những vết thương trên người Thiên Ân anh không nỡ cự tuyệt cậu điều gì.
Nhẹ đưa tay chạm lên khóe miệng Thiên Ân, Erik cau mày.
''Đau không"
Thiên Ân bày ra khuôn mặt ủy khuất, tuy không đau lắm nhưng cậu vẫn tỏ ra bị đau nhiều lắm.
Erik vò vò mái tóc màu nâu của Thiên Ân.
"Tắm đi rồi ra tôi thoa thuốc cho em"
Erik nói xong thoát ra khỏi càng cua của Thiên Ân rồi đi ra khỏi phòng tắm. Thực tình chứng kiến lồng ngực như ẩn như hiện sau lớp áo, rồi ánh mắt mọng nước lấp lánh đầy dụ hoặc của tiểu yêu tinh nào đó dù một người cấm dục như Erik cũng khó mà có thể kìm lòng được. Đúng là càng ngày càng khó sống mà.
Nhìn thân ảnh của vị hoàng tử Vampire đi ra khỏi phòng tắm nhanh như một cơn gió, nụ cười kéo dài trên miệng của tiểu yêu tinh Thiên Ân.
Tối đó sau khi được thoa thuốc, Thiên Ân quyết tâm chui vào trong lòng Erik không chịu ra.
"Đừng đánh giá cao mức độ kiềm chế của tôi"
Nghe được câu đó, Thiên Ân lại càng càn quấy trong lòng Erik. Tay quấn chặt lấy anh rồi không ngừng sờ soạng. Đôi mắt hồ ly đầy ý cười xảo quyệt.
"Anh có thể không cần kiềm chế mà"
Nghe vậy mắt Erik tối đi vài phần, anh lật người lại đè Thiên Ân xuống dưới thân. Cắn nhẹ vào môi cậu, Thiên Ân rất phối hợp mà hé miệng mời gọi đợt tấn công tiếp theo của Erik.
Một nụ hôn ướt áp ập đến, nụ hôn mang đầy sức mạnh kìm hãm làm cho Thiên Ân cảm thấy hơi nhẹt thở. Sau một hồi hôn môi, Erik buông Thiên Ân ra, bộ phận bên dưới đã có phản ứng, cứng rắn và vô cùng lớn.
Cảm nhận được sự biến đổi của Erik, Thiên Ân ngây người. Lớn như vậy, cậu thật sự đã từng nghĩ đến bộ phận đó của Erik, nhưng khi được cảm nhận thật sự vẫn hết sức ngỡ ngàng.
"Đừng có đùa với lửa, lần này tha cho em"
Erik nhìn phản ứng ngơ ngác của Thiên Ân, cắn vành tai cậu một cái rồi đi vào phòng tắm. Anh sẽ để cậu thích nghi dần dần.
Thiên Ân kéo hồn nhìn theo bóng dáng của Erik, to như vậy, có thể chết người không vậy, Thiên Ân khó ăn nuốt một ngụm nước bọt.