Sắp tới sẽ diễn ra một cuộc họp giữa ba gia tộc để bàn lại việc hiệp ước hòa bình. Nói việc này quan trọng thì cũng rất quan trọng, nói không quan trọng thì cũng chỉ là một buổi hội nghị gặp mặt, mắt to trừng mắt nhỏ của mấy người không cùng quan điểm nhưng bị ràng buộc bởi một hiệp ước mà thôi.
------------
Timmy nhìn sinh vật bị nhốt trong lồng kia. Một sinh vật mà từ trước đến nay vẫn chưa được công bố ra ngoài. Từ khi lên nắm quyền cậu đã phát hiện ra rất nhiều bí mật của gia tộc mà bấy lâu nay cậu không hề hay biết. Từ xa xưa U Linh gia tộc đã được con người tôn sùng đến một ngày họ lại bị con người quay lưng. Tất cả các nguyên nhân đến bây giờ cậu đã biết.
Con thú hoang trong lồng sắt nhìn Timmy với ánh mắt đỏ ngầu, lớp vẩy vàng bên ngoài của nó lung linh rực rỡ, chiếc sừng trên đầu cũng xinh đẹp không kém. chiếc đuôi cuốn lấy thân thể, chỉ cần một người nào đó dám đến gần nó sẽ bị chiếc đuôi của nó đánh bay ra. Móng vuốt sắc nhọn của nó cào xuống nền nhà tạo nên những âm thanh ghê người.
Nhìn con vật hoang dã trong lồng sắt, mắt Timmy hiện lên vài phần sắc lạnh. Tổ tiên của anh đã tạo nên cái sinh vật gì đây.
-------------
"Erik ... Erik ... à a àaa à aaaa......"
Thiên Ân đang bám dính trên người vị hoàng tử nhà người ta, không chịu xuống. Erik vẫn bước đi, mặc kệ cục thịt đang treo lơ lửng trên người mình. Trước con mắt khinh bỉ của con rắn màu hồng.
"Đủ chưa"
Erik cuối cùng vẫn kéo cậu chủ Ân gia đứng trước mặt mình, nhéo nhéo cái mặt phúng phính đang ủy khuất của cậu.
Bơ cậu một thời gian anh cũng sống đâu có dễ chịu gì cho cam.
"Erik, anh chuyển qua đây đi"
Tiểu ngu ngốc, xoa xoa đống tóc hỗn độn trên đầu Thiên Ân, Erik thở dài.
"Tôi sẽ cân nhắc chuyện này, em tập luyện sao rồi"
Nhắc đến vấn đề luyện tập, mắt Thiên Ân sáng lên. Cậu tập luyện rất chăm chỉ nha.
"Được rồi đưa em đi nơi này"
"Được"
Thiên Ân hào hứng ôm tay Erik. Đi cùng với anh, cậu rất tự tin.
Erik thở dài, dù thế nào anh cũng không để cậu gặp nguy hiểm gì.
------------
Khác với tâm trạng tươi vui của Thiên Ân, Erik mặt vẫn lạnh như băng. Erik dẫn Thiên Ân đến khu rừng sau trường. Nhìn cánh tay đang bị ôm lấy của mình, Erik chỉ biết lắc đầu.
"Không hỏi tôi định dẫn em đi đâu sao"
Thiên Ân đang ăn đậu hũ của người nào đó mắt không thèm nhìn lên nói
"Đi cùng anh đi đâu cũng được"
Erik xóa tóc cậu, ánh mắt hiện lên ý cười.
"Tôi mang em đi bán thì sao"
Thiên Ân kinh bỉ nhìn anh.
"Anh bỏ được à"
Cậu tự tin chưng cái mặt bánh bao ra, dù chậm chạp nhưng cậu cũng biết anh chắc chắn quan tâm đến mình mà.
"Tôi bỏ được thì sao"
Câu nói của Erik cất lên, kèm theo điệu cười nửa miệng.
"Không được, Không được bỏ"
Thiên Ân bất mãn bám lên người anh, tính trẻ con lại nổi lên. Cậu bán lấy Erik không chịu buông, đôi mắt ngập nước như sắp bị vứt bỏ.
"Cũng biết sợ rồi"
Erik bế bổng Thiên Ân lên rồi tiến vào bên trong khu rừng âm u phía trước.
Hai tay Thiên Ân quấn quanh cổ Erik, lè lưỡi. Cậu sẽ quấn chặt lấy anh không cho anh có cơ hội bỏ qua cậu. Cậu phải mạnh hơn nữa mới có thể tự tin đứng cạnh anh.
Một đường xuyên vào trong rừng cây cối rậm rạp. Không khí ẩm ướt làm người ta cảm thấy khó chịu.
Mùi đất trộn lẫn với mùi gỗ mục, cây cối nhiều năm không thấy ánh sáng mặt trời tạo cho người ra cảm giác như tham gia quay một cuốn phim ma.
"Nhìn cho kỹ sinh vậy tiếp theo em sẽ được gặp"
Thiên Ân nghe câu nói của Erik theo gió đến bên tai.
Cậu không khỏi cảm thấy rét lạnh, trong đầu cậu hiện lên một câu "Vẫn còn nữa cơ à", đúng là rất kích thích.
Erik đưa Thiên Ân lên một cành cây lớn ở giữa rừng rồi để cậu đứng yên trên đó.
Thiên Ân quan sát xung quanh. Rồi mắt cậu bị một chiếc lồng sắt to thu hút. Một sinh vật kỳ lạ, người nó bị bao bọc bởi rất nhiều vẩy bạc. Nhìn bề ngoài của nó trông giống khủng long mà cũng có thể giống rồng cổ đại, mà Thiên Ân đã được tìm hiểu trước đó.
"Erik tôi nuôi một con đó được không"
Nhìn con vật trong lồng kia rất ngầu nha. cái đuôi khỏe mạnh ngọ nguậy như muốn đánh tung chiếc lồng sắt đang giam giữ nó, đôi mắt đỏ ngầu gắt gao quan sát mọi thứ, chiếc sừng trên đầu nó cũng vô cùng đẹp, như một tác phẩm được điêu khắc hoàn mỹ.
Erik nhéo má Thiên Ân một cái.
"Em có biết sinh vật này đáng sợ như thế nào không mà đòi nuôi nó. Nếu tôi đoán không nhầm nó chính là sinh vật đã giết chết mấy vị trưởng lão của Ân gia"
Nghe vậy mắt Thiên Ân lạnh đi vài phần.
"Như vậy sinh vật này từ đâu mà đến"
Thiên Ân ngước đôi mắt nghi hoặc của mình lên nhìn Erik. Trước câu hỏi của Thiên Ân, Erik cũng không muốn dấu cậu.
"Có thể sinh vật này liên quan đến hoạt động thí nghiệm rất lâu về trước của tộc U linh. Cái này Tôi còn phải tìm hiểu thêm"
Như cảm nhận được có người đến. Sinh vật trong lồng kia gầm lớn lên rồi gào thét, dùng đôi mắt đỏ như máu nhìn về phía Thiên Ân và Erik đang đứng.
Thấy được sự uy hiếp của con quái vật, Thiên Ân cũng chẳng lao lúng, lừ mắt nhìn lại nó.
"Sinh vật này có sức mạnh kết hợp của cả Vampire và rồng cổ, có thể còn rất nhiều sinh vật như vậy tồn tại. U linh đang thực hiện âm mưu gì, chúng ta không biết được, giờ tôi muốn em tiếp tục phải gia tăng sức mạnh của mình, đánh bại nó"
Đánh bại con lai của rồng và Vampire, cái này thú vị nha. Thiên Ân hào hứng nhìn Erik.
Thấy biểu tình của Thiên Ân Erik cũng chỉ biết lắc đầu.
"Sinh vật này tuy mạnh nhưng nó cũng có nhược điểm, sự kết hợp giữa hai sức mạnh to lớn của rồng và Vampire trong người nó không ổn định, có thể dựa vào vết nứt đó để đánh bại nó. Tôi sẽ để Sakura cùng em đối phó với sinh vật này. Nhớ kỹ không được để mình bị thương.
"Được"
Thiên Ân mỉm cười ôm cổ Erik hôn lên mặt anh. Anh đang giúp cậu thích nghi với sinh vật lạ lẫm này, cậu biết cuộc chiến còn chưa bắt đầu, phải tích lũy đủ kinh nghiệm, chỉ cần có anh, cậu không sợ gì cả.
Sakura đáng thương nhìn hai người ân ái, nước mắt chảy ròng ròng. Nó thầm nhủ, nó là con ghẻ quốc dân, chủ nhân cũng không thương nó lại bắt nó tiếp tục đi theo ác ma Thiên Ân nữa rồi, những ngày tươi sáng nay còn đâu.