Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh 


Chương 79 (1203):

Nhưng ngồi một bên xem kịch vẫn được.

Thượng Quan Cảnh rất chắc chắn, Hoàng Hậu của nước Bắc Yến chính là Đường Quả!

Người mà bọn chúng đều nghĩ rằng đã chết đó, nàng ấy rõ ràng nhìn thấy hắn, nhưng trong mắt nàng ấy chỉ có vẻ xa lạ, tựa như không hề quen biết hắn.

Suốt buổi thịnh yến, Thượng Quan Cảnh đều lơ đễnh.

Đợi đến khi thịnh yến kết thúc, hắn mới hốt hoảng rời đi. Sau khi rời khỏi cung, hắn liền cho người vội vàng đi điều tra tin tức. Hoàng Hậu của nước Bắc Yến rốt cuộc là ai? Có phải nàng ấy không.

Cuối cùng nhận được tin tức rằng Hoàng Hậu của nước Bắc Yến quả thật không phải người bản địa, hơn nữa cùng trùng với ngày mà nàng ấy "chết".

Lại thông qua đủ loại tình tiết, Thượng Quan Cảnh khẳng định rằng Hoàng Hậu của nước Bắc Yến thật sự là Đường Quả.

Hắn khóc vì sung sướng tại chỗ, nhưng rất nhanh nhớ lại rằng giờ đây nàng ấy đã là Hoàng Hậu của nước Bắc Yến. Ánh mắt nàng ấy nhìn hắn rất xa lạ, trong lòng thấy tệ cực kỳ.

Nghe nói Hoàng Hậu ở nước Bắc Yến cực kỳ giàu có, khắp nơi đều có cửa tiệm thuộc về nàng ấy.

Hoàng Hậu thường hay xuất cung, Thượng Quan Cảnh đợi mãi, đợi đến ngày Đường Quả ra ngoài. Hắn lén lút chạy đến trước mặt cô, muốn hỏi cô những năm này thế nào rồi, lúc đó xảy ra chuyện gì, nếu đã còn sống thì vì sao không quay về?

"Ngài là sứ giả của nước Nam Thục, Cảnh Vương gia phải không?"

"Đêm thịnh yến hôm đó, ta từng thấy ngài." Đường Quả nói, giọng nói hờ hững khách sáo của cô khiến toàn bộ sự nhiệt tình của Thượng Quan Cảnh như thể bị dội một gáo nước lạnh.

"Cảnh Vương gia, ngài tìm ta là chuyện quan trọng gì sao? Sản vật của nước Nam Thục phong phú, nếu là chuyện liên quan đến việc giao dịch thì ngài có thể đến nói thẳng với Bệ hạ."

Thượng Quan Cảnh vô thức nói, "Nàng không nhớ ta nữa rồi sao?"

"Nhớ ngài?" Đường Quả nhướn mày, cười nhàn nhạt, "Ta và Vương gia trước giờ chưa từng quen biết, sao có thể nhớ ngài được?"

Thượng Quan Cảnh nhìn kỹ thì không hề nhìn thấy bất kỳ sự úp mở, cũng không có bất cứ sự quen thuộc nào trong mắt nàng ấy. Có thể thấy được nàng ấy thật sự không nhớ hắn nữa rồi.

"Nàng vốn tên Đường Quả."

Đường Quả cười lên, "Ta vốn tên Đường Quả, Vương gia, tên húy của ta không cần ngài đến báo."

"Nàng vốn là người nước Nam Thục." Thượng Quan Cảnh không cam tâm, "Nàng nên là đại thiên kim của thượng thư nước Nam Thục, nàng..." Hắn nhớ lại rất nhiều, những chuyện mà hắn từng làm với nàng khiến hắn nhất thời á khẩu.

"Cảnh Vương gia, bây giờ ta là Hoàng Hậu nước Bắc Yến, quả thật đã quên đi rất nhiều ký ức cũ rồi. Từ thời khắc ta sống lại, người ở bên cạnh ta là phu quân của ta, cũng chính là Hoàng đế nước Bắc Yến, Bắc Đường Hoắc."

"Bây giờ ta sống rất tốt, không có hứng thú đi tìm hiểu tất cả những chuyện trước kia nữa."

Thượng Quan Cảnh không muốn chấp nhận, buột miệng hỏi, "Vậy nàng không quan tâm đến người nhà của mình sao? Thượng thư đại nhân vì cái chết của nàng mà đau buồn hơn nửa tháng, thân thể đã không tốt như trước nữa, nàng chưa từng nghĩ đến việc về thăm sao? Còn có, em gái của nàng..."

"Cảnh Vương gia, ngoài những thứ này thì ngài còn có chuyện gì không?"

"Hẳn là nàng bị Bắc Đường Hoắc lừa gạt rồi, hắn ta gạt nàng làm Hoàng Hậu, hắn ta nhất định không nói cho nàng chuyện quá khứ." Thượng Quan Cảnh sốt sắng nói.

Đường Quả cười thầm, "Chàng ấy chưa từng gạt ta, ai gạt ta, ta vừa nhìn là biết. Những việc mà ngài vừa nói chàng ấy đều nói với ta rồi. Hơn nữa còn nhiều hơn những thứ ngài nói nữa."

"Ví dụ như, thân phận của ta đúng thật là đại thiên kim phủ Thượng thư, nhưng vì ý đồ riêng của ngài mà bị đổi ký ức thành thân phận của em gái ta, bị đưa vào Hoàng cung. Hoàng đế nước Nam Thục vì nhìn thấu được ta không phải là Đường Giảo thật sự nên lạnh giọng mỉa mai với ta."

=====

Hôm nay còn thêm 1 chương nữa nha. ^^

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play