“Nhưng mà...” Người phụ nữ nghe vậy, hơi nghi ngờ nhìn sang Đường Nghiêu, hiển nhiên là không yên lòng để Đường Nghiêu chữa bệnh cho con mình.
“Đường Nghiêu, anh đừng có khoe khoang ở đây, chỉ dựa vào châm cứu là có thể chữa bệnh cho thằng bé à? Cho dù là có ông nội của tôi ở đây thì cũng không dám nói ra những lời này.” Vương Lâm trầm giọng nói. Anh ta hung hăng trừng mắt với Đường Nghiêu, cái tên này muốn quậy cũng không nhìn trường hợp, loại bệnh này ngay cả mình cũng không có cách, chẳng lẽ anh ta có thể trị được sao?
Đường Nghiêu lại lạnh lùng nhìn thoáng qua Vương Lâm, nói: “Anh là anh, còn tôi là tôi. Anh chữa trị không được thì không có nghĩa là tôi cũng không trị được.”
Anh nói xong đã nhìn sang người phụ nữ, rồi nói: “Nếu thật sự không chữa trị, chỉ sợ bỏ lỡ thời gian chữa trị tốt nhất.”
Người phụ nữ nhìn đứa con trai đang gào khóc trong ngực, nước mắt lã chã rơi. Lúc này mới vội vàng gật đầu, nói: “Chỉ cần anh có thể chữa khỏi cho con trai tôi, anh muốn bao nhiêu tiền cũng được.”
Đường Nghiêu gật đầu, từ trong túi tùy thân lấy ra một bao ngân châm, nhanh chóng khử trùng.
Thân thể đứa nhỏ lại khó chịu, không ngừng vùng vẫy trong lòng mẹ rồi từ đó động loạn khắp người.
“Hừ! Bộ dáng của đứa bé thế này rồi, tôi muốn xem thử xem cậu châm cứu làm sao? Đừng để tới lúc đó châm sai huyệt, Bảo Tế Minh của tôi cũng không nhận trách nhiệm này đâu!” Chú Đinh lạnh lùng nói.
Đường Nghiêu nói: “Chuyện này không cần ông lo. Nếu ông sợ gánh trách nhiệm này, ngay cả tư cách làm bác sĩ ông cũng không có.”
“Cậu!” Chú Đinh vô cùng giận dữ, đang muốn mắng chửi nhưng ngay sau đó, ông ta như bị người bóp chặt cổ, rốt cuộc không nói ra tiếng nào. Chỉ thấy Đường Nghiêu đưa tay bóp nhẹ hai lần sau cổ đứa nhỏ, đứa bé không ngừng khóc rống kia lập tức trở nên an phận, vậy mà có dấu hiệu ngủ mất.
“Thủ pháp bấm huyệt thật là cao minh!” Dù cho chú Đinh không có cảm tình với Đường Nghiêu, nhưng lúc này cũng không nhịn được mà khen ngợi một câu.
Vẻ mặt Đường Nghiêu không thay đổi, tay cầm kim châm, chân khí trong cơ thể dồn hết đến trên kim châm, một luồng khí tức lạnh lẽo lan ra từ trên thân kim, tiếp đó, anh nâng tay lên, nhanh chóng đâm kim châm vào trên mấy huyệt vị như huyệt thiếu âm, thiếu dương, thái âm. Anh nắm đuôi kim châm, vừa liên tục xoay tròn vừa truyền chân khí vào.
“Dùng khí ngự châm! Sao có thể chứ?” Khi Vương Lâm nhìn thấy thủ pháp thi châm của Đường Nghiêu, lại thấy luồng khí tức hơi lạnh xuất ra, hình như nghĩ tới cái gì đó, đột nhiên thất thanh nói. Phương pháp châm cứu dùng khí ngự châm này chỉ có trong truyền thuyết, ngay cả ông nội anh ta là Vương Trọng Khang cũng không biết. Ông ấy cũng chỉ từng thấy qua trên sách thuốc cổ mà thôi, sao có thể thật sự tồn tại trên đời này chứ!
Đường Nghiêu nhìn thoáng qua Vương Lâm, có thể nhìn ra được anh dùng phương pháp dùng khí ngự châm cũng đã nói rõ, ánh mắt của Vương Lâm thật sự không tệ.
Dùng khí ngự châm!
Ở đây chỉ có vài người là biết hàm nghĩa của mấy chữ này, dù sao Vương Lâm cũng là cháu trai của Vương Trọng Khang, là người thừa kế của gia tộc họ Vương. Tất nhiên, anh ta biết ý nghĩa của bốn chữ này là thể hiện điều gì? Nhưng bây giờ anh ta thà rằng mình không biết gì cả còn hơn!
Ông nội của anh ta là Vương Trọng Khang, ông đã chữa bệnh cứu người hơn nửa cuộc đời, nhưng vẫn chưa chạm tới ngưỡng lấy khí ngự châm. Đường Nghiêu trước mắt cùng tuổi tác với anh ta, vậy mà đã có thể thành thục loại châm pháp chỉ có trong truyền thuyết này! Sao anh ta có thể tin tưởng được chuyện như vậy chứ?
Tất cả sự kiêu ngạo của Vương Lâm đều bị giẫm nát ngay lúc này, hai mắt của anh ta trở nên mờ mịt, cũng không tiếp tục khoác lên bộ dáng cậu cả nhà họ Vương kiêu ngạo kia nữa.
Mà ở bên khác, sau khi Đường Nghiêu thi châm xong cho đứa nhỏ, cơn sốt trên người đứa nhỏ cũng lui dần. Vốn dĩ là khuôn mặt khổ sở cũng dần bình tĩnh lại, hít thở đều đều, sau đó ngủ thiếp đi.
Người phụ nữ thấy thế, mới biết mình gặp được thần y, cô ta vội vàng cảm kích nói: “Cảm ơn thần y, cảm ơn thần y.”
Đường Nghiêu lau mồ hôi trên trán, hai đầu lông mày hiện rõ vẻ mệt mỏi. Trước mắt, dùng lượng chân khí trong cơ thể anh để thi triển lấy khí ngự châm còn hơi miễn cưỡng. Cái gọi là lấy khí ngự châm chính là bác sĩ sẽ truyền chân khí của mình vào trong cơ thể người bệnh thông qua kim châm, tăng cường năng lực sinh sôi tế bào và khả năng miễn dịch cho cơ thể, trong khoảng thời gian ngắn giúp người ta sống lại, châm tới bệnh đi.
Đường Nghiêu không hề nghỉ ngơi, lấy một tờ giấy qua, thoăn thoắt viết ra một cái đơn thuốc giao cho người phụ nữ, nói: “Đây là đơn thuốc bồi dưỡng thân thể và bổ trợ tinh thần, dùng lửa nhỏ nấu ba chén nước sắc lại còn một, sau bữa ăn thì cho đứa nhỏ uống vào, khoảng nửa tháng là đứa bé sẽ khôi phục lại như lúc đầu. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian này, cô nhất định phải chú ý nhiều hơn, không thể để đứa nhỏ bị cảm lạnh nữa.”
Người phụ nữ đỏ bừng hai mắt, nước mắt rơi lã chã. Đây mới thật sự là thần y, vừa rồi, cô ta không hề tin y thuật của anh, tuy là vậy nhưng anh không kể hiềm khích trước đó, chẳng những chữa khỏi bệnh cho con của mình mà còn quan tâm như thế.
“Cậu Vương, cậu Vương, cậu sao vậy?” Tiếng gọi của chú Đinh lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Vương Lâm mới tỉnh táo lại, lắc đầu ra hiệu mình không sao, sau đó liếc nhìn Đường Nghiêu với ánh mắt cực kỳ nóng bỏng, nói: “Anh học được dùng khí ngự châm ở đâu vậy?”
Đường Nghiêu cười nhạt một tiếng, nói: “Có lẽ tôi không có nghĩa vụ phải nói với anh Vương về những chuyện này.”
Trước khi anh luyện được chân khí, anh cũng nghĩ việc lấy khí ngự châm là chuyện chỉ có trong truyền thuyết. Tuy nhiên, sau này gặp được một cơ duyên, anh luyện được luồng chân khí đầu tiên, lúc này anh mới chợt nhận ra, thì ra việc dùng khí ngự châm thật sự có thể!
Vương Lâm sững sờ, sau lại thấy chuyện này là đương nhiên. Châm pháp dùng khí ngự châm vô cùng quý báu, trong đó dĩ nhiên là dính tới truyền thừa của bên Trung y, chỉ cần không phải kẻ ngốc thì không ai dễ dàng nói chuyện này ra.
“Ha ha. Anh Vương đây còn muốn so tài nữa không?” Đường Nghiêu bất ngờ hỏi.
“Hừ! Đương nhiên là muốn.” Chú Đinh cướp lời, rồi tiếp: “Nếu vừa nãy không phải cậu ra tay trước, với y thuật của cậu Vương chắc chắn chỉ hai, ba lần là chữa trị khỏi bệnh cho đứa nhỏ này. Cậu thật sự tưởng mình giỏi hơn cậu Vương à?”
“Ha ha!” Đường Nghiêu không để ý tới chú Đinh, trái lại nhìn sang Vương Lâm hỏi: “Anh cảm thấy thế nào?”
Trong miệng Vương Lâm đắng chát, không biết nên nói thế nào. Mặc dù chỉ giao đấu trong thời gian ngắn ngủi nhưng anh ta đã hiểu khá rõ về y thuật của Đường Nghiêu. Bất luận là xem bệnh, kê đơn hay bất kỳ phương diện nào cũng đều không thua kém anh ta, huống chi, người ta còn biết dùng khí ngự châm, anh ta lại không có gì nắm chắc!
“Là tài nghệ của tôi không bằng người!” Vương Lâm cắn răng nói: “Với y thuật của anh, tại sao lại ở chỗ này? Ngay cả giáo sư Thẩm có châm pháp song long xuất thủy cũng không bằng nổi anh.”
Đường Nghiêu lắc đầu, nhưng không giải thích nhiều.
Đối mặt với việc Vương Lâm nhận thua, Đường Nghiêu vẫn có thể giữ vững được bình tĩnh nhưng những người khác lại không cách nào làm được. Vương Lâm là ai? Đó chính là người thừa kế của gia đình dòng dõi Trung y, tương lai có lẽ sẽ quản lý cả nhà họ Vương, thậm chí còn được xưng là người trẻ tuổi có thể vượt qua Vương Trọng Quang, mười năm mới có một. Tuy vậy, ngay lúc này, anh ta lại bị y thuật của Đường Nghiêu đánh bại, chẳng những vậy, còn chính miệng nhận thua. Nếu không phải họ tận mắt nhìn thấy, có ai có thể tin được đây?
Trên gương mặt béo phì của Ninh Khinh Bình đỏ bừng lên như uống phải thuốc kích thích.
Đôi mắt xinh đẹp của Lý Thi Tuyền hơi dừng trên người của Đường Nghiêu, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Về phần mấy người bị Đường Nghiêu chọn trúng trước đó, ngay lúc này cũng đã kích động không thôi, thần y này còn lợi hại hơn cả thần y Vương. Nếu như bọn họ được chữa trị như lời nói trước đó, vậy chẳng phải thuốc tới bệnh tan, có bệnh thì trừ bệnh, không bệnh thì khỏe mạnh thân thể. Đặc biệt người đàn ông trung niên mập mạp kia cũng đã hai mắt sáng ngời, ước gì có thể để Đường Nghiêu chữa trị cho ông ta ngay lập tức, hoàn toàn quên đi dáng vẻ mỉa mai Đường Nghiêu của mình lúc trước.
TYT & Wisteria team
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT