Ninh Khinh Bình ở bên nghe vậy càng thêm hoảng hốt, ngay cả loại bí mật kinh doanh này Diệp Quang Cảnh cũng không giấu diếm Đường Nghiêu, không còn nghi ngờ gì nữa Đường Nghiêu chắc chắn là con riêng của tổng giám đốc Diệp.

Đường Nghiêu hỏi: “Vậy chú Diệp định hợp tác với ai?”

Diệp Quang Cảnh suy nghĩ một lúc, sau đó chậm rãi nói: “Hiện tại có nhà họ Vương, nhà họ Từ của Phòng thuốc Nam, nhà họ Lâm và nhà họ Lý ở địa phương của chúng ta là quan tâm đến việc hợp tác.”

“Công việc làm ăn của nhà họ Vương và nhà họ Lý không thua kém gì tập đoàn Quang Cảnh, nếu hợp tác với bọn họ, chú Diệp có thực sự tự tin có thể khống chế được bọn họ không?” Đường Nghiêu nhìn chằm chằm Diệp Quang Cảnh, hỏi.

Trong mắt Diệp Quang Cảnh lộ ra vẻ tán thưởng, quả thực trong lòng ông ta không có ý định hợp tác với nhà họ Vương và nhà họ Lý, đó cũng tương đương với việc đưa da cho cọp!

“Chú Diệp, đây là Ninh Khinh Bình, thiếu gia nhà họ Ninh, bọn họ cũng có ý muốn hợp tác.” Lúc này, Đường Nghiêu chỉ vào Ninh Khinh Bình bên cạnh nói.

Nghe vậy, hơi thở của Ninh Khinh Bình trở nên nặng nề, vẻ mặt kích động. Nếu có thể hợp tác với tập đoàn Quang Cảnh, vậy nhà họ Ninh của anh ta sẽ thực sự phát triển.

“Nhà họ Ninh?” Lúc này Diệp Quang Cảnh mới đánh giá Ninh Khinh Bình, nói: “Ninh Bác Đào là gì của cậu?”

“Ninh Bác Đào là cha cháu.” Ninh Khinh Bình đáp. Anh ta nhìn Diệp Quang Cảnh với vẻ mong đợi, anh ta tranh đua với Lâm Tả nhiều như vậy, chẳng phải là vì có được cơ hội hợp tác với tập đoàn Quang Cảnh sao?

Diệp Quang Cảnh chợt bất động, dùng ngón tay gõ vào tay vịn của chiếc ghế bằng gỗ đàn hương. Ninh Khinh Bình sửng sốt, nhanh chóng tìm cớ tạm thời rời đi.

“Cháu có chắc không?” Đợi sau khi Ninh Khinh Bình rời đi, Diệp Quang Cảnh mới chậm rãi nói: “Chú đã gặp Ninh Bác Đào vài lần, ông ta là người có năng lực và đầy tham vọng.”

Đường Nghiêu siết chặt nắm tay, nói: “Ha ha, nếu không có năng lực và tham vọng, cháu sẽ không muốn tìm họ hợp tác đâu. Đương nhiên, nếu họ có ý khác, vậy cháu tất nhiên sẽ có cách để đối phó với họ.”

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh và tươi cười của Đường Nghiêu, Diệp Quang Cảnh, một "con cá kình" đã trải qua những thăng trầm trong biển kinh doanh suốt hai mươi năm, vẫn cảm thấy lạnh thấu da thịt.

Với sự giúp đỡ của Đường Nghiêu, Diệp Quang Cảnh và Ninh Khinh Bình thảo luận về các vấn đề hợp tác chung, còn những vấn đề cụ thể khác, vẫn phải đợi tới lúc gặp mặt Ninh Bác Đào rồi mới có thể đưa ra quyết định. Nhưng cho dù như vậy, Ninh Khinh Bình vẫn rất vui vẻ, khuôn mặt tròn trịa hơi ửng hồng vì hưng phấn, giống như đã say phải rượu.

Cùng ngày, Diệp Quang Cảnh đã thông báo tại bữa tiệc rằng tập đoàn Quang Cảnh sẽ bắt đầu sản xuất hai sản phẩm là thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ. Khi Diệp Quang Cảnh giới thiệu tác dụng của hai loại thuốc với mọi người, hầu hết họ đều cố nắm lấy cơ hội kinh doanh, thậm chí Lý Thi Tuyền còn bày tỏ ý định hợp tác ngay tại chỗ.

Vương Lâm tuy không nói gì nhưng trong lòng cũng có kỳ vọng, nếu có thể lấy được hai đơn thuốc này, chuyện làm ăn và kinh doanh của nhà họ Vương nhất định sẽ lên một tầm cao mới. Sinh ra trong một gia đình làm về Y học cổ truyền, hơn ai hết anh ta hiểu rõ cơ hội kinh doanh và lợi nhuận khổng lồ mà một đơn thuốc chân chính có thể mang lại. Sự hưng thịnh và cường đại của nhà họ Vương hiện tại vốn cũng phụ thuộc vào việc có những đơn thuốc độc nhất trong tay.

Về đối tượng hợp tác, hiện tại Diệp Quang Cảnh vẫn chưa công bố. Nhưng riêng tư, ông ta đã đạt được thỏa thuận sơ bộ với Ninh Khinh Bình, chỉ chờ Ninh Bác Đào trở về rồi trực tiếp gặp mặt. (App TYT)

Bữa tiệc cử hành được một nửa, Đường Nghiêu và Ninh Khinh Bình đã rời đi.

Vẻ mặt Trung béo vô cùng hưng phấn, cánh tay mập mạp vẫy vẫy, thịt mỡ nhấp nhô, trông rất vui vẻ.

“Đường Nghiêu, lần này thật sự phải cảm ơn cậu. Không ngờ tập đoàn Quang Cảnh lại đồng ý hợp tác với nhà họ Ninh chúng tôi, hai ngày nữa cha tôi trở về, còn phải làm phiền cậu một lần nữa.” Ninh Khinh Bình nói.

Đường Nghiêu cười đáp lại, nguyên nhân chính khiến anh muốn hợp tác với nhà họ Ninh là vì mặt mũi của tên béo này. Vả lại anh cũng phải nhờ tên béo này giúp một tay để từng bước tiếp quản tập đoàn Quang Cảnh. Diệp Quang Cảnh cũng hiểu điều này, nhưng ông ta không nói gì cả, có thể thấy sự trung thành của ông ta với nhà họ Đường sâu sắc đến mức nào.

“Đường lão đệ, cậu muốn đi đâu? Tôi sẽ đưa cậu đi.” Ninh Khinh Bình phấn khích nói.

Đường Nghiêu lắc đầu: “Không cần. Tôi còn có chút việc phải giải quyết.”

Ninh Khinh Bình cũng không khách sáo, nói: “Vậy được. Khi nào cha tôi về, tôi có thời gian thì sẽ chiêu đãi cậu thật tốt.”

Nhìn Ninh Khinh Bình lái xe đi, Đường Nghiêu cũng không có ý định lập tức rời khỏi, mà là ở lại đợi một lúc. Chẳng mấy chốc có một người bí ẩn bước ra từ màn đêm sâu thẳm. Lúc này đã gần hai giờ sáng, trên đường không có mấy người qua lại. Đột nhiên xuất hiện một người như vậy, thật sự là có chút đáng sợ. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

“Anh biết tôi sẽ đến tìm anh?” Diệp Phi Ngư lạnh lùng nói, trong mắt mang theo thần sắc điên cuồng, sắc mặt có chút hồng hào lạ thường.

Cách năm sáu mét, Đường Nghiêu vẫn có thể ngửi được mùi rượu từ trên người Diệp Phi Ngư, khẽ nhíu mày, nói: “Xem ra anh đã uống rất nhiều.”

Với tính khí của Diệp Phi Ngư, sau khi mất mặt nhiều như vậy, sao có thể để Đường Nghiêu bình yên rời đi.

Vẻ mặt của Diệp Phi Ngư đột nhiên trở nên dữ tợn, đôi mắt đỏ ngầu, lạnh lùng nói: “Rốt cuộc anh là ai? Anh đến tập đoàn Quang Cảnh làm gì? Nói, anh có phải con riêng của cha tôi ở bên ngoài không?”

Đường Nghiêu hoàn toàn không thèm trả lời.

“Chết tiệt, trả lời tao! Ông đây đang hỏi mày đấy?” Diệp Phi Ngư có vẻ khá cuồng loạn. Anh ta là cậu chủ nhà họ Diệp cao cao tại thượng, nhưng lại thường xuyên bị một kẻ như Đường Nghiêu bỏ qua không thèm đoái hoài đến, anh ta sao có thể chịu được?

“Vì thể diện của chú Diệp, tôi không muốn so đo với anh, mau cút khỏi đây cho tôi!” Đường Nghiêu lạnh lùng nói.

“Ha ha ha! Vì thể diện của chú Diệp, gọi nghe thân thiết như vậy, còn nói mày không phải con riêng!” Trong mắt Diệp Thành Phương tràn đầy lửa giận, giống như sắp thiêu Đường Nghiêu thành tro tới nơi!

Anh ta từng bước đi về phía Đường Nghiêu, nói: “Bảo tao cút? Mày xứng sao?”

“Lần trước ở cửa công ty, tao chỉ muốn chơi đùa cùng mày, không ra tay thật. Nếu không mày thực sự nghĩ bây giờ mày còn có thể bình yên vô sự đứng ở đây nói chuyện với tao sao?”

“Con riêng thì nên có ý thức của con riêng, âm thầm kéo dài cuộc sống trong bóng tối là được, cứ phải không biết lượng sức mà xuất hiện như vậy.”

Mỗi lời nói của Diệp Phi Ngư đều tràn đầy hận ý, anh ta thực sự rất hận Đường Nghiêu. Nếu không có sự xuất hiện của Đường Nghiêu, anh ta vẫn đường đường là cậu chủ của nhà họ Diệp, cậu chủ của tập đoàn Quang Cảnh. Nhưng sau khi Đường Nghiêu xuất hiện, mọi thứ đều thay đổi.

“Anh muốn chết!” Đường Nghiêu âm trầm nói.

“Mày mới là người muốn chết. Hôm nay ông đây sẽ đánh cho mày tàn phế! Xem sau này mày còn đứng ở trước mặt tao đắc chí được nữa không!” Diệp Phi Ngư cắn răng nói.

Còn chưa nói xong, anh ta đột nhiên sải chân bước hai bước, nắm tay đấm về phía đầu của Đường Nghiêu. Dù đã say chuếnh choáng, nhưng sức mạnh từ cú đấm của anh ta không hề giảm đi mà còn trở nên mạnh mẽ hơn vì cơn tức giận. Anh ta vốn được thầy quyền anh dạy, sức mạnh cũng lớn hơn người thường, cú đánh tức giận của anh ta thế mà lại đạt trên mức tiêu chuẩn!

Ánh nhìn ranh mãnh lóe lên trong đôi mắt có phần say xỉn của Diệp Phi Ngư, anh ta không phải là người xúc động, lần này mượn say rượu làm cho Đường Nghiêu tàn phế, cho dù Diệp Quang Cảnh có hỏi chuyện, anh ta cũng vừa hay có thể lấy chuyện này làm cái cớ, đến lúc đó cùng lắm thì bồi thường một ít tiền cho Đường Nghiêu. Làm sao một người tàn tật lại có thể cạnh tranh tập đoàn Quang Cảnh với cậu chủ Diệp anh ta chứ!

Đường Nghiêu ngay cả tránh cũng không tránh, chỉ nhếch khóe miệng, anh nhanh chóng lật lòng bàn tay, di chuyển lên tới trước, sau đó trực tiếp nắm chặt lấy cổ tay Diệp Phi Ngư.

App TYT & Wisteria team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play