“Trợ lý Hứa, cô đang đợi ai sao?” Hai nhân viên bảo vệ thận trọng hỏi. Người phụ nữ này là thư ký của tổng giám đốc Diệp, có uy quyền rất lớn trong tập đoàn Quang Cảnh, họ nào dám đắc tội.

Trợ lý Hứa khẽ gật đầu nói: “Có một vị khách quan trọng không có giấy mời, tổng giám đốc Diệp bảo tôi đến tiếp đãi.”

Hai nhân viên bảo vệ vô thức nhìn Đường Nghiêu và Ninh Khinh Bình, đừng nói là tên này thật sự quen tổng giám đốc Diệp đó nhé.

Ánh mắt của trợ lý Hứa lướt qua người Đường Nghiêu và Ninh Khinh Bình, nhưng nhanh chóng chuyển hướng. Làm sao một gã béo và một người ăn mặc kém sang như vậy lại có thể là khách quý của tổng giám đốc Diệp. Trong lúc nghĩ vậy, anh chàng ăn mặc kém sang đã đi đến trước mặt cô ta nói: “Chú Diệp bảo cô ra đón tôi sao?”

Trợ lý Hứa vô cùng ngạc nhiên, hỏi: “Anh là?”

“Tên tôi là Đường Nghiêu.” Đường Nghiêu giới thiệu ngắn gọn.

Trợ lý Hứa sửng sốt, nhưng sau đó nhíu mày. Đúng thật là Diệp Quang Cảnh đã đề nghị cô ta ra đón một vị khách quý tên là Đường Nghiêu, nhưng người trước mặt ăn mặc xuề xòa như vậy, khó có thể nghĩ đến từ khách quý.

“Trợ lý Hứa, hai người này sao có thể là khách quý của cha tôi được? Đừng để bị họ lừa!” Đúng lúc này, Diệp Phi Ngư lên tiếng: “Nhìn dáng vẻ ma đói của bọn họ, phỏng chừng bọn họ thấy sang bắt quàng làm họ, cần gì phải hỏi chứ?”

Trợ lý Hứa lúc đầu có chút nghi ngờ, lúc này nghe Diệp Phi Ngư - cậu chủ của tập đoàn Nhật Nam nói như vậy, đương nhiên không còn tin nữa. Cô ta nhàn nhạt nhìn Đường Nghiêu và Ninh Khinh Bình rồi nói: “Nếu hai người không có việc gì, xin mời rời đi.”

“Hai vị, vở kịch cũng nên kết thúc rồi, đã đến lúc phải cút ra ngoài. Đừng để hai anh em chúng tôi động thủ.” Một nhân viên bảo vệ cầm trên tay một chiếc gậy cao su, có vẻ sẵn sàng động thủ bất cứ lúc nào.

“Các cậu bảo ai cút thế!” Ngay khi hai nhân viên bảo vệ đang muốn kích động, một giọng nói mạnh mẽ, trầm ấm như tiếng chuông cổ vang lên sau lưng họ.

“Tất nhiên là bảo hai tên ngu dốt này cút đi!” Hai nhân viên bảo vệ vô thức trả lời.

Khi định thần lại, nhìn thấy người vừa lên tiếng thế mà là tổng giám đốc Diệp - Diệp Quang Cảnh của tập đoàn Quang Cảnh thì họ ngay lập tức ngậm miêng.

“Hừ!” Diệp Quang Cảnh hừ lạnh một tiếng.

“Tổng giám đốc Diệp, ngài cứ ở trong chủ trì đại cục. Tôi ở đây đợi vị khách quý đó là được.” Trợ lý Hứa vội vàng nói.

Diệp Quang Cảnh lộ vẻ không hài lòng, nói: “Nếu tôi không ra, vị khách quý của tôi đã bị các cô cậu đuổi đi rồi.”

Nói xong, Diệp Quang Cảnh bước nhanh đến chỗ Đường Nghiêu trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nắm lấy tay anh, nói: “Để cháu chịu uỷ khuất rồi. Là chú Diệp kỷ luật kém. Chú xin lỗi cháu.”

Giọng nói vừa dứt, trợ lý Hứa, hai nhân viên bảo vệ và Ninh Khinh Bình đều sững sờ.

Họ nghe thấy gì vậy? Ông chủ của tập đoàn Quang Cảnh có quan hệ thân thiết với cái tên kém sang đó, còn chủ động nói lời xin lỗi! Loại chuyện này nói ra cũng không ai dám tin.

Đường Nghiêu lắc đầu nói: “Không sao ạ”

“Tổng, tổng giám đốc Diệp, cậu ta chính là vị khách quý ông nhắc đến sao?” Trợ lý Hứa định thần lại, lắp bắp nói.

“Cô nói xem?” Diệp Quang Cảnh khẽ nâng mắt lên, nói với vẻ mặt uy nghiêm.

Trợ lý Hứa sững sờ: “Nhưng, nhưng cậu Diệp, cậu ấy nói...”

Nói được một nửa, trợ lý Hứa lập tức dừng lại. Nếu cô ta nói hết, chỉ e là cô ta sẽ hoàn toàn đắc tội với cậu chủ Diệp Phi Ngư. Đến lúc đó cô ta cũng sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp.

Diệp Quang Cảnh khôn ngoan như thế, sao có thể không hiểu cô ta đang che giấu điều gì. Ông ta lạnh lùng nhìn Diệp Phi Ngư nói: “Xem ra cậu đang coi những lời của tôi như gió thoảng bên tai.”

Diệp Phi Ngư vội đáp: “Cha, cậu ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi, có gì đáng để cha quan tâm vậy chứ?”

“Nhân vật nhỏ bé?” Diệp Quang Cảnh cười lạnh, nói: “Bây giờ tôi ra lệnh cho cậu xin lỗi Đường Nghiêu ngay lập tức!” (TYT app)

Lời vừa dứt, cây kim rơi trên sân cũng có thể nghe thấy!

“Cha, cha đang nói gì vậy! Cha muốn con xin lỗi tên này! Dựa vào cái gì!” Sau khi Diệp Phi Ngư sững sờ một lúc thì giống như điên cuồng mà gầm lên.

“Dựa vào cái gì ư?” Diệp Quang Cảnh giận quá hóa cười, ông ta muốn nói với Diệp Phi Ngư, toàn bộ tập đoàn Quang Cảnh là dải công nghiệp do Đường Nghiêu đứng tên, hai thứ thuốc mới được mệnh danh là thần dược mà ông ta lấy ra lần này cũng là do Đường Nghiêu tạo nên. Nhưng trước khi thân phận của Đường Nghiêu bị vạch trần, ông ta không thể nói ra những điều này.

“Bỏ đi chú Diệp, Phi Ngư không làm gì sai cả.” Đường Nghiêu chủ động đưa ra lời khuyên. ( truyện trên app T𝕪T )

“Họ Đường kia, tôi không cần cậu đồng tình! Cậu là cái thá gì mà đồng tình với tôi chứ!” Vẻ mặt của Diệp Phi Ngư nghiêm nghị, anh ta lạnh lùng nói.

“Cha, con không biết mối quan hệ của cha với tên họ Đường này là gì, nhưng tập đoàn Quang Cảnh chỉ có thể đứng tên họ Diệp, nhất định không thể có họ Đường.” Diệp Phi Ngư nói xong những lời này, anh ta quay người bước vào đại sảnh.

“Cậu, cậu...” Nhìn bóng lưng của Diệp Phi Ngư, Diệp Quang Cảnh tức giận đến không nói nên lời. Mặc dù Diệp Phi Ngư chỉ là con nuôi của ông ta, nhưng ông ta đã đối xử với anh ta như thể anh ta là con ruột của mình. Bây giờ Diệp Phi Ngư lại nói những lời như vậy với ông ta, bảo ông ta làm sao không tức giận, làm sao không tức giận!

Đường Nghiêu cũng nhìn bóng lưng Diệp Phi Ngư thật lâu, hiện tại Diệp Quang Cảnh còn chưa chính thức công bố quyền sở hữu tập đoàn Quang Cảnh, cảm xúc của Diệp Phi Ngư đã như thế này rồi, nếu đến lúc đó, vậy anh có thể tiếp quản hoàn toàn tập đoàn Quang Cảnh được không? Nghĩ đến đây, anh lặng lẽ liếc nhìn Ninh Khinh Bình bên cạnh, trong lòng có vài dự định.

Trò hề nhanh chóng kết thúc, hai nhân viên bảo vệ bị Diệp Quang Cảnh khiển trách nặng nề, ngay cả trợ lý Hứa cũng bị ông ta mắng cho một trận.

Đi cùng với Diệp Quang Cảnh và trợ lý Hứa, Đường Nghiêu và Ninh Khinh Bình đến sảnh tiệc trên tầng cao nhất. Cảnh tượng xảy ra ở cửa vừa rồi đã lan truyền đến đám đông, ánh mắt của rất nhiều người đều quét qua Đường Nghiêu, như muốn tìm tòi đánh giá anh có gì xứng đáng để Diệp Quang Cảnh đại động cán qua như vậy.

“Đường, Đường Nghiêu, mối quan hệ giữa cậu và tổng giám đốc Diệp là gì vậy?” Ninh Khinh Bình lo lắng hỏi.

Đường Nghiêu cười nhạt nói: “Coi như người thân đi.”

Ninh Khinh Bình trợn tròn mắt, nếu là người thân, Diệp Quang Cảnh sẽ mắng nhiếc Diệp Phi Ngư là con nuôi của mình nặng như vậy sao? Anh ta lại đánh giá Đường Nghiêu cẩn thận lần nữa, tên này hình như có chút giống với Diệp Quang Cảnh, ôi mẹ ơi, đừng nói Đường Nghiêu là con ngoài giá thú của tổng giám đốc Diệp nhé? Nếu là như vậy, chẳng trách Diệp Phi Ngư lại đối với anh như vậy. Xem ra mình thực sự nhặt được báu vật rồi.

Nhìn dáng vẻ của Ninh Khinh Bình, Đường Nghiêu cũng đoán được suy nghĩ của anh ta bảy tám phần, thật ra không chỉ Ninh Khinh Bình, những khách mời trong bữa tiệc, thậm chí Diệp Phi Ngư cũng có ý nghĩ này.

Sau khi Diệp Quang Cảnh xã giao xong, lúc này ông ta mới đi tới trước mặt Đường Nghiêu với vẻ mặt ôn hoà, nói: “Đúng rồi. Vừa rồi cháu nói có chuyện tìm chú? Là chuyện gì vậy?”

Đường Nghiêu nói: “Mục đích bữa tiệc này của chú Diệp là tìm người cùng sản xuất hai loại thuốc mới đúng không?”

Diệp Quang Cảnh nhẹ gật đầu thừa nhận: “Lần này thuốc Thông Thần và bột Tuyết Cơ mà được niêm yết thì có thể sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn trên thị trường, một mình tập đoàn Quang Cảnh thì không thể tối đa hóa lợi ích nên buộc phải tìm kiếm viện trợ từ bên ngoài.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play