Edit: Cá Mực 99

Ngày ấy sau khi từ rừng đào tạm biệt, Lâm Chỉ lại rút ở trong phủ, cửa lớn không ra cửa nhỏ không bước mà tu thân dưỡng tính, không đa nghi cũng thản nhiên không ít, trước kia nàng mặc dù quyết định mặc kệ người ngoài quấy nhiễu, bất quá lời đồn dù sao cũng là chuyện của hai người, hiện giờ đã nhận được câu trả lời khẳng định của Ngụy Trạc, nàng liền hoàn toàn an tâm, có Thành vương điện hạ ở phía trước lo toan trời có sập cũng chẳng sao.

Sáng sớm hôm đó, ngoài của phủ An Định Hầu có phụ nhân một thân áo vải quanh quẩn tại chỗ, ánh mắt thường thường nhìn về phía bên này, như đang do dự có nên gõ cửa hay không, hộ vệ canh cửa nhìn thấy bộ dáng phụ nhân như vậy, một người tiến lên dò hỏi: "Ngươi có việc gì tìm tới đây?"

Phụ nhân nhìn thấy hộ vệ, có một chút tia bất an, đáp: "Ta muốn tìm một vị tiểu thư, nhưng lại không chắc chắn lắm có phải ở tại quý phủ hay không."

Hai gã hộ vệ canh cửa phủ An Định Hầu đều là binh sĩ trên chiến trường, đều được nghiêm chỉnh huấn luyện kể cả lời nói và việc làm đều phải lễ độ, vẫn không vì người phụ nhân này mà có thái độ cử chỉ khinh thị, kiên nhẫn mà nói: "Nơi này là Lâm phủ, người ngươi muốn tìm chính là họ Lâm?"

Phu nhân lắc đầu nói: "Ta chỉ biết được diện mạo vị tiểu thư kia, cũng không biết tục danh của nàng."

Hộ vệ thấy thế cũng đành chịu, chỉ phải hỏi: "Vậy ngươi là người nào? Tới đây có chuyện gì?"

Phụ nhân đáp: "Ta là người thôn Tam Tính ở huyện Vu Thành An, nhà chồng họ Lưu, ta muốn tìm vị tiểu thư kia vì đoạn thời gian trước, nàng từng vô nhà ta xin một chén trà."

Hộ vệ biết được tiểu thư nhà hắn vài ngày trước quả thật có đi qua huyện Vu Thành An, vì thế cùng phụ nhân nói: "Người chờ, ta đi vào hỏi một chút."

Sau một lát, Kiêm Hà theo hộ vệ đi ra, đánh giá phụ nhân ngoài cửa một phen mở miệng hỏi: "Ngươi chính là Lưu tẩu tử ở thôn Tam Tính?"

Phu nhân kia liên tục gật đầu, "Đúng đúng, là ta."

Kiêm Hà nói: "Ngươi theo ta tiến vào đi."

Lưu tẩu tử lập tức nhấc lên hai vò rượu để đặt trên mặt đất chuẩn bị đi theo, Kiêm Hà thấy thế hỏi: "Ngươi đây là?"



Lưu tẩu có chút xấu hổ nói: "Đây là rượu do ta ở nhà mình nhưỡng ra, muốn mang đến cho tiểu thư nếm thử."

Kiêm Hà lập tức hiểu rõ, cùng hộ vệ ở một bên nói: "Tôn đại ca phiền toái người giúp đem hai vò rượu này xách vào, ta trước mang Lưu tẩu tử đi gặp tiểu thư."

Lâm Chỉ đang ở trong hoa viên ngoài Ánh Nguyệt Trai đọc sách, Kiêm Hà trực tiếp dẫn Lưu tẩu tử lại đây, Lưu tẩu tử vừa thấy được Lâm Chỉ lập tức mặt lộ vẻ kích động, quỳ xuống hành đại lễ.

Lâm Chỉ khó hiểu, ý bảo Kiêm Hà nâng Lưu tẩu đứng lên, lúc này mới hỏi: "Lưu tẩu tử người làm sao lại đến đây?"

Lưu tẩu nói: "Ngày đó ta chỉ cho tiểu thư rót một chén trà, không ngờ lại nhận được ân huệ lớn như vậy của tiểu thư, đã nhiều ngày ta ngày đêm đều cảm kích, trái lo phải nghĩ cảm thấy nhất định phải tự mình tìm được tiểu thư, gặp mặt tiểu thư nói lời cảm tạ."

Lâm Chỉ không hiểu ra sao, "Lưu tẩu ngươi ngồi xuống từ từ nói, Kiêm Hà, rót cốc nước lại đây cho Lưu tẩu."

Một ly trà uống xong, Lâm Chỉ rốt cục cũng hiểu rõ ràng sự tình từ đầu đến cuối, nguyên lai lúc nàng cùng Ngụy Trạc rời đi ngày kế liền có người đến thăm Lưu gia, sau khi nếm qua tay nghề ủ rượu của Lưu gia, người nọ nói mình là chưởng quầy tiệm rượu được người trong cung giới thiệu tới đây, muốn Lưu tẩu tử sau này phải cung ứng rượu cho bọn hắn, lại trả cho một cái giá khá cao.

Lưu tẩu tử một nhà vui mừng quá đỗi cảm thấy có vài phần không chân thực, cho đến nhiều ngày sau đơn hàng rượu đầu tiên được đưa đi thu lại rất nhiều bạc, Lưu tẩu tử lúc này mới từ trong hoảng hốt tìm được lý trí, vì thế lập tức tìm cơ hội hỏi người buôn bán và chưởng quầy, chưởng quầy chỉ nói nàng vận khí tốt được quý nhân để mắt.

Lưu tẩu tử nháy mắt liền nhớ tới cô nương ngày ấy đến nhà nàng xin chén trà, sau đó lại nhiều lần hỏi thăm, mới có tình cảnh như ngày hôm nay ở phủ An Định Hầu.

Lâm Chỉ hỏi Lưu tẩu tử nói: "Vậy hiện giờ trong nhà người làm có đủ không?"

Lưu tẩu tử liên tục gật đầu, "Ta tìm tiểu muội nhà ta đến giúp đỡ, lão công của ta buổi tối trở về cũng sẽ hỗ trợ, hôm nay vốn lão công nhà ta chuẩn bị tự mình đến nói lời cảm ơn với tiểu thư, nhưng nha môn nhất thời có việc nên hắn bị gọi đi, ta liền tự chính mình đến đây." Lưu tẩu tử hiền hậu nói, "Mấy ngày trước đây thu được khoản tiền đầu tiên, ta dành cho mấy đứa bé mua thêm vải làm xiêm y mua ít gia vị, trả tiền cho Đại Lang mua giấy bút, người một nhà đã lâu không cao hứng như vậy."

Lâm Chỉ cũng bị cảm giác vui sướng nhiễm lây, cười nói: "Ngươi cùng tướng công ngươi mềm lòng nhân thiện, nhưỡng rượu lại dễ uống, về sau sẽ càng ngày càng tốt hơn."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play