Edit: Cá Mực 99

Lâm Chỉ bị Lâm Như Mộ phái người tìm về trong phủ, trong phủ An Định Hầu, Lâm Chỉ nhìn thấy đại ca vốn nên ở bên phủ ngoại tổ phụ lúc này đang một thân y phục chỉnh chu ngồi chờ ở phía trước đại sảnh, khó hiểu hỏi: "Đại ca, vội vàng tìm ta hồi phủ là có chuyện gì xảy ra sao?"

Lâm Như Mộ nói: "Bệ hạ phái người đến quý phủ truyền chỉ, phỏng chừng chốc lát nữa sẽ tới rồi."

Lâm Chỉ hôm nay bởi vì xuất môn nên y phục mặc cũng tương đối thỏa đáng, liền cũng giảm bớt phiền toái phải đổi lại một bộ quần áo mới, trực tiếp cùng đại ca nàng ngồi chờ ở trong đại sảnh, trong lòng nàng đối với việc Ngụy Lân sẽ phái người truyền chỉ đã đoán trước được nhiều ngày, nàng cùng đại ca quay về trong đế đô đã nhiều ngày, Ngụy Lân quả thật cũng nên bố trí ủy nhiệm cho đại ca nàng chức quan.

Tuy rằng triều đại mấy năm trước cũng đã bắt đầu thi hành chế độ tuyển chọn văn võ, nhưng đối với Lâm Như Mộ loại công tử có sẵn tước vị kế thừa lại còn có chiến công trong đám công tử thế gia này, có thể từ Hoàng Đế bỏ qua Lại bộ cùng Lễ bộ trực tiếp hạ chỉ ủy nhiệm chức quan.

Sau gần nửa canh giờ thái giám truyền chỉ mang theo đoàn người chậm rãi đi đến phủ An Định Hầu, bất quá ngoại trừ một đạo thánh chỉ ủy nhiệm Lâm Như Mộ ít ngày nữa làm binh bộ thị lang, còn một ít đồ vật được Hoàng Đế cùng thái hậu ban cho Lâm Như Mộ và Lâm Chỉ, Lâm gia mặc dù hàng năm ở biên quan rất ít can thiệp vào triều chính, nhưng ba mươi vạn quân Lâm gia trong tay Lâm Hướng Thanh kia đã khiến Lâm gia có địa vị nhất định, bất luận trong lòng hoàng đế có ý nghĩ như thế nào, thì bên ngoài mặt vẫn nên cho ân sủng không thể ít.

Sau khi thái giám truyền chỉ xong lùi về sau, Kiêm Hà đem hầu bao ngân lượng phân chia cho cả đám người, thái giám truyền chỉ lúc này dáng vẻ vui mừng cáo từ rời đi.

Nhìn thấy đồ vật ban thưởng chiếm nửa gian phòng, quản gia Lâm Phúc lập tức mang theo nha hoàn gã sai vặt kiểm kê lại danh sách, thu xếp đem đống đồ này chuyển vào kho.

Lâm Phúc theo chân Lâm gia chuyển vào phủ An Định Hầu làm quản gia trong phủ, năm đó Lâm gia cả nhà dời đến thành Nhật Quang, Lâm Hướng Thanh vốn muốn mang Lâm Phúc cùng đi, bất quá Lâm Phúc nói hắn phải ở trong đế đố thay tướng quân cùng phu nhân bảo vệ tốt tòa phủ đệ này, ngày sau chờ tướng quân trở lại Hầu phủ này cũng có người có thể nghênh đón, về sau một nhà Lâm Hướng Thanh rời đi, Lâm Phúc liền ở giữa Hầu phủ mua một cái tiểu viện ở lại đó, thường cách một đoạn thời gian đều lại đây dọn dẹp quét tước, mà hắn làm việc giữ cửa đó đã mười bốn năm, hiện giờ nhìn thấy Đại công tử cùng Tam tiểu thư đã trở lại, Lâm Phúc trong lòng so với ai khác đều cao hứng hơn, cả ngày cười tủm tỉm bận rộn đem mọi việc trong phủ xử lý gọn gàng ngăn nắp.

Lâm Chỉ nhìn thấy bộ dáng mọi người bận rộn, cùng Lâm Phúc nói: "Lâm bá, phỏng chừng hai ngày nữa người tới tặng lễ không ít, người vất vả một chút rồi."

Vật phẩm Hoàng đế cùng thái hậu ban cho đều đến đây, đúng lúc gặp Lâm Như Mộ lại được chức quan, phỏng chừng bọn quan viên trên dưới triều đình này nhiều ngày tới có thể nhờ vào cái cớ đó lục tục tiến đến phủ An Định Hầu tặng lễ.

Lâm Phúc vui tươi hớn hở khoát tay nói: "Phủ chúng ta đã lâu không náo nhiệt như vậy, ta nhìn cũng cao hứng, nơi nào sẽ vất vả đâu."



Sau khi mọi người đem đồ vật này nọ thu thập xong, Lâm Chỉ nhìn thấy Lâm Như Mộ đang uống trà, mỉm cười nói: "Còn chưa có chúc mừng đại ca thăng quan đâu."

Lâm Như Mộ cười cười, "Đa tạ Chỉ nhi."

Từ lúc đến đế đố đến nay Lâm Như Mộ tựa hồ có chút thu liễm lại sự sắc bén của bản thân, hắn giờ phút này dung nhan tuấn lãng nho nhã ánh mắt ôn nhu ấm áp, ở trong ánh mắt người bên ngoài hoàn toàn là một vị công tử thế gia, có chút không tưởng tượng ra được một tháng trước bộ dáng đẫm máu của hắn trên chiến trường đánh đâu thắng đó không gì cản nổi khiến cho quân địch nghe tin đã sợ mất mật.

Lâm Chỉ tiến lên thay đại ca nàng đem nước trà trong chén rót đầy, "Đại ca tựa hồ có chút không yên lòng?"

Lâm Như Mộ nhìn thấy đối mắt Lâm Chỉ sáng ngời trong suốt, cũng không có ý giấu diếm, nói: "Hiện giờ đột nhiên tất cả đều kết thúc, ngược lại có chút không thích ứng."

"Đây không phải tất cả đều kết thúc, mà là mới bắt đầu." Lâm Chỉ đem cái chén đã rót đầy nước trà đưa cho đại ca nàng, "Chỉ nhi chúc đại ca con đường làm quan bằng phẳng tiền đồ vô hạn."

Lâm Như Mộ tiếp nhận chén trà, trên mặt lây chút ý cười, "Tốt."

Lâm Chỉ nhìn thấy đại ca nàng đột nhiên "Phốc phốc" một tiếng bật cười, Lâm Như Mộ bưng chén trà mặt lộ vẻ nghi hoặc.

Lâm Chỉ nín cười nói: "Đại ca ngươi cũng biết gần đây trước cửa của hai vị thẩm thẩm đều sắp bị người san bằng rồi?"

Lâm Như Mộ quái lạ hỏi, "Vì sao?"

Lâm Chỉ nói: "Bởi vì các tiểu thư trong đế đô đều nghe nói hai vị thẩm thẩm thay đại ca ngươi thu xếp hôn sự, đều sai người đem tranh vẽ bản thân hướng tới hai vị thẩm thẩm tặng a." Gia thế phẩm hạnh cùng diện mạo hơn nữa có chiến công hiển hách, đại ca nàng từ lúc mới vào trong đế đô bộ dạng lúc đấy đã thuận lợi trở thành lang quân như ý trong lòng các cô nương ở đế đô rồi a, phỏng chừng bây giờ nghĩ tới các cô nương muốn làm đại tẩu tương lai của nàng đã có thể xếp dài từ ngõ Tử Quy tới ngoài cửa thành.

Lâm Như Mộ: ". . . . . ."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play