Ngôn Thiếu Huy bước ra cửa phòng dành cho khách, nhìn thoáng qua Đinh Chí Dũng vẻ mặt u ám không chắc chắn ngồi xổm trong phòng khách (đoạn này chắc là từ cửa vào thì có hai phòng đối diện nhau, một phòng khách, một phòng dành cho khách ở lại), khóe miệng hơi cong lên, lộ rõ vẻ sung sướng: “Phải hay không phải, điều tra ra thì chẳng phải sẽ biết à? Nhưng dựa vào biểu hiện của hắn ở tiệm vàng Huệ Hoa, tôi càng thiên về việc hắn là kẻ tái phạm, ít nhất thì không chỉ có lần này.”

“Cũng có lý.” Đỗ Thiên Thành gật đầu đồng ý: “Hơn nữa, không chừng tên này có thể là kẻ đứng đầu trong toàn bộ băng nhóm tội phạm. Tôi thấy hắn rất thông minh, ở hiện trường vụ cướp, chuyên môn chọn những góc chết của cameras giám sát. Nếu lần này không phải có Diệp Yên Nhiên quan sát cẩn thận, chờ đến khi chúng ta phát hiện ra cái manh mối thường không được để ý tới này, thì cũng không biết đã qua mất bao lâu rồi!”

Hai người đứng ở cửa phòng thảo luận, nhưng người phụ nữ nghe thấy hết thì cảm thấy không vui, không khỏi lên tiếng phản bác: “Các người nói bậy bạ gì đó? Từ đôi đũa đến cái bát nhà chúng tôi đều do đàn ông trong nhà tự mình kiếm tiền mua, chúng tôi đã nhận thầu nuôi dưỡng một ao cua đó!”

Ngôn Thiếu Huy coi như không nghe thấy những điều này, ngay cả quay đầu lại cũng lười. Mà Đỗ Thiên Thành lại không chịu nổi, xoay người lại, giọng điệu không tốt: “Tôi đã xác minh với người trong thị trấn, thời gian các người nhận thầu cái ao kia và tính toán đâu ra đấy chỉ trong khoảng một năm rưỡi, không sớm hơn cái nhà này là bao. Chỉ ngắn ngủi mấy tháng mà cô nói cho tôi, lợi nhuận khi nuôi một ao cua nhỏ như vậy có thể đạt tới hơn một trăm triệu? Vậy tôi dứt khoát từ chức về nhà nuôi cua cho rồi, vụ kinh doanh này còn thích hợp hơn là đi cướp bóc đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play