Diệp Yên Nhiên tuy rằng có chút kinh ngạc, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì thêm, yên lặng đứng lên, chỉ là trong mắt tràn ngập đồng tình nhìn đối phương. Thẩm vấn dường như rơi vào cục diện bế tắc, chờ sau khi cảnh sát thăm dò một lần toàn bộ tầng hai xong, phía chân trời đã xuất hiện những tia sáng mờ nhạt. Một đêm lăn lộn này tự nhiên khiến không ít người trong thị trấn chú ý tới, khi cảnh sát đưa một nhà bốn người Đinh Chí Dũng ra ngoài sân và leo lên xe cảnh sát, trong nhà hàng xóm hai bên đã chất đầy người.
Có người chen chúc trên ban công tầng hai xem náo nhiệt, có người ngồi cắn hạt dưa trong sân. Còn có người thậm chí còn không kiêng dè gì, dứt khoát dựa vào đầu tường xem, mặc kệ cảnh sát đã liên tục quát bảo dừng lại cũng phải thăm dò nhìn xung quanh. Lúc này thấy cảnh sát sắp lái xe rời đi, cả đám chạy ra ven đường chỉ chỉ trỏ trỏ, nhỏ giọng thảo luận cái gì đó.
Nhưng mà mấy chiếc xe này không như dự đoán lập tức rời khỏi thị trấn Khúc Minh, trở về Sở Công An thành phố Thành Dương, mà là lục tục dừng ở bên ao nước sau vài phút đi xe. Tin này nhất định là bị cư dân trong thị trấn truyền tới truyền đi, chỉ sau vài phút, một đống người đã vây quanh bờ ao.
Cương Tử xuống xe, gãi gãi đầu nhìn một đống cái đầu màu đen xung quanh đây, mặt đầy dấu hỏi chấm: “Không phải chứ, nhóm người này không có việc gì để làm hả? Xem từ tối rồi, bây giờ vẫn muốn xem?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT