Vẻ mặt Đinh Chí Dũng lập tức càng trở nên dữ tợn, bởi vì đau đớn từ cổ tay truyền tới, khiến năm ngón hiện lên trạng thái vặn vẹo không bình thường. Nhưng mặc dù hắn ta không kêu, nhưng vẫn không ngừng giãy giụa trên mặt đất: “Các người dựa vào cái gì mà bắt tôi? Tôi phạm tội gì?”
“Phạm tội gì à?” Đỗ Thiên Thành tức đến bật cười, lưu loát còng tay hắn ta lại, rồi xách người từ trên mặt đất lên. Ngay sau đó vỗ giấy chứng nhận cho phép điều tra vào mặt hắn ta, ra hiệu cho đồng nghiệp ở phía sau có thể vào nhà tiến hành điều tra.
Mấy nhân viên kỹ thuật nhanh chóng bước qua hai người, lục tục tiến vào phòng. Rất nhanh có thể thấy hai căn phòng trên tầng hai sáng đèn lên, sau đó một bà cụ tóc hoa râm đi ra từ bên trong, còn có một thiếu niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi. Sau khi bọn họ nhìn thấy những người mặc đồng phục cảnh sát, vẻ mặt không thể tin được, dựa vào lan can nhìn xuống. Đợi đến khi nhìn thấy Đinh Chí Dũng đang bị khống chế, một già một trẻ suýt hét toáng lên.
Lúc này Diệp Yên Nhiên ở ngoài cửa lớn cũng buông lỏng khống chế với vợ Đinh Chí Dũng ra. Khi người phụ nữ được tự do, té lộn nhào chạy về sân nhà mình, tụ tập với hai người đang nghiêng nghiêng ngả ngả từ trên tầng đi xuống, ôm nhau thành một đoàn. Bà cụ kia cũng coi như là người trấn định, có vẻ còn bình tĩnh hơn người phụ nữ trung niên vài phần. Chỉ thấy bà đi đến trước mặt Đỗ Thiên Thành, lớn tiếng tra hỏi: “Các người đây là muốn làm gì? Sao lại bắt con trai tôi? Dù sao cũng phải có lý do chứ? Cảnh sát thì có thể tùy tiện bắt người hả?!!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT