“Cô chắc chứ?” Đỗ Thiên Thành nhìn khuôn mặt gần như biến dạng trong bức hình, trong lòng sinh ra hoài nghi cực lớn về ký ức của mình. Rốt cuộc thì lúc trước, khi phát hiện thi thể Tôn Hưng Bang, hắn đã từng tới hiện trường. Tuy rằng không liên tục theo dõi tình hình cụ thể và chi tiết của vụ án, nhưng tốt xấu gì cũng coi như là có tiếp xúc, mặc dù là đứt quãng.
“Ừm, đầu trọc bụng bia, quan trọng nhất chính là ngón tay hắn, khá đặc biệt.” Diệp Yên Nhiên bảo Cương Tử phóng đại cánh tay phải không biết đang làm động tác gì giữa không trung của đối phương lên. Hình ảnh sau khi trải qua xử lý, rõ ràng có thể nhìn thấy ngón tay út của đối phương ngắn hơn một đoạn so với tỷ lệ bình thường.
“Qua lần tiếp xúc trước đó, ngay từ đầu tôi cũng không chú ý lắm đến hình dáng đặc thù của hắn. Nhưng sau khi tiện đường đưa hắn về thị trấn Khúc Minh, trên đường người này liên tục hỏi thăm chuyện liên quan đến Lưu Hữu Đức. Ban đầu tôi chỉ cảm thấy phần lớn là xuất phát từ lòng hiếu kỳ, rốt cuộc thì thi thể Tôn Hưng Bang được phát hiện trong ao nước của hắn, nhưng sau đó càng nghĩ tôi lại càng cảm thấy thú vị. Nhân lúc đến ao nước nhà hắn tìm kiếm bằng chứng lần thứ hai, tôi tập trung quan sát hắn kỹ một chút, không nghĩ tới lại dùng đến ngày hôm nay?”
Bản thân cô khi nói hết câu cuối đều cảm thấy có phần hoang đường, trăm triệu không nghĩ tới lúc trước chỉ vô tình xem kỹ hai lần, hôm nay lại sẽ dùng vào một vụ án khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT