Vạn Tú Lan này cũng thật trầm ổn. Sau khi nghe Ngôn Thiếu Huy nói xong, cô ta cảm thấy biện giải không có kết quả, vì vậy thực hiện câu nói ‘im lặng là vàng’ đến cùng. Mặc kệ cảnh sát nghĩ ra bao nhiêu biện pháp, cô ta vẫn thờ ơ. Kể cả bọn họ hỏi ý của hai đứa trẻ dưới sự giám sát của cô ta, kết quả tự nhiên cũng là không thu hoạch được gì. Sau đó, Lữ Tự Bạch nghĩ cách liên hệ với mẹ cô ta, cũng chính là bà ngoại của Tôn Thúy Thúy cùng Tôn Minh Minh.
Vốn dĩ nghĩ rằng có thể tìm được tin tức gì đó hữu ích từ phía bà cụ, nhưng đối phương đã gần 70 tuổi, mà ngày thường Vạn Tú Lan cũng không thường xuyên về nhà. Để tránh khiến người già kích động quá mức, cuối cùng bọn họ cũng chỉ nói qua đề tài một cách mơ hồ.
Gần giờ tan tầm trưa hôm đó, mọi người tụ tập ở văn phòng tạm thời mà Sở Công An thành phố Thành Dương chuẩn bị cho tổ điều tra đặc biệt. La Chí Cương và Tưởng Hoài An vừa vào cửa đã đi thẳng tới ghế sô pha. Cái ghế sô pha lớn như vậy, hai người mỗi người một nửa nhào lên ghế không chút hình tượng, mí mắt dính chặt vào nhau.
Còn Bành Đức Dũng thì ngồi xuống ghế văn phòng. Trong lúc đó còn vì quá thoải mái mà phát ra một tiếng cảm khái trong vô thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT