Bây giờ, tạm thời không đề cập đến việc Vạn Tú Lan đã tự trách thế nào, về phần Vạn Phúc Hưng thì vẻ mặt đã biến sắc cực độ. Khi nhìn về phía Tôn Thúy Thúy trong mắt ông ta đã hiện lên đầy vẻ sợ hãi. Dù là ai, khi biết đứa trẻ mình đã yêu thương, nuôi nấng hơn mười năm qua lại là một quái vật tàn nhẫn, vô tình cũng thấy vô cùng ngạc nhiên và tận đáy lòng sẽ dâng lên một cảm giác khó chịu. Nếu không phải đang ở đồn cảnh sát, ông ta thực sự muốn bỏ về nhà ngay lập tức, càng tránh xa người này càng tốt.
Rốt cuộc, chỉ cần nghĩ đến những lời con bé vừa nói con trai mình khóc thật đáng yêu, Vạn Phúc Hưng liền cảm thấy toàn thân lạnh toát. Trong vô thức sẽ nghĩ đến những điều đó, thật may là trước đây vợ chồng ông ta chưa bao giờ để con ở nhà một mình, có lẽ do lúc đó tuổi của Tôn Thúy Thúy còn quá nhỏ không thể ra tay dứt khoát. Nhưng nếu đổi lại là những năm gần đây thì không biết con trai của ông ta đã chết như thế nào!
Ánh mắt Diệp Yên Nhiên quét qua người đang ngồi bất an trong góc, sau đó lại nhìn về phía Tôn Thúy Thúy với vẻ mặt hững hờ: "Lúc sát hại Tôn Hưng Bang, cháu đã dùng hung khí gì?"
"Một cái rìu ở sân sau." Đối phương thờ ơ đáp lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT