"Không lẽ nào cô nghi ngờ người quản lý phòng trưng bày kia?" La Chí Cương tiến đến gần cô, liếc mắt nhìn ra ngoài một cái, dùng giọng nói nhỏ đến không thể nhỏ hơn để hỏi.

"Vậy cũng không phải." Diệp Yên Nhiên đóng cửa lại, lắc đầu: "Lưu Trình Văn này tốt xấu gì cũng coi như là chân ướt chân ráo mới bước nửa bước vào giới nghệ thuật, hắn giúp Cổ Trà xử lý phòng trưng bày, muốn quan hệ có quan hệ, muốn tài nguyên có tài nguyên. Nếu hắn ta là Carl, hắn không cần phải khuất phục như vậy, tự vẽ ra bức tranh riêng của mình, dù sao cũng tốt hơn so với hiện tại nhiều?"

"Tôi chỉ cảm thấy rằng, hắn ta hẳn sẽ biết được nội tình gì đó, chắc chắn không phải là kiểu đơn thuần như biểu hiện bây giờ đâu. Nếu xét theo thời gian, thì đây là thời điểm hắn và Cổ Trà ở cùng nhau nhiều nhất, chẳng lẽ hắn không phát hiện ra tài năng thực tế của Cổ Trà không được xuất sắc để vẽ được tám bức tranh kia sao?"

La Chí Cương cảm thấy những gì cô nói rất hợp lý: "Cô đừng nói, Carl ban đầu đều là dựa vào một loạt các bức tranh đẫm máu được thực hiện bằng máu bẩn của con người để có được tiếng tăm trong cái vòng tròn đó, các tác phẩm của hắn ta thật lòng mà nói thì cả về bố cục và ý tưởng đều rất phổ biến, bình thường. Nếu nói như vậy......... Hắn tìm người vẽ hộ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play