Diệp Yên Nhiên nghe nói như vậy, vốn định tiếp tục hỏi cho ra vấn đề nhưng lời chưa ra khỏi miệng đã bị nghẹn lại ở cổ họng, tiến cũng không được mà lùi cũng không xong, khí thế của bản thân tăng lên cũng bởi vì câu nói không có giới hạn mà đột nhiên khựng lại, nhất thời yếu đi vài phần.

Cô nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt thành đấm, sau khi hít sâu vài hơi, đột nhiên quay đầu lại hung tợn trừng mắt nhìn đối phương một cái: "Anh thấy tôi giống như vẫn chưa tỉnh ngủ sao? Tôi tỉnh rồi, vô cùng tỉnh."

Lúc cô nói lời này, tuy miệng cười nhưng lòng không vui, không biết vì sao, trong mắt của Ngôn Thiếu Huy cô tựa như một chú thỏ vậy. Một chú thỏ vì không lo ăn cỏ mà vội vã nhảy tới đây, vậy nên anh đã đưa ra kết luận thêm một lần nữa: "Cho nên là đói, hay là cứ tạm gác lại việc thẩm vấn một chút, phòng bên cạnh có vài thùng mì ăn liền đó."

Cổ Trà ở đối diện nhất thời không vui, anh ta trêu ai chọc ai vậy chứ, đầu tiên là nói không rõ ràng gì dọa cho người khác hoảng sợ, tiếp đó hai người này còn muốn rời đi? Chẳng lẽ là anh ta không xứng ở đây sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play