Tối hôm đó, sau khi dùng xong bữa tối, bên phía cảnh sát giao thông gửi tin tức tới, một vài video giám sát an ninh trong gần một tuần qua ở vùng lân cận, gần phòng trưng bày tranh Ám Dạ được gửi vào trong hòm thư của La Chí Cương.

Sau khi La Chí Cương kiểm tra những đoạn video đó, không có bất kỳ điều bất ngờ nào xảy ra vào 12 giờ đêm hôm đó trong một góc tối camera giám sát thu được hình ảnh của Vương Thục Tĩnh và Quách Hân. Cả hai trên lưng đều đeo một cái balo đi bộ lớn, vẻ mặt gấp gáp. Có vẻ như tình hình thực tế so với hồ sơ mà cảnh sát thu thập được trước đó cũng không khác nhau mấy, cùng ngày hai người họ quả thực đã đi qua ngã tư gần phòng trưng bày tranh Ám Dạ, hơn nữa còn dùng phương thức đi bộ từ khách sạn Thủy Thượng Nhân Gia về phòng thuê hàng ngày.

“Đáng tiếc, khoảng cách giữa các camera giám sát an ninh có chút xa, cho nên không thể thu được toàn bộ sự việc đã xảy ra ngày hôm đó.” Người thiếu niên kiểm tra kỹ lại tất cả các video giám sát liên tục nhiều lần, sau đó đành bất đắc dĩ buông tay: “Đương nhiên, tôi có thể ghép chúng lại thành một video hoàn chỉnh, dù sao cũng có rất nhiều video cùng tư liệu, xem cuối cùng có thể phát hiện ra thứ gì khác hay không, chỉ có một vấn đề, đó chính là thời gian.”

Nhiều video giám sát như vậy, khối lượng công việc lớn như vậy, cho dù cậu ta vốn có tiếng là một thiên tài, lấy tốc độ gấp đôi cái tốc độ thật của những video được gửi đến kia thì ít nhất cũng phải mất hai ngày mới ghép xong. Chưa kể đến để tránh trường hợp bỏ sót một số chi tiết quan trọng, tốc độ gấp bốn lần đã là cực hạn, video tốc độ càng nhanh đến đâu thì lại càng có thể xảy ra hiện tượng tự động bỏ qua một vài khung hình, rất dễ bỏ sót những cảnh quan trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play