Lời này nghe có chút quen tai. Hình như không lâu trước đó, Dư Nghệ cũng đã từng nói với Phỉ Hành Vân như vậy. Dư Nghệ lờ mờ nhớ lại, đây không phải là ảo giác.

Lần đó, cũng là Thác Chân trộm rót rượu vào nước ngọt của cô. Cô bị dị ứng cồn, cũng xem như đã chết đi sống lại một lần. Phỉ Hành Vân vô cùng tức giận. Thác Chân đã phải trả một cái giá thật lớn, suýt nữa thì bị đưa đi huấn luyện trong quân đội. Cuối cùng, ông nội Phỉ gọi anh ta về nhà, liên tục sắp xếp xem mắt cho anh ta. Nhưng anh ta vừa mới quay lại, đã phải gói ghém hành lý trở về, chẳng phải là phí công vô ích một chuyến sao.

Dư Nghệ quan sát thái độ của Phỉ Hành Vân, thấy anh cũng không có ý định cho qua. Cô thở dài, tăng thêm mấy phần sức lực ở đầu ngón tay, tiếp tục kéo ống tay áo của anh.

"Phỉ Hành Vân?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play