Ý thức dần dần chìm vào mơ hồ. Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, Dư Nghệ nhìn thấy ánh mắt hoảng hốt của Lương Tân. Hóa ra, cậu ta cũng sẽ có biểu cảm này. Đây chính là suy nghĩ cuối cùng của Dư Nghệ trước khi bất tỉnh.

Cô không biết đã qua bao lâu. Len lỏi trong hơi thở của cô là mùi nước sát trùng nhàn nhạt. Có tiếng nói chuyện mơ hồ truyền đến. Mất một lúc, Dư Nghệ mới miễn cưỡng nghe được dăm ba từ.

“Tôi sai…Nhưng mà…phải chịu trách nhiệm.”

“Cậu là cái thá gì…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play